Niềm hạnh phúc của một thằng nghèo – Chap 21: – Botruyen

Niềm hạnh phúc của một thằng nghèo - Chap 21:

Chap 21:

Trên đường về thì mấy bác, dì hàng xóm cứ hỏi khi thấy một thằng nhà nghèo nhất xóm tự nhiên hôm nay dẫn nhỏ nào về đi gắt thế. Dân thành thị thì tôi không biết cơ mà dân quê chúng tôi hễ mà có đưa gái về nhà là chỉ trỏ bàn tán rồi.

_Quân ai thế ? Bạn gái mày à ?

_Quân mày kiếm được bạn gái xinh quá ….blap …blap….

Tôi thì chỉ cười trừ, giải thích thì họ cũng nói. Thôi thì mặc kệ họ.

_Quân, mai đi gặt tiếp nhá. Đi xe bò này sướng ghê. Nhỏ nói

_Lần đầu tớ nghe có người nói đi xe bò sướng. Tôi ngán ngẩm lắc đầu.

_Hi kệ tớ, tớ thích. Linh cười.

Tôi đành lắc đầu bó tay luôn. Về đến nhà tôi bước xuống càng xe rồi nhảy xuống.

_Cậu cứ ngồi đó nhé, để tớ hạ xe xuống. Tôi ngoảnh lên nói với nhỏ.

_Ừ. Linh đáp

Tôi đỡ một càng xe rồi kéo bò ra

_Uỳnh. Xe được hạ xuống.

_Xuống đi, tớ đỡ cho. Tôi đứng lên hai càng xe đưa tay để đỡ nhỏ xuống.

_Đỡ cẩn thận nha. Nhỏ chụm chân rồi thả xuống tôi ở dưới đỡ từ từ.

_Nắng quá, cậu vào nhà nghỉ đi. Tôi quay sang Linh nói.

Nói xong tôi thay quần áo rồi lấy xe đạp đi lên trên ngã tư rồi vào trong đình mua quần áo cho nhỏ mặc.

Lượn đi lượn lại mà không biết cái nào hợp với Linh.

_Chị ơi, lấy cho em cái áo dài sọc caro màu đỏ giùm. Tôi chỉ lên phía trên

_Đó áo con gái mà em? Chị bán hàng ánh mắt ngạc nhiên nhìn tôi.

_Vâng chị lấy cho em. Tôi gật đầu.

Tôi đo lên người mình, nhỏ Linh cũng cao tầm tôi nhìn cũng được.
_Chị có quần jean con gái nào đẹp đẹp không? Chọn giùm em một cái. Tôi nhìn chị nói tiếp

_Em mua tặng bạn gái à?

_Dạ không bạn em? Tôi đáp

_Ừ, nè. Quần này mới được lấy về. Chị ấy đưa tôi quần jean màu đen bó.

_Ừ. Tôi lấy rối đo chiều dài với quần mình thì nghĩ chắc là hợp với nhỏ.

_Chị lấy cho em đồ bikini của con gái giùm em luôn. Tôi ngại đỏ mặt nhìn lên nói

_Em chọn đi. Chị ấy đưa ra một loạt bikini màu sắc sặc sỡ nhìn mà hoa cả mắt. Tôi chọn đại hai cái rồi bỏ vào túi.

_Đây là lần đầu tiên chị thấy thằng con trai mua đồ lót cho con gái đó, hihi. Chị ấy trêu tôi

_Vâng. Tôi gãi đầu đỏ mặt.(nhục mà vẫn phải mua bất đắc dĩ)

_Dạ mà tất cả là bao nhiêu à chị? Tôi hỏi

_Quần 170k, áo 80k, đồ lót 50k. Tổng là 300k em? Chị ấy nói

_Vâng đây chị? Tôi nói rồi đưa tiền cho chị rồi ra lấy xa đạp kùi đạp về nhà. Mồ hôi thì cứ tuôn ầm âm, cái nắng ở quê tôi thì cháy da.

_Phù. Cuối cùng cũng về tới nhà tôi tiến thẳng vào.

_Quân cậu đi đâu mới về thế? Linh hớt hải nhìn tôi mồ hôi mồ kê chảy ra.

_Hi, nè. Vào tắm đi. Tôi thở hồng hộc và đưa cho nhỏ.

_Cái gì đây? Linh hỏi tôi

_Quần áo đấy, ai bảo cậu về quê không đưa cái gì cả? Tôi đáp

_Cậu mới đi mua quần áo cho tớ hả.

_Ừ.

_Hi, cảm ơn.

_Không có gì, tắm nhanh đi để tớ tắm. Tôi giục vì giờ muốn nhảy vào tắm cho mát.

_Cún ơi, lại quạt giùm anh đi. Tôi cởi trần ngồi thở

_Vâng. Cún cầm con búp bê tôi mua lúc trước rồi lấy cái quạt giấy quạt cho tôi.

_Cún ngoan quá à? Tôi xoa đầu bé, thực sự tôi thương bé Cún lắm tự nhủ phải kiếm tiền để nuôi gia đình.

Quạt một lúc thì Linh cũng tắm xong.
_Quân cậu có tài mua áo quần cho con gái đấy. Linh để tóc xõa sang một bên rồi rủ rủ cho khô. Nhìn nhỏ trông thật hiền lành dễ mến.

_Xiii. Tớ chọn đại đấy. Nói rồi tôi vọt vào phòng tắm. Gọi là phòng cho hoành tá tràng thế thôi , chỉ có cái gian nhỏ khuất phía sau được che bởi cái cửa mục.

Tôi để dòng nước tuôn chảy đi những mệt mỏi, nghĩ về cuộc sống phía trước. Chuẩn bị vào học rồi, Hà Nội lại toàn nhà giàu, chắc là tôi không có thêm bạn ngoài 5 thằng Hòa, Trung, Khánh, Phương, Quang…

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.