Những Người Mẹ – Chương 7: – Botruyen

Những Người Mẹ - Chương 7:

_ có chuyện này …mẹ nói được không ….
_ chuyện gì …
_ cho mẹ…xin lỗi …
_ thôi…mẹ đừng nói nữa , con đang cố quên , mẹ đừng gợi lại nữa …
Vũ đã nói vậy , kiều cũng không muốn làm còn buồn thêm. cả hai lại im lặng , nghe mẹ thở dài , Vũ cũng biết kiều đang rất buồn , cả chàng cũng vậy , chợt Kiều lại nói
_ từ bữa đó tới h , mẹ lúc nào cũng muốn xin con tha thứ hết , mẹ xấu xa lắm phải không…
_ đã nói là đừng nói nữa mà ! … nếu muốn con tha thứ thì đừng có bao h lập lại chuyện đó nữa nghe chưa !
Chỉ chờ có vậy , kiều đã nắm chặc tay Vũ và thề thốt
_ mẹ thề không bao h làm vậy nữa đâu…con đừng giận mẹ nữa nhen…
Trước thái độ thành khẩn của Kiều , vũ cũng không muốn làm mẹ áy náy nữa
_ không biết …để coi thử mẹ có thành khẩn không đã …
_ mẹ…nói thật mà , mẹ thề không làm vậy nữa đâu !
_ được rồi , nếu muốn con tha thứ cho mẹ thì từ h mẹ phải làm 2 điều
_ điều gì con , làm gì cũng được
_ một là bất kể đi đâu cũng phải nói cho con biết , không được tự ý bỏ nhà đi nữa, sao , thấy được không , hay là thôi !
_ trời , tất nhiên là được… – nói là vậy nhưng kiều biết , phải từ bỏ những thú vui bên ngoài , là một cực hình đối với người như nàng , nhưng vì không muốn làm Vũ thất vọng , Kiều biết mình phải làm quen với điều đó
_ còn điều nữa , từ nay mẹ phải cố gắng làm hòa với chị con và Ly , mẹ phải cố quan tâm chăm sóc 2 người đó nữa , dù bây h có thể chị con với ly còn giận mẹ , nhưng mà mẹ phải cố lấy lòng họ , làm gia đình mình trở lại như trước kia , được không ?
_ À…mẹ biết mà…dù con không nói mẹ cũng làm mà… – Kiều biết đó chính là thử thách khó khăn nhất của nàng , mang gia đình trở lại bên nhau , Ly thì nàng có thể vượt qua dễ dàng vì cô bé chỉ mới lớp 10 , còn ngây ngô hồn nhiên nên chưa bao h ly giận ai lâu cả , còn Lan thì …không cần phải nói nhiều , chính Lan là người chịu đựng những hậu quả nặng nề nhất từ những hành động tồi tệ của cả ông quang và kiều trong một thời gian dài , nên khong dễ gì để làm lan thay đổi được .
_ vậy h mình thống nhất vậy nha , móc nghéo nè – Vũ đưa tay ra chờ mẹ
_ hihi…móc thì móc ! – đã lâu rồi mới thấy Vũ lại có hành động ngây ngô như vậy , đúng là Vũ ngày xưa của Kiều rôi – nàng nhủ thầm
Sau cú móc ấy , không ngần ngại gì nữa , Vũ ôm mẹ vào lòng , tựa đầu vào ngực con , tay kiều cũng khẽ luồn ra sau lưng chàng …ngẩng mặt lên ,kiều nhìn Vũ âu yếm , chưa bao h nàng cảm thấy được gần vũ như vậy , cả nàng và Vũ đều nhận ra rằng , chỉ có giải bày thật lòng những gì mình nghĩ thì mới làm con người ta xích lại gần nhau được . vậy là từ h cả hai mẹ con không còn gì ngại ngần khi đối diện nhau nữa , cả hai bây h đều đã kí vào bản hiệp ước gắn chặt cuộc đời 2 người lại với nhau , chặt như vòng tay vũ đang xiết kiều lại vậy . kéo Kiều xích lên , hai gương mặt dần dần xích lại nhau , Vũ muốn được cảm nhận hơi thở ấm áp thoát ra từ ngực kiều để biết mẹ đã là cua Vũ …
_ Mẹ …
_ sao con… – Kiều đáp lại bằng giọng run run
_ từ h đừng bỏ con đi nữa nghen…
_ mẹ thề…không…bỏ …Vũ nữa…mẹ thề đấy ! – Kiều nghẹn ngào .
hôn lên má kiều , nước mắt Vũ rơi xuống lăn trên mặt kiều , vậy là từ nay không gì chia cắt được họ nữa , trong vòng tay con , Kiều đã thấy người mà mình sẽ bên cạnh từ nay đến lúc tim nàng ngừng đập không phải là ai khác mà chính là Vũ , đứa con mà bị nàng bỏ rơi , sống bao ngày trong đau khổ , vậy mà h chính nó lại đang giang rộng vòng tay đón nàng vào trái tim của nó , nảng sẽ mãi yêu nó đến hơi thở cuối cùng.
Bỗng dưng Vũ lại đẩy kiều ra và đứng dậy , nàng nhìn vũ không hiểu lại có chuyện gì nữa đây . bước ra cửa , Vũ dừng lại và khóa cửa phòng lại rồi trở lại giường với kiều , vũ bối rối nhìn mẹ
_ khóa lại …chứ không sáng chị Lan qua thấy.
_ uhm..mẹ hiểu mà… – nhìn cái cách hai đứa con mình ôm nhau khóc lúc sáng nàng biết tình cảm thân thiết của chúng đến mức nào.kiều biết lan sẽ lại giận Vũ khi thấy Vũ không ngủ cùng Lan mà ngủ với kiều ..
vòng tay Vũ lại giang ra ôm Kiều vào , hai mẹ con lại ấm áp bên nhau như những ngày thơ bé trong căn nhà xưa….
Sáng , tiếng chim hót ríu rít trong khu vườn gia đình làm Vũ tỉnh dậy , ngẩng đầu lên nghe ngóng , không có tiếng động gì , vậy là chị Lan chưa dậy , khẽ kéo tay mẹ đang đặt trên ngực mình sang một bên , Vũ cuối xuống tranh thủ vuốt ve rồi hôn lên tóc lên mặt mẹ thêm chút nữa vì cậu biết cả ngày hôm nay có chị bên cạnh cậu và Kiều sẽ không được gân nhau nữa , càng ngắm nhín Kiều , Vũ càng thấy mẹ cuốn hút khó tả , làn mi cong cong , đôi môi căng mọng , hai má hồng hồng , làn da trắng nõn nà , sau lớp áo ngủ bằng satanh mỏng manh ép chặt vào cơ thể gợi cảm của mẹ làm Vũ ngượng ngùng không dám nghĩ tiếp ,kéo mền lên đắp cho Kiều , vừa định hôn mẹ thêm một cái nữa thì hai bàn tay Kiề bất ngờ đưa lên ôm chặc cổ Vũ kéo xuống . Chàng bối rối không biết làm gì khi bị mẹ bắt quả tang , nhưng Kiều không hề trách Vũ mà ngược lại còn rất thích thú vì những nụ hôn âu yếm của con , từ lúc cưới ông quang đến h chưa bao h nàng được thứa dậy với những nụ hôn ngọt ngào như vậy , kéo con xuống , nàng muốn được ôm con thêm chút nữa để ghi nhớ buổi sáng tươi đẹp này
_ Mẹ …ngủ….ngon không – Cậu lắp bắp hỏi
_ tất nhiên rồi – Kiều mỉm cười , nụ cười của mẹ làm Vũ biết mẹ thích được bên cạnh mình như thế nào , nhưng đã đến lúc hai người lại phải ra khỏi giấc mơ đẹp để quay lại với cuoc sống
_ Con…đi ..học nha…mẹ
_ ủa , khỏe chưa mà đi , hay ở nhà thêm vài bữa nữa đi , chừng nào khỏe hẳn đã chứ
_ thì cũng muốn…nhưng mà sắp phải thi giữa kì rồi …
_ uhm…vậy à…vậy thôi cũng được….để mẹ đưa con đi nha !
_không cần đâu…đi xe bus cũng được !
_trời , sao…sao lại đi xe bus , không được, để mẹ chở đi , con thay đồ đi rồi chờ mẹ chút nha ! mẹ xuống liền !
_dà….
Suốt đường đi , dù phải lái xe nhưng Kiều không quên trò chuyện với Vũ về việc học hành trường lớp của con , vì hai người đã giao ước nên Vũ không ngại ngần gì mà kể hết cho kiều nghe , vì từ giờ Kiều đã trở lại vị trí người mẹ cậu yêu quí , nên Vũ muốn kiều biết hết những chuyện gì về mình .Dừng trước cổng trường , tháo dây an toàn ra , hai mẹ con nhìn nhau quyến luyến , thời gian có vẻ quá ít cho họ tìm hiểu nhau . vừa định mở cửa xe quay đi thì Kiều đã nắm tay con trai lại và hai mẹ con lại ôm nhau âu yếm , Vũ lại có dịp tranh thủ hôn lên tóc lên má mẹ , còn kiều thì lại áp mặt lên vai con tận hưởng sự âu yếm ngọt ngào mà chưa gã đàn ông nào cho nàng biết trước đây !
_ mấy h con đi học ra Vũ.., mẹ đón con nha …
_ ấy không cần đâu , con về thất thường lắm , có lúc phải học lấn tiết nữa …con đi xe bus về cũng được mà
_ vậy …lúc nào cần cứ gọi mẹ nhen…à..suýt quên …số con là gì
_ 0909987789 , số mẹ là gì
_ xxxxxxx08 113 ( đừng gọi nha , công an bắt đấy ) , nhớ về nha , mẹ chờ cơm con đấy _dạ…
Vừa bước xuống xe , Vũ đã gặp ngay Hùng , emt trai Ngọc
_ Anh Vũ !
_ Dạo này sao rồi nhóc !
_ bình thường , ba anh đi Hà nội về rồi hả !
_ Ủa , đâu có đâu !
_ Ủa , chứ ai chở anh đi học vậy ?
_ .à…mẹ anh
_ cái gì ? …Vừa nhắc đến bà Kiều , Hùng đã kinh ngạc , theo những gì chị ngọc nó kể thì cả 3 chị em nhà Vũ đề ghét Kiều vì sự lẳng lơ của mẹ , nói không đâu xa , ba Hùng là một ” nạn nhân” . Chính vì vậy , Hùng không bao h thấy Vũ nhắc đến mẹ mình chứ đừng nói gì là đưa đi học . Nhìn nét mặt tỉnh bơ của Vũ , Hùng hỏi thăm dò xem Vũ đã biet người hôm nọ đến đánh kiều là mẹ mình chưa .
_ Anh Vũ , bữa nghe chị Ngọc nói mẹ anh cãi nhau với người ta hả …
_ uhm….là hiểu nhầm thôi – Vũ vội giải thích , cậu vội vã lái sang chủ đề khác – À , sao bữa h anh gọi cho chị ngọc không được vậy ? có chuyện gì không
_ em cũng không biết nữa , cứ đi về là thấy mặt mày cau có nhăn nhó khó chịu lắm , em cũng không dám hỏi nữa
_ à …vậy à
Vũ và hùng đang nói chuyện thì nhân vật thứ 3 xuất hiện , không ai khác đó chính là Quân

_ hùng !
_ Ủa , anh quân hả !
_ uh !chị ngọc sao rồi em ! – Quân hỏi thẳng trước mặt Vũ
Biết cả hai đang tranh dành chị mình , Hùng vội chào tạm biệt Vũ và kéo quân đi chỗ khác
_ trời ! ông anh giữ mồm giữ miệng chút đi , ông Vũ biết thì phiền lắm !
_ haha , anh mày sợ gì thằng nào , chú em cứ yên tâm , nó ko dám làm gì anh đâu
Biết tính khí ngang ngược của Quân , hùng cũng không muốn nói nữa , còn Vũ thì sao , chàng cũng chả lạ gì thằng Quân này , sự thật chàng còn biết rất rõ về gia cảnh thằng Quân nữa , ba nó vốn là bạn làm ăn với ông Quang , nhà hàng khách sạn của nhà quân cũng là do ông Quang hùn vốn gần một nửa , cứ mỗi lần Quang dẫn Vũ và chị em tới đây ăn tối thì bố của Quân lại bắt cả vợ con ra tiếp đón không dám thất lễ , cũng chính nhờ quang lo tay trong tay ngoài mà dịch vụ massage chân dài trá hình nhà Quân mới không bị công an điều tra PC14 sờ gáy . Biết ba mẹ mình lúc nào cũng phải luồn cúi thần phục ông Quang , quân tức lắm nhưng cũng ko thể làm được gì , mỗi lần thấy khuôn mặt lạnh lùng của Vũ đi qua làm bao nữ sinh trong trường phải trầm trồ , hắn lại tức điên lên , để chứng minh cho mọi người thấy hắn không thua kém gì Vũ , hắn quyết chơi Vũ tới cùng !
tiếng trống trường lại vang lên , vừa thấy Vũ bỏ sách vở vào cặp định ra về thì ngọc đã níu lại
_ Vũ , chờ tui với !
_ ủa sao vậy !
 

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.