Niềm hạnh phúc của một thằng nghèo – Chap 100.1 – Botruyen

Niềm hạnh phúc của một thằng nghèo - Chap 100.1

Chap 100.1
Uyên nhỏ cứ im lặng mà không nói gì với tôi. Dỗi là mệt thế đấy…

_Ngọc nè. Tôi rón rén ra đứng cạnh Ngọc ngoài hành lang lớp học. Nhỏ hôm nay mặc áo pull ngắn tay màu đỏ. Trên cổ áo và hai bên dưới ống tay được viền màu trắng. Quần jean bó màu đen và giày búp bê.

_Hở.

_Chiều đến nhà thằng Hòa liên hoan nhá. Tôi nói.

_Nhưng tớ không biết nhà Hòa. Ngọc nhíu mày lắc đầu.

_Cậu gọi thằng Lâm với chị Oanh qua luôn đi. Thằng Lâm nó biết nhà tớ đó. Tôi vội vàng nói.

_Ừ hè.

_Mà Ngọc nè, thằng Lâm ý , nó thích cậu đấy. Tôi nhìn ra phía trước nói vu vơ.

_Tớ biết. Nhưng có lẽ tớ thấy tớ với Lâm chỉ có tình bạn thôi cậu à! Cậu ấy còn quá trẻ con. Ngọc thở dài hai tay nắm lấy thành của bờ tường hành lang.

_Cậu có thể cho cậu ấy cơ hội chứ ?

_Mong cậu ấy trưởng thành hơn chút, hì. Thôi tớ vào lớp trước đây. Nói xong Ngọc bước vào lớp.
Còn một người nữa chưa mời. Tôi vội vàng phóng sang lớp thằng Phương.

_Ê bạn gì ơi ! Tôi vội lấy tay khều khều sau lưng nhỏ nào á.

_Hở. Bạn gọi gì mình à ? Quay lại thì thấy là bạn nữ tóc ngắn thân hình hơi béo.

_Bạn vào gọi giùm mình thằng Phương cái.

_Ừ, bạn đợi tí. Nói xong bạn ấy quay vào lớp một lúc sau thì thấy thằng Phương ra.

_Gọi tao có chuyện gì thế mày ?

_À mày gọi nhỏ Na ra tao nhờ tí. Tôi nói.

_Ở trong đó khô…

_Ơ, Quân. Tôi quay ra người vừa đập vai.

_Hì Na.

_À mà nè, chiều qua nhà bạn tớ liên hoan không?

_Liên hoan gì ? Na nhíu mắt.

_Thì tớ vừa thôi tay cũng nhận tháng lương đầu. Tôi gãi đầu.

_Ok, à mà mấy giờ qua thế ?

_Học xong, tớ và mấy đứa bạn đi mua đồ ăn về nấu ăn. Có mấy bạn nữ nửa !

_Ok tí về tớ đi chung với Phương luôn.

_Ờ ờ… Hì. Thằng Phương lắp bắp.

_Thôi, tớ về đây. Tí gặp lại sau.
Thế là giải quyết xong xuôi.
Mấy tiết sau thì nhỏ Uyên cũng làm mặt lạnh không nói gì với tôi luôn.
Giờ ra về, tôi cũng không biết phải làm thế nào? Thôi thì liều một phen.
Vào nhà xe, vừa dắt xe ra tới cổng thì thấy Uyên đứng chặn trước xe rồi. Linh đứng phía một bên. Không biết phải xử sự thế nào thì thấy vị cứu tinh đứng một bên.

_Uyên qua ngồi xe với thằng Hòa đi. Tôi bước lại gần nhò nói.

_Không? Uyên nói tỏ vẻ bức xúc.
_Ớ, híc… Tôi quay qua nháy mắt cầu cứu thằng Hòa nhưng thằng này nó không hiểu ý gì cả.

_Trời,thế giờ cậu muốn sao? Tôi nói.

_Chở tớ về nhà. Uyên dửng dưng đáp.

_Linh, cậu đứng đây đợi tớ nhé. Tớ chở cái của nợ này về tí. Tôi quay sang nói.

_Hì, cậu về trước đi , tớ đợi. Linh hấp háy mắt nói.

_Lên nào chị hai. Tôi vừa nói thì Uyên nhảy sang xe thằng Hòa luôn không nói một lời với tôi.

_Ớ.
Thấy thế thì thằng Hòa cũng hiểu ý chạy đi trước. Quay sang Linh thì thấy nhỏ cũng bối rối khi vừa chứng kiến cảnh vừa rồi.

_Lên xe tớ chở về nào?

_Ờ hì.
Trên đoạn đường chạy về thì tôi và nhỏ cũng im lặng không nói được gì !

_Quân nè.

_Hả?

_Tớ xin lỗi vì khiến cậu khó xử nhé !

_Hì, không sao mà. Uyên cậu ấy trẻ con thế thôi, không có ý gì đâu!

_Ừ.
Bước vào nhà Linh thì thấy ông bà đang đang tưới cây. Bà và ông cầm chung cái vòi, cười vui vẻ dù đã có nhiều nếp nhăn nhưng hai ông bà vẫn lạc quan yêu đời.

_Cháu chào ông bà!

_Linh…ơ, Quân cháu mới tới à.

_Dạ vâng.
Sau một lúc, cuối cùng cũng xin được. Đèo tiểu thư tới thì cũng đủ team…ai cũng vui vẻ cười nói nhưng có người lại chà buồn nhìn đến tôi. Cái mặt thì lạnh tanh vẻ tức tối.

_Hì , giờ mình và mấy bạn nữ đi mua thúc ăn. Mấy bạn nào ai giúp tụi tôi xách đồ không ? Trang nói.

_Để tớ, Phương với thằng Trung đi. Thằng Hòa nhanh nhẹn nói.

_Ừ, thế cũng được. Giờ xuất phát nhé. Mấy bạn ở nhà thì nhớ dọn dẹp nhà cửa nhé!

_Sẵn sàng nghe lệnh , hêhê.
Thế là Na, Trang, Linh, chị Oanh,Hòa, Phương, Trung đi chợ còn tôi , anh Long, Lan Anh, Phong, Khánh, Quang, Uyên ở nhà. Hân thì còn ở nhà tại vì có ngoại và cu Bo nên tí chắc mới tới được. Ngọc thì chưa thấy đâu….
Mời mấy đứa vào bên trong nhà ngồi ở phòng khách .

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.