Những Người Mẹ – Chương 29: – Botruyen

Những Người Mẹ - Chương 29:

_ mẹ…mẹ….từ từ mở cửa …từ từ đã…
_ trời ..hai đứa tụi bay làm cái trò gì vậy ! xuống nhanh đi !
vũ cũng hốt hoảng lao ra khỏi giường kéo quần lại rồi tìm cái áo thun quăng cho ngọc mặc vào ….cả hai cùng bà hồng bước xuống nhà ngồi trong phòng khách như ko có chuyện gì vừa xảy ra …
từ ngoài sân , giọng của ông chiến bực bôi vang lên
_ làm cái gì mà gọi mãi mới ra mở thế hả
hồng cũng ko vừa , nàng cũng gắt lên
_ tui đang dở việc nhà một chút mà ông làm gì mà lớn tiếng vậy !
_ vợ với chả con , mới nói một tí đã cãi leo leo lẻo – vừa bước vào nhà , trông thấy vũ ngồi trên ghế thì vẽ mặt bực bội của chiến cũng biến đâu mất , gã sững sờ trước sự xuất hiện bất ngờ của vũ
_ ủa…v ũ….
chàng ko đáp , mà chỉ gượng cười nhìn chiến , trước mặt chàng chính là kẻ đã phá hoại gia đình vũ , môt kẻ mà ông quang ba chàng luôn tin tưởng như người trong nhà và luôn ưu ái nâng đỡ vậy mà gã lại trả ơn quang bằng cách ngoại tình với vợ của ân nhân mình . chiến nín thở ngồi xuống ghế , trong đầu gã đang rất lo sợ , ko biết là vũ đến đậy để làm gì , phải chăng là để kể cho hồng biết về chuyện ngoại tình của mình
_ cháu ..mới tới hả
_ dạ vâng , tới “thăm “bác đây
_ ủa vây…hả…bữa h gia đình bên đó sao rồi cháu…
_từ lúc bác tới “chơi” đến h thì…vẫn bình thường thôi ! sao dạo này ko thấy bác ghé chơi nữa , ba cháu cũng sắp về rồi đấy ! – nhìn nụ cười mỉa mai và ánh mắt đầy ẩn ý của vũ , ruột gan chiến nóng lên như lửa đốt , hắn cố tỏ ra bình tĩnh
_ à..bác bận việc công ty thôi…hôm nào ba cháu về bác ghé sau…vậy thôi..hai đứa ngồi chơi nhé…bác lên phòng nghỉ chút…con tiếp bạn nhé ngọc…
vừa đi lên cầu thang , chiến vừa ngoái lại nhìn vũ , trên miệng vũ , một nụ cười tinh quái xuất hiện làm chiến choáng váng vì sợ…vào phòng, gã đóng sầm cửa lại và nắm vật xuống giường … Nhìn nét mặt bực bội của bà hồng , vũ cũng ko muốn ở lại làm phiền thêm nữa , bước cùng vũ ra ngoài cổng , ngọc nắm tay cậu thì thầm
_ thôi….thông cảm nghen…để bữa sau..tui đền cho
vũ phì cười
_ trời..ko sao đâu mà …ngày nào mình chả gặp nhau mà …
vòng tay ra sau lưng vũ, ngọc nhìn cậu âu yếm
_ lúc nãy …ông hứa rồi đó nha…hứa phải giữ lời đấy
_ ủa…tui đâu có hứa gì đâu
_ hả …ông coi chừng đấy , mới mà quên rồi à – nàng đánh vũ tới tấp
đặt tay lên mông ngọc, vũ bóp một cái thật mạnh làm nàng giật thót người
_ hihi..ai quên đâu …nhưng mà sau này ko được hung dữ nữa nghe chưa
_biết rồi…ahh..bóp nhẹ thôi…đau ngọc..oh.. – ôm chặc lấy người vũ , cả người ngọc run lên vì ngón tay của chàng cứ hết ấn vào lỗ đít rồi lại khe bướm của nàng làm nàng căng cứng người vì sướng , tất cả cũng tại nàng mặc một cái quần đùi bằng vãi thun mỏng bó sát vào mông và mu , làm vũ lại thấy nứng trở lại
_ ngọc..vũ muốn …đút buồi vào bướm ngọc quá…
mò tay lên quần vũ , ngọc phát hiện ra buồi cậu đã cuong cứng trở lại , vừa vuốt ve cái khúc thịt của vũ nàng cười
_ thôi…ráng nhịn đi..h ko được đâu…mẹ tui thấy thì chết…
_ nhưng mà..nứng quá chiu ko nổi – vừa nói vũ vừa chằn cái quần thun mỏng manh của ngọc xuống rồi móc ngón tay vào khe lồn đã ướt nhẹp của nàng
_ áh…thôi vũ ơi….ohh…ohhhhh…cái tay…sướng… – ôm chặc lấy vũ , tay nàng run rẩy kéo khóa quần vũ ra rồi móc cái buồi nóng hổi của chàng ra và sục liên tục , bên ngoài đường , thỉnh thoảng lại có người đi qua nhưng ko để ý có một đôi nam nữ đang đứng kích dục cho nhau ngay sau cánh cổng kia , ngồi trong nhà , hồng nhìn ra ngoài sân và tự hỏi con mình làm gì mà mãi ko thấy vào , vừa định bước ra xem thế nào thì hồng đã thấy vũ va ngọc đứng lấp ló sau bui cây cảnh , nàng thấy ngọc tựa đầu và ngưc vũ mắt nhắm nghiền , chắc là tụi nó đang ôm nhau đây mà . thôi…kệ nó …h mà ra mắng mỏ thì thế nào con nhỏ ngọc cũng cằn nhằn giận dỗi mình – nàng tự nhủ , nhưng cứ để như thế thì …lại là vô tình nàng đồng ý cho chúng ôm ấp nhau hay sao…ko được, tụi nó còn nhỏ , nghĩ vậy , nàng tiến lại cái công tắt đèn vườn và nhấn một cái , toàn bộ khu vườn sáng rực lên
_ á…gì vậy – đang ôm chặc vũ để chịu đựng cơn phê thì ánh điện làm nàng và vũ giật bắn ngườ i , hai đưa vội đẩy nhau ra , từ trong nhà bà hồng bước ra giả vờ như ko biết gì
_ ủa…chưa về hả con , sao ko vào nha ngồi mà đứng đây cho muỗi cắn vậy
_ à…dạ..thôi con về liền …thôi con chào cô… tui về nghen ngọc…, may là chàng đã đút buồi vào quần kịp lúc , nếu ko thì ….
tiễn vũ về xong , ngọc cũng vội vã chạy lên phòng, đi phía sau con , nàng trố mắt nhìn vào cái đít quần của ngọc, bị ướt một mảng , rõ ràng lúc nó xuống dưới nhà nàng cũng đi sau lưng nó nhưng có thấy ướt gì đâu ..phải chăng là…đúng rồi , chỉ có thể là do thằng vũ. nghĩ vậy nàng vội vã chạy ngay lên phòng con
_ ngọc , mở cửa cho mẹ ! nhanh lên !
cánh cửa mở ra, ngọc nhăn nhó
_ gì nữa vậy mẹ , con buồn ngủ quá đi !
_ xích ra cho mẹ vào ,nhanh !
ngồi xuống giường cạnh ngọc , nàng nghiêm giọng
_ lúc nãy tụi bay làm cái trò gì mà đóng cửa tắt đèn vậy !
_ làm gì đâu mà làm…thì nói chuyện thôi mà
_ nói chuyện sao ko xuống kia nói mà lên đây , có phải là tụi bay …
ko để mẹ nói hết câu , ngọc vội cự lại
_ mệt ghê , cứ nghĩ gì đâu , đã nói là chị nói chuyện thôi mà
_ thật ko ! đừng để tao phát hiện ra tụi bay làm trò bậy bạ tao đánh chết nghe chưa !
_ có má nghĩ bậy thì có !
_ ơ cái con này…láo thật ! – nàng lắc đầu ngán ngẩm còn ngọc thì rúc đầu vào chăn giả vờ ngủ ,biết nó ko muốn nói nhiều nữa , nàng cũng đành đi ra cho nó ngủ , nhưng vừa ngồi dậy , chợt nàng sực nhớ đến chuyện mình định nói lúc tối
 

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.