Niềm hạnh phúc của một thằng nghèo – Chap 92 + Chap 93: – Botruyen

Niềm hạnh phúc của một thằng nghèo - Chap 92 + Chap 93:

Chap 92 + Chap 93:
Sau một lúc thì cũng giải tán ai về nhà nấy. Trên đường về thì thằng Hòa chở tôi. Còn Uyên chở nhỏ Hân. Vì nhà Hân cũng cùng đường về luôn.

_Uyên, mặt cậu sao thế ? Hai bên đi song song với nhau nên tôi vừa quay sang thì thấy khuôn mặt đó.

_Sao đâu, mặt tớ vẫn vậy mà. Uyên quay sang thản nhiên đáp.

_Ờhm, hi. Hân ngoại thế nào rồi, vẫn khỏe chứ và còn chuyện thằng cha kia nữa sao rồi !

_Bà cũng bình thường và còn chuyện kia cũng như thế ! Hân cười gượng rồi quay mặt sang bên kia.
Tôi cũng biết mà im lặng rồi lặng lẽ nhìn hai người con gái đi bên cạnh mình.
Sau này tôi nghĩ có phải ông trời đã quá ưu ái cho tôi khi được gặp những người bạn , người yêu như thế hay không.
Cảm xúc tâm trạng của một thằng con trai ở quê mới lên thành phố vừa bỡ ngỡ vừa tò mò. Họ không phải tò mò vì tiền hay vì cái gì khác mà họ tò mò vì cái tính cách con người trên đây mà thôi.
Bước vào nhà sau một buổi học mệt mỏi thì tôi lại lon ton đi về phòng mình và nằm. Bầu trời bên ngoài vẫn thế vẫn nắng chang chang như cái lò sưởi mùa hè.
Nằm một lúc thì thấy mồ hôi ra thế rồi lại tắm…

Sau một lúc thẫn thờ vì câu nói của Uyên thì tôi cũng chả hiểu ý nhỏ là gì cả ? Khổ thế mà @@.
Bước xuống nhà thì thấy bé Sún đang ngồi xem film vừa ăn bim bim. Tôi rón rén như thằng ăn trộm tới gần và…

_HÙÙÙÙÙÙ… Haha,haha. Tôi hét lớn rồi cúi xuống cười sặng sặc khi thấy bé Sún giật mình rồi ngã xuống sàn nhà luôn.

_Anh Jun, anh ngon quá ha. Giờ thì biết tay bản tiểu thư nhá… Hừ. Nhỏ lấy tay xoa xoa mông vì ngã đau.

_Ờ hơhơ, anh..a.n.h đùa..đ.ù.a.a.a thôi mà. Tôi lùi lại ra sau và nhận thấy một cơn lửa giận đang bao trùm xung quanh bé Sún.

_Bé.é.é đừng có mà làm liều nha. Anh đấm cho ha.
Sún im lặng và cứ lườm mà tiến tới tôi. Những lời tôi nói như nước đổ lá mùng vậy.

_Hai anh em chơi trò gì mà… Uyên thấy như thế rồi mỉm cười nói.

_À ha, Uyên.n.n… Tôi chưa nói hết câu thì bị chặn họng rồi.

_Không ai giúp được anh đâu, hơhơ. Rắc,rắc. Nhỏ chụm hai tay lại bẻ tay.

_Quân làm gì mà bé Thảo giận thế? Uyên tiến lại gần hỏi.

_Ờ thì lúc nãy…blap…blap.

_Sún, em muốn chị giúp một tay hông nè. Uyên nhìn đểu tôi rồi cười bẽn lén với Thảo.

_Hơhơ, sao cậu… Haiz. Đúng là nối giáo cho giặc mà. Tôi lẩm nhẩm trong miệng rồi nghĩ làm sao mà thoát khỏi hai con cọp này làm sao bây giờ.

_À khoan, hai chị em bình tĩnh nghe tớ nói nè. Hay là để tớ nấu ăn để… Nói đến đây mới biết mình nói hớ.

_Cậu/Anh ghê ha tính nấu ăn bằng chân cho hai chị em tớ à. Uyên nói rồi cầm nhẹ tóc lên mà cười.

_Anh có nói gì thì cũng không cứu được đâu. Sún nói.

_Hay là chị em mình… Uyên quay sang nói nhỏ với Sún rồi hai chị em khúc khích cười. Tôi nghi là có biến rồi nên cũng quay đầu mà chạy nhưng khổ nỗi hai nhỏ chắn đường trước rồi.

_Hihi, Anh Quân em nói nè, hay là anh cho tụi em trang điểm cho anh nha. Sún nói nhẹ nhàng và tình cảm.

_CÁI GÌ CƠ ?

_Nếu không đồng ý cũng phải Ok thôi Quân ạ. Cho cậu thêm 3 đầu 6 tay nữa luôn. Uyên doạ tôi.

_Bắt đầu thôi…let’s go.
Tôi ngồi im lặng để cho 2 nhỏ muốn làm gì thì làm vì giờ muốn trốn cũng có được đâu.
Sau một lúc thì…@@ cái mặt tôi không khác gì bêđê chính hiệu cả. Kể sơ qua về khuôn mặt lúc đó thì, môi tôi được 2 con khỉ nhỏ tô màu hồng, má thì cũng thoa một chút nhẹ nên cũng hồng theo, 2 mi mắt được kẻ đậm hơn. Tóc thì buộc lên như thằng điên, nói chung là tôi cảm thấy mình hơi hiền. Hức…

_Xem ra anh Quân nhà ta cũng xinh gái đấy chứ, đi tán trai mà không đổ mới lạ hihi. Sún nhìn tôi một lượt rồi che miệng cười khúc khích nói.

_Chuyện, anh không cần tán gái cũng tự đổ mừ, hêhê. Tôi vênh mặt lên cười điệu khả ố.

_À á, ông ghê quá nha Quân. Kể xem ai tự đổ nào? Uyên véo vào hông tôi một cái rồi nói nhưng tay vẫn để gần hông…@@

_Ờ thì… Tớ đùa đó có ai đâu, hì….

_Này thì đùa này, trêu này ,cho ông chết luôn nè. Mỗi lần nói là nhỏ véo một phát đau làm tôi giống như chết đi sống lại.

_Hìhì. Sún thì che miệng cười khúc khích làm tôi chả hiểu mô tê gì sất.

_Thấy anh bị bắt nạt mà vẫn cười được. Bó tay bé luôn á. Tôi nhăn mặt tính lấy tay cốc cho Sún 1 cái nhưng lại sợ 2 nhỏ này chụm lại ăn hiếp mình không chừng.

_Anh Quân mà lấy chị Uyên về thì có mà bị đánh suốt, haha. Sún vô tư cười nói.

_Anh không dám lấy một bà chằn đâu. Tôi nói đùa.

_Từ.ừ.ừ giờ.ờ… Tớ không thế… Thế nữa đâu. Uyên cúi mặt xuống, hai tay đan lại trên khuôn mặt tỏ vẻ rụt rè.

_Cậu nói thế là sao? Tôi nhíu mày hỏi.

_Ôi, có lúc thông minh quá có lúc thì chẳng biết gì? Đi vào phòng rửa mặt cho tớ giùm cái…

_À ừ. Tôi líu ríu bước vào phòng ở dưới phòng khách tẩy rửa ít phấn trang điểm. Cái tay phải cũng hơi co được rồi. Tôi cũng mừng vì không phải nhờ nhỏ Đanh đá kia nữa ùi.
Bước ra thì thấy thằng tó Hòa đang ngồi cùng 2 tiểu thư ăn hoa quả.

_Ăn mà không gọi nhá.

_À mà ngày mai nghỉ có đi chơi đâu không? Thằng Hòa nhồm nhoàm nhai vừa nói.

_Chưa biết được.

_Ngày mai đi tới nhà bà ngoại thằng Trung chơi đi, nghe nói ở đó hoa quả nhiều mà vui nữa. Thằng Hòa nói.

_Nhưng tay Quân đang bị thế mà. Uyên quay qua nhìn tôi nói.

_Thôi, không sao đâu. Cái này như muỗi đốt ý mà. Tôi vênh mặt nói vẻ tự kiêu nào ngờ chưa được mấy giây thì…

_Gớm, muỗi đốt nữa cơ. Lần sau mà bị đánh như thế này tôi không tha cho ông nữa đâuuu. Uyên ghé vào tai tôi nói nhỏ, nhưng lời nói như Đấm vào lỗ tai tôi vậy…

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.