Niềm hạnh phúc của một thằng nghèo – chap 89 – Botruyen

Niềm hạnh phúc của một thằng nghèo - chap 89

Chap89:
Tiết 2 bắt đầu. Giống như tiết đầu cô Trà dạy toán cũng ngạc nhiên không kém khi thấy tôi mới bữa trước còn lành lặn mà bây giờ thành thương binh.

_Chào cả lớp, hôm nay lớp chúng ta có học sinh mới à? Cô hỏi.

_Có đâu cô. Sĩ số 40 học sinh mà. Tụi con trai nhao nhao lên.

_Đúng đấy. Có ai học sinh mới đâu chứ.

_Sao cô thấy có anh thương binh nào ở đây. Cô Trà nhìn tôi rồi troll.

_Haha, thằng này vì gái mà bị đánh. Một thằng nóí.

_Nó bị ôtô đâm. Thằng khác nói

_Nó bị giang hồ xử, haha….blap…blap…
Sau một lúc đùa giỡn thì chúng tôi lại tập trung vào bài học.

_Lan Anh nè. Tôi quay qua hỏi.

_Gì hở?

_Cậu chép bài giùm tớ được không? Tôi ánh mắt long lanh nói như trẻ con vừa mới khóc xong ý.

_Thưởng cái gì đây? Lan Anh ngừng viết đưa bút lên miệng rồi nheo mắt qua nói.

_Thì kẹo mút, ok nha. Tôi đáp.

_Ok, nhớ đấy. Mai không có xử đẹp. Lan Anh nguýt rồi cầm lấy vở tôi và chép.

Tôi thì hai tay bị đau nên được ân xá chỉ cần ngồi im lặng và nghe giảng thôi.
Bất chợt tôi quay xuống phía dưới thì gặp ngay ánh mắt của Ngọc đang nhìn mình. Không phải nói chứ nhỏ quay xuống ghi bài tiếp chắc hẳn đang giận vụ kẹo mút lúc nãy.
Nhìn lên Uyên thì nhỏ vẫn năng động như ngày nào. Ngồi tán phét với thằng Hòa, thằng Trung phía dưới. Và điểm dừng cuối cùng của tôi là Linh. Linh khác hẳn ngày thường, đôi mắt Linh hiện rõ sự mệt mỏi và nhìn lên khuôn mặt thì rất nhợt nhạt và có một điều tôi nhìn thấy rõ là… (tí rồi sẽ biết)
45phút trôi qua nhanh chóng, trong giờ cũng có nhiều pha troll nhau giữa cô và trò để tạo ra niềm vui trong giờ học để không phải nhàm chán giữa các con số.
Giờ ra chơi, tôi thấy Linh đi ra ngoài hành lang thấy thế tôi chạy ra cùng và nhanh chóng nắm lấy đôi bàn tay nhỏ bé ấy. Tay Linh rất mịn và trắng.

_Bỏ tay tớ ra, cậu làm gì thế? Linh khó chịu vùng vằng nhìn tôi nói . Ở bên ngoài hành lang thì cũng có mấy đứa chỉ trỏ và nhìn hai đứa tôi.

_Đi đây với tớ. Tôi không để Linh kịp trả lời mà kéo thẳng nhỏ xuống phòng y tế. Nếu mà tôi lúc đó không gãy tay thì tôi dám chắc chắn vào lúc đó tôi sẽ bế nhỏ xuóng luôn chứ chả đùa.
Đi xuống phía dãy hành lang cuối lớp 11 thì tôi bị một thằng anh hùng rơm cản lại.

_Để cô ấy ở lại không thì đừng trách. Thằng đó chỉ về phía Linh, nhìn thì cũng đập choai, tóc nhuộm màu hạt dẻ cạo trọc hai bên.

_Tránh ra. Tôi nhìn thẳng vào mắt nó nói.

_Khi tao đang nói nhẹ, kút. Nó cười rồi lấy tay đưa lên miệng.
_Nếu tao không làm vậy. Tôi cười khẩy tay vẫn nắm chặt tay Linh.

_Uỵch. Thằng đó xô mạnh tôi một phát, làm tôi mất thăng bằng nên cơ thể tôi được rơi tự do xuống nền xi măng. Vì hai tay đều đau nên không dám chống để khỏi ngã. Vì nếu chống thì tôi sợ tay không lành lặn nữa vì bó lần 2 đau lắm chứ chả chơi.

_Bốp. Kút. Linh tát thằng kia một phát.

_Địt mẹ, con chó dám tát bố à. Thằng đó sau khi nhục vì Linh tát nó tính khùng.

_Bốp. Linh dùng karate đánh nó khiến cu cậu tránh đi vì nhục. Tôi lúc đó cười thầm ” Đẹp trai cũng không làm gì cho đời ”

_Đã không đánh được mà tỏ vẻ anh hùng. Linh bĩu môi đỡ tôi dậy khác hẳn tính cách lúc nãy.

_Vì ai hả. Tôi phủi phủi quần áo.

_Đã ốm rồi mà còn đi học. Tí biết tay tớ. Tôi lừ mắt nhìn Linh rồi kéo nhỏ đi mà không để nhỏ ú ớ gì cả.

_Cô giúp em xem bạn em bị gì không ạ? Tôi hỏi cô làm y tá trong trường.
_Ừ để cô xem.

_Còn đứng đó, lại kia ngồi đi. Tôi nạt Linh thì nhận được ánh mắt như là muốn nói rằng ” Cứ để đó nha Cưng ”

_Em bị ốm rồi, người nóng quá. Giờ cô cho uống thuốc tạm rồi về nhà lấy thuốc sau nhé. Cô Hợi nói với Linh.

_Vâng ạ.

_Lần sau ốm thì ở nhà nghỉ, biết chưa? Tôi lại ngồi ở ghế nói.

_Ờ hihi. Linh híp mắt cười.

_Cười hoài. Mà sao ốm thế, lý do. Tôi hỏi.

_Mệt.

_Nói không?

_Thì trời nắng, ăn uống không hợp lý… Nhiều lý do lắm. Linh lè lưỡi đáp.

_Lần sau nhớ đừng để bị ốm đó nhé. Tôi nhẹ nhàng nói.

_Ờ hứa đấy. Thui tớ đỡ rồi. Mình lên lớp đi. Linh mỉm cười nói.

_Ok.
Thế là hai đứa chúng tôi lại song song lên dãy hành lang của trường. Mỗi người một tâm trạng riêng, họ đang theo đuổi từng suy nghĩ khác nhau của họ…
” Có người bảo rằng: Tình Yêu Là Một Định Mệnh Của Hai Con Người Để Họ Đến Với Nhau…
Nhưng có nhiều người lại có nhiều ý kiến khác… Và điều đó được chứng tỏ qua từng nét vẽ từ trái tim của hai con người khác giớiii…….. ”

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.