Niềm hạnh phúc của một thằng nghèo – Chap 17: – Botruyen

Niềm hạnh phúc của một thằng nghèo - Chap 17:

Chap 17:

_Quản lí đâu ? Tiếng của một người con gái vang lên

_Dạ chị cần gì không ạ ? Tôi nhìn vào Linh, khuôn mặt xinh, băng giá nhưng nhìn vào đôi mắt kia thì có một nỗi buồn sâu thẳm cần được người khác quan tâm chăm sóc. Chứ không phải nhìn bề ngoài mà đánh giá nhận xét.

_Anh nhìn gì ? Gọi chủ quán ra đây cho tôi. Linh hét lên, hình như cô ấy uống rượu. Mọi người trong quán thì cứ nhìn chằm chằm vào bàn tôi.

_Chị say rồi thì phải. Tôi nói

_Quân ra đây chị nói nè. Chị Hương bước lại gần tôi nói.

_Vâng. Tôi đáp

Hai chị em vào trong phòng vì quán này có mấy phòng ở bên trong.

_Dạ chị gọi em có việc gì ?

_Ngày kia là ngày mất của ba mẹ Linh. Nên con bé mới như thế. Anh Trường dỗ nó cũng không được. chị thì lại càng không ? Chị Hương nói. Giờ tôi mới biết chị Hương và anh chủ quán đang yêu nhau trách gì chị có vẻ quan tâm Linh.

_Giờ em có thể giúp Linh chứ, chị nói.

_Vâng chị cứ tin em. Tôi nói rồi vào cất đồng phục nhân viên trong quán.

_Hân ơi, tớ nói nè.

_Sao vậy cậu ? Hân chạy lại gần tôi.

_À tớ xin nghỉ hai ngày để về quê cái. Cậu ở lại nhớ chăm sóc ngoại nhá. Mà nhớ đi đường cẩn thận đấy. Tôi dặn dò

_Ừ cậu đi đường cũng cận thận nhá. Nhớ quà cho tớ đấy.

_Ok. Tôi nói rồi phóng xe về nhà để Linh ở đó tí.

_Ê, Hòa mày có 2 triệu không ? Tao mượn .Tôi hỏi nó.

_Địt, mày cần 2 triệu làm gì ?

_Có chuyện gấp có không cho tao mượn ! Tôi nói

_Nè cầm đi. Thằng Hòa nói rồi đi vào phòng khách xách ra 4 tờ 500k đưa cho tôi.

_Tao về quê 2 ngày, ngày kia tao lên. Tôi nói

Quay xuống nhà thì không có ai ở nhà. Tôi phóng xe ra quán thấy Linh đang nằm đó, chị Hương đang ở một bên giường.

_Linh say rồi à chị? Tôi hỏi
_Ừ, Nó mới ngủ thôi.
_Mà thôi chị ra xe quán tí, em chăm sóc Linh giùm chị nha. Nói rồi chị bước ra, chỉ còn tôi và Linh trong phòng. Hình ảnh một thằng con trai đang nhìn một người con gái đang ngủ. Lúc ngủ thấy Linh dễ thương hơn lúc tỉnh dậy. Bất giác thằng con trai mỉm cười.
_Ba mẹ ơi…ba mẹ về với con đi. Bé Linh nhớ ba mẹ lắm. Linh nói mớ hai tay khươ khươ lung tung.
_Linh.
_Ơ, sao anh lại vào phòng tôi. Linh nhìn tôi rồi co rúm người lại xem xét lại quần áo (ặc, nghĩ em dâm dê ấy mà, con nhỏ đáng ghét ta ứ thèm).
_Mình được c.h.ị ….
_Bốp. Một cái tát được dành cho tôi.
_Kút.
_Ơ.
_Kút ra cho tôi. Nhỏ
_Quân có chuyện gì vậy. Chị Hương hốt hoảng chạy vào.
_Em có làm gì đâu. Tự nhiên Limh tát em.
_Linh, chị nhờ Quân chăm sóc em đó sao lại tát Quân. Chị Hương nhỏ nhẹ nói
_Ai bảo hắn vào phòng em. Linh xụ mặt xuống
_Đây là ở quán mà. Tôi nói
_Xin lỗi. Ngắn gọn súc tích linh nói.
_Không có gì đâu! Mà nè? Bạn đi theo mình tới một nơi được không mình biết bạn đang buồn về một chuyện gì đó? Tôi đề nghị
_Linh đi đi, có lẽ nơi đó sẽ làm em vui hơn. Chị Hương nói.
_Ừ.
Một lúc sau, tôi chào chị Hương và xin phép nghỉ hai ngày. Chị không nói gì và mỉm cười. Tôi và Linh hai đứa bắt taxi tới bến xe và bắt xe về Nghệ An quê hương tôi.
Tôi cũng nhiều lần tự hỏi tại sao Linh lại đi theo với một người không quen biết như tôi chứ. Nghĩ đi nghĩ lại cũng chả ra đáp án nên lại thôi.
_21h hai đứa bắt xe Khánh Hoàn về. Vừa lên xe thì cả lơ xe với mấy thằng bắt khách cứ nhìn Linh chằm chằm.
Linh chọn vị trí gác xếp gần cửa sổ bên trên nằm. Tôi thì nằm bên ngoài thôi.
_Có vẻ bạn ít nói nhỉ. Tôi bắt chuyện như bình thường vì tôi bây giờ cũng xem Linh là bạn vì nếu mơ có người yêu như Linh thì cũng không được. Hai chữ giàu-nghèo khó đến được với nhau lắm.
_Ừ
_Mình tên Quân, bạn tên Linh phải không?
_Biết rồi hỏi làm gì? Linh troll
Sau một hồi bắt chuyện thì khách cũng lên nhiều. Nhiều thằng trên tuổi tôi cứ chú ý nhìn vào đôi chân Linh. Vì nhỏ mặc váy mà. Linh cũng biết nhưng nhỏ không quan tâm và nhắm mặt nghe phone. Tôi cũng chả biết làm gì? Bất chợt lấy một bên tai của Linh đeo vào tai.
Linh bất chợt mở mắt nhìn sang tôi với vẻ khó hiểu tôi thì mặc kệ hoà vào dòng nhạc rap từ máy điện thoại Linh phát ra và dần dần cả hai đứa chìm vào giấc ngủ bình yên…

Mong rằng lần này sẽ giúp Linh vui hơn.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.