Niềm hạnh phúc của một thằng nghèo – Chap 96 – Botruyen

Niềm hạnh phúc của một thằng nghèo - Chap 96

Chap 96
Sau một thời gian lâm bệnh thì tay tôi cũng khỏi. Tôi lại tha hồ tung hoành giang hồ như trước.
5h sáng tôi ung dung sải bước trên con đường quen thuộc. Mỗi bước chân tiến đi như từng giây đồng hồ chạy. Nhìn từng dòng người dậy sớm tập thể dục, có người lại làm việc khác. Họ cũng giống như tôi nhưng tôi khác ở chỗ là tôi muốn dậy sớm vì hít thở không khí trong lành không khói bụi.
Đôi lúc lại tự suy nghĩ về tương lai phía trước mình làm gì? Mình sẽ sống như thế nào…? Từng câu hỏi cứ quanh quẩn trong đầu tôi.
Hít thở thật sâu, tôi tự nhún vai và bước về nhà.

_Hời ,Oáp…Quân cậu đi đâu về sớm thế ? Uyên tóc bù xù, áo ngủ màu hồng hình mèo con. Vẻ mặt ngái ngủ của Uyên đáng yêu lúc bình thường.

_Tập thể dục. Hỏi ngốc!

_Ờ, thôi tớ vào đánh răng rửa mặt đây. Uyên đi như đứa say rượu, tay này che miệng tay kia gãi đầu không giống Uyên ngày thường tí nào.

_Ôi, cậu… @@ mất hình tượng quá ! Tôi nghĩ.

_Anh Quân nhìn lén chị Uyên nhá. Tí em mách…hihi. Sún xuất hiện với đầu tóc gọn gàng rồi nhìn tôi một cách nguy hiểm nói.

_Này , bé đừng có mà đốt nhà nhá. Anh là hết tay đau rồi, đừng để anh phải đại khai sát giới. Tôi hừ mũi vênh mặt như thằng đại ca giang hồ.

_Ôi chu choa, anh tôi hôm nay ghê quá nhá. Sún nhún vai , mặt cúi xuống tỏ vẻ sợ sệt trêu tôi như đúng rồi.

_Thôi, không đùa nữa, lại nấu ăn thôi đói rồi.
Sau một lúc thì 4 đứa bụng đứa nào đứa đấy đều no căng cả.
Ăn uống xong rồi lại tung tăng tới trường. Giống như ngày thường tôi lại phải làm tài xế xe ôm cho con nhỏ Uyên đáng ghét nhất hành tinh.

_Là em chân ngắn yêu anh nhất trên đời. Chẳng cần ai nữa hỡi anh hỡi anh ơi… Uyên hát vu vơ hai tay thì ôm hờ lên eo tôi. Người ngoài nhìn vào chắc chắn sẽ nghĩ chúng tôi là một cặp.

_Không biết Uyên nhà ta yêu ai mà hát hay quá nha. Tôi cà khịa

_Hơ ! Yêu ai còn lâu mới nói.

_Ghen tỵ quá. Không biết chàng trai xấu số nào…á đau đau…híc.
Chưa nói xong tôi đã bị nhỏ hành hung bằng những cú nhéo chết người.

_Hức. Cậu đánh thì đánh đi. Cậu nhéo có bình thường đâu Uyên. Tôi xoa xoa chỗ vừa bị nhéo.

_Tội trêu chi ! Cứ ngoan hiền thì ai nhéo đâu. Uyên nói

_Hức. Cậu còn lâu mới có người yêu. Tôi lẩm nhẩm trong miệng.

_Cậu lẩm nhẩm gì đó?

_Không , không có gì hềhề!
Bước vào lớp cũng có mấy cô cậu tới rồi.

_Ái chà chà, anh thương binh nhà ta đã lành lặn rồi ha. Thằng Trung cười đểu nhìn tôi nói

_Mày nói nữa là giống tao lúc trước à nha. Tôi lạnh lùng nói.

_À mà đi theo tao tới lớp chị Oanh đi. Nó cạnh tôi nói vẻ mặt khả ố.

_Mày đi đi. Tao không đi đâu. Tôi lắc đầu nói.

_Đậu, anh em như shit. Thằng Trung càu nhàu.
Một lúc sau thì team cũng tới đông đủ.

_Hôm nay mừng thằng Quân tay gãy lại lành. Xuống căn tin uống mừng thằng Quân khao đê. Thằng Khánh nói.

_Đúng, đúng rồi.

_Ơ nhưng mà t.ớ… Tôi ngắc ngứ vì tiền lúc đó không có 1xu trong túi.

_Hìhì, cứ yên tâm. Linh mỉm cười nháy mắt với tôi.

_Linh. Nhưng..g m.à… Tôi cúi mặt.
_Không sao Ngố à hihi ! Linh hôm nay cười nhiều hơn. Nhỏ mặc một cái áo đen ngắn trên ống tay được may bằng những sợi chỉ đẹp và nhìu hoa văn khác nữa. Quần jean bụi màu đen, tô điểm thêm cho Linh một màu đen quyến rũ khi kết hợp với một chiếc dày thể thao đen luôn. Nói chung Linh đi đến đâu thì nhỏ Sáng đến đó.

_Alô, chị xuống căntin nhé. Gọi anh Long luôn. Trang xưn gái gọi cho chị Oanh.

_….!
_Vâng, chị xuống nhanh nhé…!
Vừa đặt chân xuống căntin thì chúng tôi ngồi xuống 2 cái bàn gần nhau. Thằng Khánh lúc nãy cũng gọi 2 thằng quỷ Phương và Quang Béo xuống luôn.

_Chị ơi ! Lấy cho em chai nước nutiful, sting dâu, côca, sever up… Và ít gói bim bim, kẹo…… Thằng Hòa gọi một tràng.
Sau một lúc thì chị Oanh, chị Hằng ,anh Long cũng xuống. Đang nhìn xung quanh thì tôi thấy bóng dáng ai đó đang đi xuống phía sau chị Oanh.

_Na, lại đây! Tôi vẫy tay gọi nhỏ.

_Quân, tay cậu thôi rồi hả. Hihi. Na cười híp mắt trông dễ thương lắm.

_Hi Phương ,Quang chào mọi người ! Nhỏ nói tiếp.

_Giới thiệu với mọi người đây là Na bạn của tớ quen lúc trước. Tôi nói.
Ít phút sau thì nhỏ cũng đã hòa nhập cùng hội. Tôi mỉm cười rồi nghĩ mình vẫn còn mời thiếu mấy người nữa.

_Na có bạn trai chưa? Cậu ở đâu? Thấy tớ thế nào…? Bọn con trai thì trổ tài dò info, còn mấy nhỏ thì tiếp tục sự nghiệp ăn uống.

_Đây là mới bữa ăn nhẹ thôi. Chiều ăn mừng một bữa nhé ! Lan Anh đề nghị.

_Đúng, mừng Quân tay hết đau. Linh cười.

_Tất cả mọi người nhớ tới nhé !

_Ok…!

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.