Niềm hạnh phúc của một thằng nghèo – Chap 62: – Botruyen

Niềm hạnh phúc của một thằng nghèo - Chap 62:

Chap 62:

_Cốc…cốc…cốc. Đang nói chuyện, trao đổi với Phương thì có tiếng gõ cửa bên ngoài.

_Phương ra mở cửa. Mẹ đưa cho 2 đứa đĩa hoa quả nè. Cô Ánh nói.

_Vâng, mẹ đợi con tí ạ. Phương lừ mắt nhìn tôi rồi quay bước ra mở cửa cho cô Ánh.

_Quân, cháu sang ngồi ăn hoa quả rồi lại học này. Cô Ánh cười hiền nói.

_Dạ. Tôi cũng bước lại lấy miếng táo trên đĩa hoa quả chỗ nhỏ Phương và cô Ánh đang ngồi trên giường.

_Cháu ráng giúp bé Phương nhà cô. Nó quậy lắm. Cô Ánh ăn miếng táo rồi nói.

_Mẹ, con quậy lúc nào chứ. Phương nhõng nhẽo nói.

_Thôi cô, tui biết là cô quậy đến mức nào rồi. Cô Ánh quay qua nói với Phương

_Mà buổi chiều cháu học không Quân ?

_Dạ không ạ, cháu chỉ học ca sáng chiều được nghỉ ạ. Tôi lễ phép nói.

_Thế cháu có thể đến dạy bé nhà cô học vào chiều thứ 3,5,7 được không ? Chiều thứ 2,4,6 bé Phương phải học ở trường.

_Dạ cháu sẽ tới ạ. Tôi đáp thì nhận được ánh mắt rất ư là thiện cảm của Phương.

_Mẹ ơi, con học ở lớp đã mệt rồi. Giờ sao về nhà còn học hở mẹ. Phương chu mỏ nói

_Ít ra cũng cho con một buổi để nghỉ ngơi, xã street chớ, hic.

_Bạn ấy nói cũng đúng đó cô. Học nhiều chưa chắc là tốt lắm đâu, ngoài việc học còn phải giải trí nữa. Tôi thật thà nói tiếp

_Thế cũng được. Cho cô chủ nhật được nghỉ nhưng tối nào cũng phải học và nghe lời thầy Quân nghe chưa?

_Dạ. Phương xụ mặt xuống vẻ mặt như không được như ý mình cho lắm.

_Thế thôi, hai đứa học đi. Cô xuống phòng đây, mà Quân nếu nó mà không chịu học hay quậy phá thì nói với cô nhé. Cô Ánh nói

_Dạ vâng. Tôi đáp

_Ông ngon quá hơ, giờ có mẹ tôi đứng phía sau luôn. Phương nói khi cô Ánh đã bước xuống phòng.

_Lại học nào. Tôi quay đầu lại nói.

_Ừ.

_Bài này như thế này… Thế…Sai rồi…

_Ông phải chỉ rõ cho tui mới biết được chớ. Tui ngốc môn này từ năm lớp8 rồi. Phương nhăn mặt nói.

_Thế môn văn, môn anh… Thì sao? Tôi hỏi

_Văn thì tui nhắm mắt cũng được 9điểm, anh thì cũng tạm. Toán thì chịu.

_Thế là bạn bị mất gốc rồi. Giờ toán bạn đang học thì bạn đang học vẹt. Kiến thức ngày hôm nay học thì nhớ. Nhưng ngày mai, ngày kia thì quên. Tôi giảng giải.

_Ờ. Phương nói rồi lấy điện thoại ra lướt facebook.

_Cất điện thoại tí rồi chơi. Tôi nhìn lên đồng hồ thì cũng 19h15 phút rồi.

_Thôi, tui giải lao tí. Nhỏ nhảy lên giường lướt điện thoại rồi lấy chăn đắp lên người. Vì nhỏ mặc quần ngắn mà.
Tôi thì cũng lắc đầu im lặng rồi lấy sách toán lớp 9 liệt kê hết công thức và những bài giải của chương I đã. Dù gì giờ cũng chưa có gì để dạy cả. Tôi lật từng trang sách rồi ghi ra vào một quyển sổ. Ngồi được tầm 30phút thì cũng xong.
Tôi vươn vai một cái, quay lại đầu giường thì thấy Phương ngủ rồi.
Tôi bỏ sách vở vào trong cặp cho nhỏ. Rồi mình cũng cất sách vở vào cặp luôn. Tôi tiến bước ra tới cửa rồi xuống chào cô Phương rồi phóng xe về.
Đề ga đi rồi nhớ lại con đường thằng Hòa mới đi. Tôi cứ tiến thẳng như thế và không biết mình ở đâu hay bị lạc rồi. Tôi phóng xe lại hỏi chú bán hàng rong bên đường.

_Chú ơi, cho cháu hỏi đường abc ở đâu ạ? Tôi nói

_Đường abc à cháu, giờ cháu quay đầu lại thấy đường Lý Thường Kiệt rồi rẽ trái xong rồi đi thẳng xuống có cái quán càfê to to ở cuối đường rồi cháu rẽ phải là thấy. Chú bán bánh mì vừa nói vừa chỉ.

_Dạ cháu cảm ơn nhiều. Tôi cúi đầu rồi quay đầu xe lại, đi chán chê cuối cùng cũng thấy đường về nhà…….

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.