Niềm hạnh phúc của một thằng nghèo – Chap 15: – Botruyen

Niềm hạnh phúc của một thằng nghèo - Chap 15:

Chap 15:

Đi tới gần thì tôi thấy thằng Hoàng đang ngồi đó.

_Thằng này là ma hay sao mà đi nhanh thế. Mới ở nhà Hân kia mà. Tôi nghĩ trong đầu.

_Mấy bạn xích sang một bên cho mình đi tí được không ? Tôi ngây thơ nói.

_Xích cái con mẹ mày, mày là cái gì của Hân sao mà cứ quanh quẩn bên Hân thế. Hân là của tao mày nhớ chưa. Thằng Hoàng tiến lại xách cổ áo tôi lên.

_Mình mới quen Hân thôi. Tôi bình tĩnh trả lời, vì không muốn phải đánh nhau.

Mới quen mà sao Hân và ngoại cả cu Bo nữa sao cứ khen mày. Mà mới quen sao cứ phải chở đi chở về. Nó hỏi

_Thì mình với Hân đi cùng nhau mà. Tôi bình tĩnh đáp

_Thế giờ tao nói một câu, mày có tránh xa Hân không?

_Không thì sao mà có thì sao? Tôi bước xuống xe và nhìn thẳng vào mặt nó nói.

_Nhào zô tụi bay. Thằng Hoàng nói tiếp.

_6 người mà đánh một người không biết nhục sao. Giọng nói của một đứa con gái, nhỏ mặc áo thun nhìn vòng 1 mà muốn phụt máu mũi. Quần đùi ngắn khuôn mặt trắng xinh, tóc xõa ngang lưng.

_Cô em nhìn cũng được phết đấy, hay đi chơi với tụi anh. Anh tha thằng này cho. Thằng nhuộm tóc đỏ nói.

_Đánh thắng tao rồi hãy nói. Thế là tôi cũng nhảy vào đánh nhưng không dùng võ mà đánh lung tung ý. Quay sang nhỏ, mới 5 phút mà nhỏ đã cho 2 thằng đo đường, nhỏ dùng karate luôn. Chắc mới học được tầm 2 năm thôi, mải lo xem nhỏ đánh tôi bị thằng Hoàng cắn lén một phát vào mặt.

_Hơ hơ ghê quá cơ. Tôi xoa xoa má rồi nhảy vào đánh nó, đánh lung tung và né được đòn nó nhiều. Không dùng karate nhưng tôi chỉ né và đấm loạn xạ thôi. Được một lúc Mèo vờn chuột cũng chán. Tôi đấm vào mặt nó, thằng đó đo đường luôn

Quay lại xem thì thấy 6 thằng chó đều nằm la lết hết.

_Bạn gì ơi, cảm ơn nhá. Bạn đánh võ đẹp lắm. Tôi cười tiến lại nói,

_Hihi, mình cũng mới tập võ thôi. Mà nghe giọng bạn không phải người ở đây. Nhỏ nói.

_Ừ hi, mình tên Quân ơ Nghệ An mà, tôi nói,

_Khoan, nhà bạn ở đâu mình chở về cho. Xem như là cảm ơn bạn đã giúp mình. Tôi nói tiếp

_Giờ bạn đi thẳng rồi rẽ trái. Đi tới đường xyz rẽ phải là tới nhà mình. Na ngồi lên xe rồi chỉ chỉ.

_Tớ nghe nói Nghệ An yên tĩnh lắm phải không. Na hỏi
_Ừ, Đúng đó. Nhà tớ ở Đô Lương, một huyện nghèo nhưng yên bình lắm, không ồn ào như Hà Nội đâu.Buổi chiều thì ra ngoài đồng thả diều, chăn trâu vui lắm…
_Lúc nào tớ vào xem, cậu nhớ làm hướng dẫn viên du lịch cho tớ nha. Na cười cười nói.
_Ok luôn, tớ rất sẵn sàng.
Hai đứa luyên thuyên một lúc, rồi dừng lại tại một ngôi nhà phải nói là bự luôn. Chỉ mới nhìn cái cửa cổng là đã biết ngôi nhà bên trong.
_Nhà cậu đây hả. Tôi chỉ chỉ
_Ừ nhà tớ đó, mà thôi tớ vào nhà đây, hẹn gặp lại. Na bước xuống xe lại mở cổng rồi bước vào nhà. Tôi quay đầu xe thì bất ngờ có hai chiếc xe máy exciter chạy tới.
Hai thằng kia nhìn tôi rồi phóng vào nhà Na, tôi cũng chả quan tâm phóng về nhà
“Mong rằng lại không có chuyện gì giống như chuyện thằng Hoàng nữa. Nhớ lại hai thằng lúc nãy thì cũng Không Phải Dạng Vừa Đâu” tôi suy nghĩ.
Một lúc sau về tới nhà thì thấy…

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.