Niềm hạnh phúc của một thằng nghèo – Chap 95 – Botruyen

Niềm hạnh phúc của một thằng nghèo - Chap 95

Chap 95
Tôi lơ ngơ tỉnh dậy trong một tâm trạng cực kì thoải mái. Nhìn xung quanh thì không thấy Hân đâu. Líu ríu dụi mắt rồi ngồi dậy thả hai chân xuống đất, đu đưa vài vòng rồi chạy vào trong nhà rửa mặt cho tỉnh táo. Quay sang trái thì thấy ngoại đang nằm ngủ cùng cu Bo. Nhìn xuống nhìn lên không thấy Hân đâu. Tôi lắc đầu cười rồi ngó ngang ngó dọc vẫn không thấy….

_Ui da… Tiếng kêu thất thanh ở sau vườn. Nghe thấy tôi vội chạy ra thì thấy Hân đang ngồi dưới đất, mắt rươm rướm nước mắt. Tay thì đang giữ ở chân.

_Hân, cậu sao… sao thế ? Tôi vội vàng chạy lại hỏi nhỏ.

_Tớ đang hái ổi , không chú ý chân giẫm phải đá nhọn, hức. Nhỏ nhìn tôi rồi nhìn xuống bàn chân trắng nõn, máu đang chảy ra từ bàn chân đó.

_Không sao, không sao mà. Ngồi dậy tớ đỡ vào nhà nào? Tôi cúi xuống rồi quàng vai qua Hân. Nhỏ thì mím môi và lau đi những giọt nước mắt đang rươm rướm trên khoé mi.

_Ôi , khóc cũng đẹp, hìhì ! Tôi quay qua nhìn Hân vội trêu.

_Này, đừng có mà trêu tớ ! Nhỏ vội đập vào vai tôi, đôi gò má cao ửng hồng lên bối rối tránh ánh mắt nhìn của tôi. Trông đáng yêu quá thể !

_Bông cất đâu Hân ? Dìu nhỏ vào nhà tôi vội hỏi.

_Cậu đi qua phải, chỗ cái tủ ấy. Cậu nhón chân với phía trên tũ là có đấy.

_Nào , đưa chân ra nào !

_……..! Hân im lặng, cắn môi rồi từ từ đưa chân ra.
Tôi lấy Oxi già rửa sạch viết thương rồi lấy bông chùi sạch nhìn xuống chân nhỏ thấy một vết rách nhỏ nhưng khá sâu.

_Lần sau nhớ cẩn thận nhá ! Tôi nói nhỏ rồi buộc vết thương lại.

_Tớ…biết rồi. Hân bối rối, cắn môi lúng túng đáp.

_Xong rồi , hì. Tôi đứng dậy buộc bao rồi cất lại vị trí trên tủ rồi ra rửa tay lau chút mồ hôi đang lã tã trên khuôn mặt.

_Đau chân thế tí không đi chơi được rồi. Tôi thở dài ngồi xuống giường cạnh Hân.

_Hì tớ xin lỗi ha. Nhỏ cười tươi khác hẳn vẻ bẽn lẽn lúng túng lúc nãy.

_Ờ không sao đâu. Mà đợi tí để tớ ra hái ổi rồi mình vào ăn. Tôi nói rồi bước ra sau vườn.
Bước ra thì tôi giơ tay lên hái những trái ổi to ở trên. Cây ổi thấp cành lá nhiều và đặc biệt quả nhiều mà to. Hái tầm 5 trái vào rồi rửa sạch chúng qua tí nước lạnh.

_Ổi gì mà cây thấp quả to mà nhiều thế Hân ! Tôi hớn hở cầm 3 quả trên hai tay còn 2 quả nữa thì bỏ vào túi quần trước.

_Hì, ổi 5 lạng đó. Ngọt lắm. Nhỏ cười tươi nói.

_Đưa đây tớ gọt cho , hì. Hân nói tiếp.

_Nè.

Một lúc sau…
_Hì, ngọt thật.

_Đương nhiên.

_Tớ thích ăn ổi lắm. Tôi nhai nhồm nhoàm và nói.

_Tí cậu hái ít mà đem về.

_Ok, hì.
Nói chuyện một lúc với Hân rồi ra hái ít ổi nữa đem về nhà.
Đang hí hửng thong dong vào nhà thì thấy có mấy chiếc xe máy ở trước sân.

_Ơ chào…chào mọi người. Bước vào nhà thì thấy 5 đứa con gái và 2 thằng con trai đang ngồi trong phòng khách.

_Giới thiệu với mọi người, đây là em…à là anh Quân ở Nghệ An mới tới. Sún đứng lên giới thiệu.

_Hì, em chào anh…

_Tay anh bị sao thế ạ…blap…blap

_Tay anh bị ngã xe, hì. Thôi mấy đứa ngồi chơi nha. Có mấy quả ổi nè. Gọt ra mà ăn. Tôi bỏ lên bàn.

_Vâng, tụi em cảm ơn. Nhỏ bạn Sún nói.

_Thế thôi, mấy đứa ngồi chơi nha. Anh lên phòng tí đây.
Hướng mắt xem đồng hồ thì cũng 16h20 rồi. Xem lại cái tay thì cũng đỡ hơn rồi. Nằm lăn trên giường , đôi mắt từ từ rít lại, từng khung cảnh trên trời dưới đất đều nằm trong trí não của tôi và một giấc ngủ yên bình nữa lại đến… !

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.