Chap 53
Tôi mở quyền sổ ra, trang đầu tiên chỉ với 1 đoạn rất ngắn ở đầu trang;
” Đây là lần đầu tuên mình viết nhập kí. Hôm qua mình lên mạng thấy có một bài đăng nói là ” Viết nhật kí rất tốt cho con người, nó như một người bạn lưu giữ lại niềm vui, lỗi buồn của ta …” . Nên mình quyết định bắt đầu viết nhật kí “.
Tôi giờ đã biết cuốn sổ này là sổ nhật kí của chị Trang. Tôi định cất đi cho chị vì không muốn chị đọc những bí mật của chị…Nhưng bỗng nhiên tôi lại có ý nghĩ muốn xem khoảng thời gian chị gặp tôi…Chị có viết vào nhật kí không..haha.
Tôi lật nhanh đến trang đang viết dở cuối cùng. Lật quay lại 3-4 trang cuối cùng cũng thấy….
Chị viết về ngày đầu gặp tôi:
” Hôm nay đi làm gặp được cậu nhóc đi mua đồ…Nhìn cậu nhóc đó tôi lại nhớ đến Anh….Nhìn cậu nhóc đó có khuôn mặt, ánh mắt rất giống với anh ấy….Khi nói chuyện với cậu nhóc đó, mình cảm thấy đâu đó có bóng dáng anh…. “.
Đó là những dòng nhật kí chị viết khi lần đầu gặp tôi…tôi tự hỏi mình không biết “Anh ấy” trong nhật kí chị nhắc tới là ai.
Tôi lại đọc tiếp.
” Hôm nay tôi giới thiệu cậu nhóc đó cho em gái mình, tôi không biết sao trong lòng lại không muốn hai đứa thành đôi…có lẽ do hình bống anh ấy…
Khi tôi biết cậu nhóc đó không những biết nấu ăn, lại giỏi võ…trong lòng vui vui không biết sao…”
” Hình như minhf đã yêu câuj nhóc đó rồi…cảm giác rất lạ khi nói chuyện với nhóc…tim mình đập nhanh khi nói chuyện…nhưng đứa em gái mình cũng yêu cậu ta rồi và cậu ta còn có người yêu nữa…mình phải làm sao đây trời…..”
Đang chú tâm đọc thì chị Trang ở trong nhà tắm quên không mang quần áo vào thay…lúc đó vội quá mà….Giờ thì không có quần áo thay, mà cũng không biết tôi còn ngoài đó không. Chị vội lấy khăn lau qua người rồi từ phòng tắm nois ra.
– Em còn ngoài đó không ?
Toii giật mình vội gấp quyển nhật kí vào và để lại chỗ cũ. Chạy ngồi lại giường rồi móiư trả lời.
– Có chuyện gì không chị….
– Em..em lấy hộ chị bộ quần áo…chị quên không mang quần áo vào…
Tôi lại đống quần áo trên ghế cầm cho chị 1 cái quần đùi vải, áo thun ba lỗ , áo ngực và cái quần chip đỏ kia ….Đi đến cửa phongc tắm gõ nhẹ…Chị mở hé cửa ra lấy quần áo rồi đóng nhanh lại.
Khi cầm quần áo định mặc, chị lại nhìn thấy cái quần chip đỏ kia làm ngượng ngùng…cái này là chị mua khi siêu thị chị làm có giảm giá, mặc cái này hơi ngại nên chị mớiặc 2 lần thôi….chị nghĩ đến việc tôi thấy chiếc quần này sẽ nghĩ sao…. Chị không suy nghĩ nữa, mặc quần áo vào rồi đi ra khỏi nhà tắm. Thấy tôi vẫn ngồi ở giường…
Khung cảnh này làm cho người ta ngượng ngạo kiểu gì đó…tôi và chị cứ im lặng nhìn nhau…cảm giác ức chế vc.
– Em chưa về à…cũng muộn rồi mà…
– Em có chuyện muốn nói với chị…
– Có chuyện gì, em nói đi….- Chị Trang trong lòng hồi hộp không biết tôi định nói gì .
– Chị thích em là vì em giống người đó à..?
– ” Người đó ” là người nào…- Trang ngạc nhiên chưa hiểu gì.
Tôi lấy tay chỉ vào quyển nhật kí trên bàn kia, chị Trang cuối cùng cungx hiểu người đó mà tôi nói là ai…
– Ừ…ban dầu là như vậy…
Tôi cũng hiểu ý chị nói, chỉ là ” Ban đầu” thôi…còn bây giờ là khác.
– Chị nói cho em nghe về anh ấy được không ?.
Chị Trang trầm mặc một hồi lâu, trong ánh mắt sâu thẳm có một tia gì đó u buồn.
– Được….- Chị đi lại giường ngồi rồi bắt đâì kể.
Thì ra, Anh ấy mà chị nhắc đến là Trung. Hai người yêu nhau được 5 năm từ ngày còn học đại học…Hai gia đình hoàn cảnh đều khá giả, tình cảm của cả hai lại tốt…Chị Trang và Anh Trjng đã định là năm nay sẽ tỏ chức đám cưới khi cả hai đều 27t…nhưng không may khi đi công tác vào trong Sài gòn…anh bị cướp…những thứ đáng giá nó đều lấy hết, còn cái nhẫn đính hôn anh deo trên tay thì anh nhất quyết không đưa, tụi cướp tức quá cầm dao đâm anh mấy nhát vào bụng, do cấp cứu không kịp nên mất máu nhiều quá mà tử vong…..Từ đó đến nay đã gần 1 năm nhưng chị Trang vẫn chưa hề yêu ai….
Như kiểu định để tang 3 năm vì chồng hay sao á…
Tôi cũng thông cảm với chị, người con gái chung tình đó….
Chị vừa kể vừa khóc, tôi luồn tay ôm chị vào lòng mình….tôi có cảm giác thương chị nhiều lắm…hazz …Những người tốt sao không được ông trời phù hộ vậy…
Tôi đẩy chị ra, lấy tay gạt nước mắt trên mặt chị và nói.
– Em sẽ không bao giờ rời xa chị đâu…
Nói xong tôi cúi xuống hôn chị…Một nụ hôn nhẹ nhàng mà mãnh liệt.. Tôi cảm thấy mình phải có trách nhiệm đối tôts vơiz ng con gái này.