Những Người Mẹ – Chương 27: – Botruyen

Những Người Mẹ - Chương 27:

của nàng đã thành công cốc…trùm mền lại , lan đang cố kiệt kê ra những tội tày đình của vũ để ngày mai nàng sẽ trừng trị em. và cái tội nặng nhất của vũ chính là thuyết phục nàng đồng ý để…ân ái…vậy mà dám ko thực hiện. Nhưng nàng ko biết rằng , đêm nay , vũ đã phải chịu một cú shock nặng nề nhất của cuộc đời chàng , và phải mất nhiều ngày sau đó nữa vũ mới có thể bình tĩnh trở lại…
Sáng hôm sau ….
Vừa thấy vũ vào lớp ngọc đã định chạy đến hỏi chuyện , nhưng nhìn ánh mắt lạnh lùng của cậu , ngọc lại ngồi xuống thở dài buồn bã …cả buổi sáng hôm đó , dù đã nhiều lần nàng cố tiếp xúc với vũ nhưng lần nào cũng bị vũ né tránh ..tiếng trống trường vang lên
Vừa bỏ sách vở cặp xong , nhìn qua chỗ vũ đã ko thấy cậu đâu , ngọc buồn bã bước ra khỏi lớp , nhưng vừa ra tới hành lang , cô bé đã thấy cơn ác mộng của mình đứng trước mặt
_ anh…muốn gì ? – ngọc run lên vì sợ…nếu là hôm trước có vũ bên cạnh chắc phải cô ko phải ngại ngùng bước đi nhưng vì chuyện đêm hôm qua đã xảy đến nên h đây chỉ còn một mình ngọc đối mặt với kẻ thù ko đội trời chung của mình
_ hehe…anh đâu có làm gì đâu mà em sợ vậy . anh muốn nói chuyện thôi mà – Quân cười đểu giả
_ ko có chuyện gì giữa tôi và anh cần nói hết , anh cút đi , tôi ko muốn thấy mặt anh
_ haha…em đùa hả , em quên là anh đang …giữ kỉ niệm của tụi mình nha…nếu em còn có thái độ đó..thì đừng trách
_ đồ chó má , anh định làm gì tôi ? – nàng hét lên
_ làm gì thì em tự hiểu nhá
_ anh đừng tưởng hù dọa được tôi , tôi ko sợ đâu , h thì anh cút ra cho tôi đi . – đẩy gã qua một bên , ngọc định buoc đi , nhưng bàn tay thô bạo của quân đã nắm chặt tay nàng kéo lại, đẩy nàng vào trong tường hắn hăm dọa
_ em đừng tưỡng anh ko dám nhé , anh mà … – chưa kịp nói hết câu , một cú đạp vào mạng sườn khiến gã văng vào trong góc hành lang
_ đm…thằng chó nào… – vừa mới ôm bụng ngước lên thì gã nhận ra ko ai khác chính là Vũ
ko nói lời nào , cậu lạnh lùng lao đến tung một đá vào mặt quân làm đầu gã đập vào tường , chưa dừng lại , vũ tung ra liên tiếp những cú đạp cú đấm túi bụi vào người quân làm gã tối tăm mặt mũi ko có cách nào chống đỡ
_ thôi…trời ơi…dừng lại vũ…đừng đánh nữa – Ngọc lao đến kéo vũ ra , đôi mắt đầy sát khí của vũ làm cô hoảng sợ , cô biết tại sao vũ lại có hanh động cuồng điên như vậy , đêm qua chính ngọc đã hẹn vũ ra quán nhậu và nhờ có men bia , nàng đã lấy hết can đảm ra nói cho vũ biết những gì đang diễn ra giữa nàng và quân vì nàng ko muốn sống trong những ngày thấp thỏm lo sợ thêm nữa , nàng tin vào tình yêu của vũ dành cho minh và nang tin rằng vũ sẽ hiểu cho tình cảnh của nàng , nhưng sáng nay, nhìn thái độ của vũ trong lớp , nàng nghĩ rằng tình yêu này đã chấm dứt , nhưng ko ngờ , vũ lại xuất hiện đúng vào lúc nguy cấp nhất để giải cứu cho nàng
_ thôi đi..vũ..vậy là đủ rồi.. – nắm tay vũ, ngọc kéo đi , để quân lại nằm bẹp dí trong góc tường , gượng dậy gã quân nói vọng theo
_ thằng chó…mày nhớ tao đấy…cả con đĩ kia nữa …chúng mày…chết với tao rồi !
Vừa ra đến sân trường , Vũ đã gỡ tay ngọc ra và lạnh lùng bước đi , để lại mình cô bơ vơ giữa sân trường , đôi mắt u buồn nhìn theo bước chân vũ đi khuất …
về đến nhà , vũ bước ngay lên phòng và đóng sầm cửa lại , nằm trên giường , hình ảnh của ngọc với đôi mắt đẫm lệ vừa khóc nức nở vừa kể cho chàng nghe chuyện mình đang bị đe dọa bởi quân như thế nào làm cậu lại thấy căm phẫn dữ dội , chưa bao h cậu nghe thấy một chuyện kinh tởm đến vậy lại xảy ra , và càng ko ngờ chính người yêu của mình lại là nạn nhân . từ lâu cậu đã nghe tin nhiều tin đồn phong phanh rằng cậu đang bị ngọc cắm sừng nhưng cậu quyết ko tin vì đã 3 năm qua , tình yêu mà ngọc dành cho cậu được chứng minh qua từng ngày , chưa bao h ngọc nói dối cậu điều gì, lúc nào ngọc cũng quan tâm săn sóc cậu như người thân thiết nhất của nàng , co những chuyện ngọc có thể dấu bố mẹ , em trai nhưng với vũ , ko có gì nàng ko nói , từ những chuyện riêng tư nhất như chu kì kinh nguyệt của ngọc hay to tát hơn như chuyện học đại học , tất cả vũ đều biết , nhưng ko ngờ nàng lại giấu vũ một điều hệ trọng như vậy . dù biết lỗi là do thằng chó quân nhưng vũ lại càng giận ngọc hơn khi âm thầm mang thân thể cho nó dày vò mà ko nhờ đến sự giúp đỡ của vũ .
Tiếng chuông dt vang lên , nhìn vào màn hình, đó là ngọc, nhưng cậu biết trong lúc tưc giận , cậu sợ sẽ nói ra nhung điêu làm ngoc buồn nên vũ đã tắt máy , vừa định nhắm mắt ngủ thì
_ vũ , mở cửa ra coi , làm gì mà khóa lại vậy – tiếng lan càu nhàu bên ngoài hành lang , cậu biết nàng đang tức giận chuyện cậu say xỉn nhưng h cậu chỉ muốn yên thân một mình
_ vũ ! có mở cửa ra ko ! – lan vẫn đập cửa ầm ầm , từ sáng đến h nàng chờ vũ đi học về để ” hỏi tội ” vậy mà vừa về nhà , vũ đã khóa cửa phòng , thở dài thất vọng lan quay về phòng và nằm chờ đợi nhưng từ sáng đến chiều , dù cho mẹ có lên gọi cửa thì vũ vẫn ko chịu xuất hiện , cả hai người phụ nữ lo lắng nhìn nhau ko biết chuyện gì xảy ra với vũ , lại một lần nữa kiều phải cầu cứu đến ngọc ….
_ Vũ ơi…- tiếng ngọc ngoài cửa làm vũ sực tỉnh giấc , cứ nghĩ mình đang nằm mơ , cậu trùm mền định ngủ tiếp thì
_ vũ ơi…ngọc nè…mở cửa cho ngọc đi …mình nói chuyện chút được ko…
Đúng là ngọc rồi – cậu nhủ thầm , nhưng h đây nguuoi cậu ko muốn gặp nhất lại chính là ngọc , cậu im lặng vờ như ko nghe thấy
_ vũ ơi…đừng đối xử như vậy với tui mà…tui…có tội…gì…huhu… – ngọc nấc lên khóc nức nở…và nước mắt nàng đã lay đông được vũ , mở cửa phòng ra , vũ kéo ngọc vào rồi đóng cửa lại , đứng bên ngoài, cả kiều và lan đều nhìn nhau ngơ ngác ko hiểu chuyện gì xảy đến với hai đứa trẻ
_ chac là ..tụi nó đang giận nhau hay sao đấy.. – kiều đoán , đứng bên cạnh , lan liếc mẹ một cái rồi bỏ về phòng
_ ơ…mấy cái đứa này , hôm nay sao lạ vậy – Kiều nhìn theo lan ko hiểu chuyện gì đang diễn ra với các con mình
bên trong phòng vũ
_ Ngọc đến đây làm gì vậy ! h tui ko muốn nghe gì nữa đâu !
_ vũ…đối xử với ngọc vậy hả , chả lẽ 3 năm qua vũ ko hiểu ngọc là người thế nào sao
vũ im lặng ko đáp , nằm xuống giường, cậu trùm mền lại tỏ ý ko muốn nghe , nhưng ngọc ko chịu đầu hàng , lao lên giường , cô bé vừa đánh vừa giằng cái mền ra khỏi người cậu rồi quăng xuống đất
_ ngọc làm cái trò gì vậy ! – vũ gắt lên
_ làm gì hả…tui giết ông nè – vừa nói ngọc vừa đưa tay lên cổ vũ vừa đè vừa bóp
_ ặc…bà..điên hả…bỏ ra..
_ tui giết ông xong tui đi chết luôn nè cho ông vui !
ko để cho ngọc có cơ hội đó , mò cái gối bên cạnh, vũ đập vào đầu ngọc một cái rồi ôm ngọc đè xuống
_ để tui giết bà trước rồi tuui đi giết thằng chó quân trả thù cho bà
_ ặc…ặc…sao …ko giết nó trước mà giết tui …
_ rồi đứa nào cũng phải chết …chết trước chết sau cũng vậy
_ ặc…hun tui một cái đã…rồi mới được giết….hun đã…
từ bên ngoài , kiều đã nghe thấy tất cả , hồn bay phách tán , nàng la lên
_trời ơi lan ơi…tụi nó giết nhau con ơi…vũ …mở cửa ra …ko được làm bậy …mở cửa ra nhanh …
từ trong phòng, vừa nghe thấy mẹ hô hoán, lan bật dậy chạy ngay tới phòng vũ
_cái..cái gì…giết gì…vũ …mở cửa ra..mở ra – hai mẹ con dùng hết sức đập ầm ầm vào cửa với ” niềm tin” sẽ ngăn chặn được 1 tôi ác nhưng cánh cửa chợt mở ra , trước mặt 2 người , ngọc và vũ vẫn bình yên vô sự
_ ủa…cái gì vậy mẹ ….- vũ ngơ ngác
kiều và lan cũng ngượng ngùng nhìn nhau
_ à…ko có gì…hai đứa xuống ăn cơm….

….

Trong bữa cơm… cứ mỗi lần ngước lên nhìn lan , ngọc lại bắt gặp ánh mắt trừng trợn của lan , và nàng ko hiểu tại sao lan lại có thái độ như vậy …nàng nhớ rõ ràng mình đâu có lỗi gì với chị của vũ đâu. quái lạ thật ! vừa ăn được 1 chén , ngọc đã đá vào chân vũ ra hiệu , cậu vội vã ăn hết chén rồi đứng dậy
_ ủa…sao nay ăn ít thế , sáng h đã ăn gì đâu – kiều hỏi
_ à…tại h phải đi ăn sinh nhật nên để dành bụng …chút tới đó mới ăn được nhiều chứ lị !
_ trời…hihi…con tui …gì mà khổ sở vậy con ! vậy là h đi ăn sinh nhật hả , của ai vậy !
_ bạn con ấy mà …thôi đi ngọc …nhanh đi !
giả vờ ăn thêm miếng nữa , ngọc cũng đứng dậy xin phép ra về. Kéo ngọc lên phòng , vũ đóng cửa lại
_ sao…muốn nhậu nữa hả
_ thôi …ko nhậu…h đi đâu tâm sự đi…tui buồn quá .
ôm ngọc vào lòng , vũ hôn lên mắt nàng an ủi
_ ngọc yên tâm…vũ sẽ thanh toán sòng phẳng với nó , thằng chó
_ thôi vũ à, ko cần làm vậy đâu , cũng là do ngọc ngu ngốc bị nó lừa , h ngọc chỉ muốn yên thân thôi , vũ đừng làm gì mà khiến mọi chuyện vỡ lỡ ra ..ngọc sợ lắm
_ ngọc yên tâm đi , để mọi chuyện cho vũ lo .
_ uhm…hôn ngọc đi…mấy ngày rồi chưa hôn tui đó biết ko…lúc trước hứa ngày nào cũng hôn mà …
_ thì..ai quên đâu..h đi đâu kiếm chỗ nào mát mát ngồi hun cho sướng nhen…hay thích chỗ nào kín kín để…hun từ trên xuống dưới luôn
_ quỷ…ghê quá đi…thay đồ đi.

Vừa dắt xe ra sân vũ đã nghe thấy tiếng lan gọi mình ,cậu vội vã quay vào
_ gì thế chị hai!
_ h…định đi đâu đấy … – nàng ngập ngừng
_thì…đi sinh nhật…
_ nói láo ! lừa được mẹ chứ đừng hòng lừa được chị mày !
_ ơ…em lừa chị làm gì …thật mà…mà hôm nay sao vậy , tự nhiên tra hỏi kỉ vậy
câu hỏi của vũ làm nàng càng thêm buồn , nàng ko biết em mình đang cố tỏ ra ngây thơ hay giả vờ , chả lẽ nó lại ko nhớ nó đã cầu xin nàng những gì sao. thở dài thất vọng , lan nói
_ thôi…chị nói vậy thôi..em đi đâu thì cứ đi đi…- nàng quay trở lại trong nhà .
_ chị hai !
_ gì thế – nàng vội vã đáp
_ chút nhớ…ra mở cửa cho em nha …em đi một lát rồi về ngay
_ uhm…hihi…nhớ nha…cấm về muộn đấy
_ ok ! nhớ chờ em nha .
 

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.