Niềm hạnh phúc của một thằng nghèo – Chap 20: – Botruyen

Niềm hạnh phúc của một thằng nghèo - Chap 20:

Chap 20:

Sau một quãng đường dài hai đứa mới tới cánh đồng ruộng. Một màu vàng tràn ngập trên cánh đồng quê tôi.

_Quân ở đây vui quá à. Linh hí hửng

_Ừ, giờ cậu ngồi đây nha. Tớ lại gắt lúa đây. Tôi nói rồi lại phía đồng ruộng nhà tôi, Linh thì không chịu ngồi yên tại chỗ mà chạy theo tôi.

_Chờ tớ với ngồi một chỗ chán lắm. Nhìn nhỏ chạy mà tôi phải bụm miệng cười, mặc cái quần thì dài hơn chân, cái áo thì rộng thùng thình.

Uych. Nhỏ ngã xuống bờ ruộng.

_Haha, tôi thì ngoác miệng cười. Nếu ai nhìn thấy cảnh đó mà không cười thì tôi chắc rằng họ bị chai cảm xúc.

_Linh…Linh có bị sao không ? Tôi cố nín cười nhìn nhỏ.

_Huhu, đau chân. Nhỏ ôm lấy chân nước mắt lại rơi.

_Ớ, sao tự nhiên khóc thế ? Đau đâu đưa tớ xem ? Tôi ngồi xuống không cười nữa.

_Hức, trẹo chân rồi.

_Đưa chân ra tớ xem nào. Giờ nhắm mắt và cắn vào tay tớ nha. Tôi nói và chuẩn bị một phát cắn định mệnh. Nghĩ lại sao lúc đó ngốc thế, kết quả mang lại hai dấu răng nhỏ ở tay.

_Hic, ừ. Nhỏ nhắm mắt và cầm tay tôi chực sẵn ở miệng rồi.

_Ắc…rắc….
_ÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁ… Tiếng hét của hai đứa hòa vào nhau. Mọi người thì nhìn hai đứa.
_Hai đứa kia làm gì mà hét thế nhỉ?
_Trời nắng mà hét như điên… Blap…blap
Xem lại tay mình thì máu ra mẹ nó rồi. Nhỏ thì ôm lấy chân.
_Cậu chảy máu rồi? Linh hốt hoảng nhìn vào tay tôi.
_Không sao đâu , nhẹ mà. Tôi nói thế chứ đau lắm. Mấy thím cử thử mấy girl cắn vào tay là biết.
_Sao lại không sao, tớ xin lỗi. Nói rồi nhỏ đi tìm cái gì để bịt cho tôi.
_Ba mẹ để con xuống gắt nữa. Nói rồi tôi bước xuống cầm liềm gắt. Mồ hôi thì cứ rớt xuống ầm ầm. Nhỏ một lúc sau mới quay lại trên tay là một đống là nhưng lá đó chả cầm máu được .
Nhỏ bước xuống gần tôi.
_Đưa tay ra. Linh nói
Tôi đưa tay ra, Linh lấy cái lá bàng quấn vào tay rồi lấy dây gì đó buộc lại. Tôi thì cũng bó tay sự ngây thơ của cô nàng này.
_Cảm ơn. Tôi nói
_Hi.
_Thằng Quân đưa người yêu về đi gắt hả mày, ghê quá. Bác nào trong xóm tôi trêu
_Dạ không phải đâu bác, bạn con đấy. Tôi cười đáp lại
_Thôi khỏi phải giấu đi, lúc nãy ở đằng xa tao thấy hai đứa tình cảm lắm mà. Chàng giúp nàng. Bác gái trên xe bò nói tiếp.
Tôi thì cũng mỉm cười cho qua vì không muốn nhỏ hiểu nhầm thì chết.
_Cậu ngồi đó để tớ ôm lúa lên. Tôi và ba mẹ tầm khoảng 1 tiếng sau cũng găt xong. Nhỏ thì ngồi trên bờ lướt điện thoại.
Tôi thì cũng khá khó khăn khi ôm lúa lên vì cái tay đau.
_Để tớ ôm nữa cho. Hai cô chú cho con ôm với. Linh cất điện thoại vào túi rồi bước xuống ruộng ôm lúa.
_Ôm được không đó. Tôi trêu
_Xì, để rồi xem. Linh lấy tay ôm lấy lúa ôm ngang lưng xách đi.
Một lúc sau lúa cũng được sắp xếp trên xe bò xong. Ba mẹ thì về trước để tôi quản xe bò.
_Cho tớ leo lên với . Linh với với tay bên dưới.
_Nắm lấy tay tớ đi, bám chắc vào. Nhỏ bước lên càng xe bò tôi thì kéo lên. Sau một lúc vật lộn thì cũng kéo được Linh lên.
_Lần đầu tiên tớ đi xe này á. Sướng ghê ha. Linh nói rồi đưa điện thoại ra.
_Quân chụp ảnh với tớ đi. Linh nói
_Không? Tớ ghét nhất chụp ảnh, không chụp đâu. Tôi lắc đầu đáp
_Đi đi, không là tớ nhảy xuống dưới này. Nhỏ từ từ đứng dậy.
_Ê ê cẩn thận đấy, tớ chụp. Tôi hoảng hồn nhỏ mà ngã thì tôi cũng không sống nổi với gia đình nhỏ đâu.
_Tách. Hai đứa chụm đầu lại, tôi thì chỉ biết nhìn vào cái máy ảnh chứ biết làm gì đâu?
Hai đứa luyên thuyên một lúc rồi về tới nhà…

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.