Những Người Mẹ – Chương 8: – Botruyen

Những Người Mẹ - Chương 8:

_ ông có phải là bạn trai tui không !
_ à…thì…chứ còn gì nữa !
_ sao bữa h ông cứ lạnh nhạt với tui vậy ! – Nhìn ánh mắt khẩn thiết của Ngọc , Vũ bối rối không biết nói gì , vì tất cả những gì Vũ đang nghĩ đến là gia đình mình , còn thời gian đâu mà lo cho ngọc nữa
_ hơ…sao lại nói vậy , cả ngày hôm qua tui gọi điện cho Ngọc có được đâu , tui bị đau mà ngọc không đến thăm tui mà còn nói nữa !
_ à …thì …hôm qua tui bận – làm sao Vũ biết được, mấy hôm nay ngày nào Ngọc cũng bị thằng đểu Quân dày vò hết thể xác đến tinh thần .
_ uhm…vậy thôi …h mình về đi , Vũ có chuyện ở nhà chút !
_ ông…đưa tui về đi vũ.
_ nhưng mà Vũ đi xe bus mà…xe ngọc đâu .
Ngọc buồn bã nhìn vũ , ngọc ước có thể nói ra cho vũ biết nỗi sợ của mình . nắm chặt tay Vũ , ngọc nói
_ h tui muốn về nhà ông , đi !
_ à…thì đi…
nhưng vừa ra tới cửa lớp thì một tiếng gọi làm ngọc giật bắn người , lại là thằng chó đểu – ngọc rủa thầm
_ Ngọc , Quân có chuyện muốn nói với ngọc được không !
Nằm chặt tay Vũ , Ngọc trừng gã
_ H tui bận rồi ! để lúc khác !
_ haha…bận gì , Ngọc quên tụi mình đã thỏa thuận gì sao ! – nhìn ánh mắt đểu cáng của Quân và nét mặt sợ hãi của Ngọc , Vũ đã linh cảm có điều gì đó không hay . từ lâu vũ đã cảm thấy khó chịu với Quân , và cậu lên tiếng
_ không nghe người ta nói bận rồi à !
ngọc nhìn Vũ ngạc nhiên , lần đầu tiên Vũ tỏ ra thái độ thẳng thừng như vậy , nhưng thằng Quân không chịu buông tha
_ Làm gì nóng vậy , tao gặp ngọc chứ tao có gặp mày đâu mà mày phải xoắn !
_ không có gặp gì hết ! tao đếm từ một đến 3 mày không biến đi thì mày xoắn với tao đấy !
Nhìn thân hình cao to của Vũ , Quân biết là không thể chơi lại được, hắn im lặng liếc ngọc và nở nụ cười ma mãnh , Ngọc vội vã kéo Vũ đi vì sợ dây dưa sẽ làm lộ chuyện
_ Thôi bỏ đi Vũ , mình đi !
đẩy Quân sang một bên, hai người đi để Quân ở lại , nhưng hắn ko quên hù dọa Ngọc
_ Ngọc , em nhớ đấy , chính do em chứ anh không muốn đâu nhá , sau này đừng trách anh độc ác Nhìn nét mặt run sợ của ngọc, Vũ đã biết chuyện này thực sự rất tồi tệ …
Từ nhà Vũ trở về , được bên cạnh người mình yêu , ngọc đã khuây khỏa phần nào sau bao ngày lo sợ trước những lời đe dọa của Quân , nhưng nỗi khuây khỏa ấy không kéo dài được bao lâu khi vừa về đến nhà , nàng đã thấy tiếng của Quân vang lên . Nhìn vào nhà bếp , nàng không thể tin là Quân đang ngồi vừa ăn uống vừa nói cười vui vẻ với em trai và mẹ nàng , vừa thấy ngọc , hồng đã gọi
_ Ủa , sao về trễ vậy con , vào ăn cơm luôn đi , có bạn con nữa này !
_ ủa , sao về trễ vậy Ngọc – gã hỏi nàng bằng cái giọng ngây ngô !
Tức giận đùng đùng , Ngọc chạy thẳng đến bàn ăn hét lên
_ Đi ra ngay , cút ngay !
_ Ơ…con sao vậy Ngọc! – Bà hồng trố mắt kinh ngạc trước thái độ khiếm nhã của con gái mình . cả hùng cũng ngây ra , cậu cứ ngỡ Quân và ngọc chỉ đang giận nhau vì hiểu lầm nên đã rủ Quân về nhà chơi để giảng hòa với chị .
_ thôi không sao đâu cô…lỗi của con…làm ngọc buồn…thôi con về đây , để hôm nào con sang chơi nữa vậy !
_ không sao đâu , cháu cứ ngồi đó đi , cái con này, sao bất lịch sự vậy ngọc.
không muốn nhìn cái mặt đểu cán của gã thêm nữa , ngọc bỏ thẳng lên lầu …

tiễn Quân ra cửa, bà hồng vội xin lỗi Quân
_ thôi con bỏ qua cho nó nha ! chắc nó đang buồn , bữa h ngày nào về nó cũng cau có hết đó ! – hồng cố giải thích cho Quân hiểu , nhưng nàng không biết rằng đứng trước mặt nàng chính là kẻ đang hành hạ con gái bà .
_ thôi không sao đâu cô , để cháu gọi điện nói chuyện với ngọc .
_ uhm. à…cô cảm ơn Quân nha .may nhờ có cháu báo tin kịp thời chứ không thì !
_ dạ không có gì đâu , cũng vì cháu quý hùng với ngọc thôi…mà chuyện đó , cô phải bình tĩnh , cháu nghĩ bác chiến cũng bị người ta lợi dụng thôi !
_ chứ còn gì nữa , con quỷ đó mà ! nó hại bao gia đình rồi ! ….xin lỗi cô nóng quá…tại cô giận quá , cháu thông cảm
_ không sao đâu , cháu hiểu mà. cô giận cũng phải , sao mà ko giận được – cái lưỡi quân vẫn dẻo như kẹo , hắn đang cố lấy lòng Hồng
_ uhm…cháu giúp cô chuyện này vậy , cứ có tin gì cháu nhớ báo cho cô nhé , phải báo ngay , để cô đến tại chỗ vạch mặt nó ra cho nó khỏi chối!
_vâng ạ, cô yên tâm đi , cháu sẽ giúp cô giữ gìn gia đình mình . cháu hứa đây !
_uhm…cô …cảm ơn quân nhiều lắm…
hồng vẫn không biết nàng đã đặt niềm tin vào một kẻ đang có âm mưu hãm hại toàn bộ gia đình nàng tan cửa nát nhà …
Ngọc vừa về , Lan đã chạy ngay sang phòng Vũ , vừa tung cửa vào thì nàng đã thấy Vũ đứng đó ,trần truồng không một mảnh vải che thân
_ Á á á – hai chị em cùng hét lên !
nhảy ngay lên giường , Vũ lấy cái mền che phần dưới lại
_chứ cái gì vậy ! sao vào phòng mà không gõ cửa trời !
Lan lắp bắp
_ tại thấy…không khóa…mà..
_ ra..cho em mặc đồ đã…nhanh đi trời .
Chưa nghe hết câu , Lan đã chạy biến về phòng mình , đóng cửa lại , nàng úp mặt xuống gối xấu hổ , tuy không phải đây là lần đầu nàng thấy Vũ khỏa thân , nhưng lần cuối cùng là vào lớp 2 hay lớp 3 gì đó , khi nàng bắt nó cởi đồ ra để tắm cho nó , nhưng h đây mọi chuyện đã khác , cả Vũ và Lan đều đã dậy thì , nàng không thể tin được là lại vừa thấy toàn bộ cơ thể của thằng em trai không xót chỗ nào, kể cả ” con chim” của Vũ theo cách gọi của hai chị em , nàng nhớ rõ ràng ngày xưa lúc tắm cho Vũ , nó chỉ có cỡ bằng quả ớt , và mỗi khi nàng thấy Vũ đứng tè bậy trước nhà thì nó cũng chỉ cỡ bằng ngón tay út và nhăn nhăn nhúm nhúm , nhưng nàng lại không ngờ rằng , ” con chim” mà nàng vừa thấy lúc nãy lại dài và to đến vậy , có khi ngang quả chuối chứ chẳng đùa , lại còn thẳng đờ vương ra đằng trước , chứ không nhăn nhúm như ngày xưa , nhưng nàng đâu biết rằng , lý do mà chim Vũ lại cương lên như vậy là do Ngọc , cô bạn gái vừa đi về của Vũ , cứ mỗi lần nằm bên nhau , trò chơi thích thú của ngọc là mò mẫm chỗ ấy của Vũ và nhìn nó cương lên dần dần đến khi căng cứng và nổi lên khỏi lớp quần . Dù cũng ngại nhưng Vũ chưa bao h từ chối trò chơi nghịch ngợm ấy của Ngọc , vì lúc nào Vũ cũng cảm thấy sướng lân lân..
_ Chị hai , tui …vào được không … – tiếng vũ bên ngoài cửa
_ à…ờ…vào đi
mở cửa phòng, Vũ ngồi xuống cạnh chị , nhìn hai cái má đỏ ửng của Lan , Vũ biết chị đang còn xấu hổ …
_ lúc nãy …có gì …mà ập vào phòng người ta vậy …
_ hả…đâu có..có gì đâu ? – Thực ra nàng đã định qua đánh cho vũ một trận vì cái tội dám dắt bạn gái vào phòng , điều mà nàng cảm thấy thật quá lố lăng của lớp 9x thời này , nhưng nàng không biết rằng đây không phải là lần đầu , cũng bởi vì từ ngày nàng đi , không ai để tâm đến Vũ , nhưng nhờ có ngọc bên cạnh mà chàng cảm thấy đỡ cô đơn hơn .
_ không có gì à …thật không
_ đã nói là không có gì mà – cầm cái gối , lan phang cho vũ một cái vào đầu
_ vậy thôi..em về phòng nha …
_ à..khoan đã , từ nay cấm dẫn gái vào phòng nghe chưa ! – Lan nhìn vũ nghiêm khắc !
_ hơ…tại sao !
_ còn nói nữa , có gì xuống nhà nói , dẫn lên phòng đóng cửa lại làm gì , coi chừng tui đấy , tui mà bắt gặp làm chuyện gì bậy bạ là ăn đòn đấy !
_ cứ nghĩ xấu cho người tốt , tui có làm gì đâu !
_ ko làm gì thì lên phòng đóng cửa làm gì , sao ko dẫn xuống nhà !
_ thì phải để cho người ta có không gian riêng chút chứ !
_ nhưng mà nam với nữ , cứ ôm ôm ấp ấp vậy cũng xảy ra chuyên , hiêu chưa !
_ chuyện gì ! – vũ cố chọc tức chị
biết em đang cố trêu ngươi mình , cầm cái gối lan lên lan đánh vũ tới tấp
_ chuyện gì nè , láo nè, chừa chưa !
_chưa ! – giật cái gối ra khỏi tay lan , Vũ đè chị xuống và cù vào hai bên eo chị , làm lan giật thót người vì nhột
_ bỏ ra…hihi…nhột quá …bỏ ra không…hihi….thằng quỷ
vẫn lì lợm , vũ mò tiếp lên hai bên nách lan làm nàng phải nằm úp xuống giường để né tay Vũ
 

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.