Chap 41
20 Phút sau…vừa phi xe về đến cổng thì có điện thoại gọi…mọi ngày điện thoại tôi chỉ dùng cho có, ít khi có người gọi đến lắm…
Và tôi ít quen ai mà gọi…điện thoại giờ tài khoản chính còn 1.253.068đ….tài khoảng khuyến mại còn hơn 800k….
Tôi rút điện thoại trong túi ra, lại là số lạ gọi đến.
– Alô…ai đấy..?
– Chị Nga …- Một giọng nữ vâng nên.
– Chị Nga nào ?…Chị gọi nhầm số rồi đấy….- Tôi lục tìm trong trí nhớ có quen ai tên nga đéo đâu, với lại số lạ nên chỉ nghi là nhầm ssố.
– Em không nhớ chị sao…hôm trước em cho chị sdt em mà…- Cô gái vẫn hỏi.
– Em cho chị sdt á.. sao em không nhớ nhỉ…- Tôi vẫn không nhớ gì.
– Hôm trước em giúp chị cái vụ đánh ghen, xong em chở chị về , sau đó cho chị sdt em đó…
– À..à chị tên Nga à…Em đâu biết tên đâu mà cứ Chị Nga này với chị Nga kia…- Tôi chợt nhớ ra chị.
– Hihi…do em thôi…gặp con gái lại không hỏi tên ….- Chị Nga đổ lỗi cho tôi.
– À…mà chị gọi cho em có việc gì vậy…nghĩ thông rồi thì định lấy thân báo đáp em à..?
– Báo cái đầu em…chị định mời em ăn cơm để cảm ơn chuyện hôm trước thôi.. còn muốn chị lấy thân báo đáp, còn lâu nhé…mơ đi cưng…- Chị nga bắn 1 tràng dài,
– Thân xấu như ma, ai thèm…hứ….
– Em…em thèm cũng chẳng được…- Chị tức giận, nói to. Tôi bên đây cũng có thể tưởng tưởng khuôn mặt đỏ bừng của chị.
– Được em cũng chẳng thèm…haha
– Hứ. Thế có muốn đi ăn không.. có lòng tốt mời đi ăn lại bị chê này chê kia…- Đòn tâm lí vc.
– Nếu đồ chị nấu thì em ăn…ra quán thì thôi…
– Được rồi…đến nhà chị đi….
– Ok…- Tôi nói xong tắt máy, quay đầu xe phóng thẳng đến nhà chị. Tôi gửi xe vào hầm rồi đi thang máy nên , vì nhớ số nhà nên cứ đến bấm chuông cửa thôi…Chị nga chạy ra mở cửa.
– Đến rồi à…vào đi….ngồi ghế đợi chịp 10p nữa,….sắp xong rồi…hihi.
Tôi nghe chị nói lại ngồi ghế 1 lúc thấy chán, đi lại phía bên xem chị nấu gì…nhìn sau dáng chị cũng xinh phết, gái Tuyên Quang không chê được …nhìn như này thì thằng giám đốc kia nó mê cũng phải…ngang với hồ ly tinh quyến rũ người…cũng may tinh thần tôi tốt…ít nhiều gái xinh cỡ chị tôi cũng đã gặp qua nhiều.
Ví dụ Như Hương với Linh mang vẻ đẹp quyến rũ, vẻ thành thục và săzc xảo của một người phụ nữ trung niên….Chị Lan với Chị Mai cũng là hai mỹ nhân…Chị Lan có vẻ hơi kém sắc hơn Chị Mai 1 chút, nhưng so với những người cùng tuổi thì hơn hẳn luôn….Còn cả Huyền và Dung…hai cô bé vẻ đẹp trẻ trung, ngây thơ của độ tuổi 19- 20…
Vẻ đẹp của chị cũng miễn cưỡng so vơiz chị Mai..
Tôi cứ ngắm chị từ sau. Chị quay lại nhìn thấy ánh mắt tôi, trong lòng có chút vui mừng , tự hào vì vẻ xdẹp của mình.
– Em nhìn đã chưA…- Chị hỏi.
– Chị miễn cưỡng có thể làm bạn gái dự bị của em…- Tôi cười .
– Cái gì….ai muốn làm bạn gái em…đồ trẻ con…Mà em nói gì cơ…” Bạn gái dự bị ” Á…Chị có biết bao người theo đuổi mà chị còn không để mắt…đự bị cái cc gì….- Chị Nga tức giận.
– Haha..Chị không thích thì thôi..coi như em chư nói gì…hihi.
Tôi không nói nữa, ngồi vào bàn ăn, chị bắt đầu bê mấy đĩa thức ăn đặt nên bàn, tôi nhìn thì có vẻ ngon mắt đấy, không biết ăn ra gì không thoii.
– Nhìn ngon đấy…không biết ăn được không…?- Tôi gắp một miếng thịt đuts vào miệng ăn thử. Mặt nhăn nhó lại….Chị Nga nhìn thấy biểu hiện khuôn mặt tôi thì liền hỏi.
– Ăn đước chứ…
– Thịt hơi dai, hơi ngọt do nhiêu bột ngọt quá, hơi béo…miễn cưỡng ăn được…chỉ để no bụng, nói thật không ngon tí nào…- Tôi nhận xét một cách khách quan luôn.
– Cái gì…không ăn thì thôi, sao chê hoài vậy…- Chị Nga thấy xấu hổ khi bị tôi chê nấu ăn không ngon, mặt đỏ nên không biết vì ngại hay giận nữa….
– Em nói thật mà…góp ý cho sau này về nhà chồng đỡ bị mẹ chồng mắng…haha…xấu mặt gái Tuyên Quang lắm…hihi.– Em chắc nấu ăn giỏi lắm hả mà đòi dạy chị…- Chị Nga giận.
– Không tính là giỏi, hơn chị là được rồi…haha.
– Đươcj rồi, em ăn rồi nói góp ý xem nào….
Tôi ăn qua mỗi món một chút rồi bắt đầu nhận xét;
– Đỗ này màu hơi xấu, đỗ bị teo lại…ăn hơi mặn…Chị xào nên cho to lửa hết cỡ…nên đảo đều để cho đỗ đỡ mất nước sẽ xanh và không bị teo lại…..tốt nhất chị nên dùng mắm lăn qua lúc đầu để cho ngấm vào đỗ…đừng dùng bột canh lúc cuối, vì nếu dùng bột canh nó sẽ mặn và có mùi bột canh…
– Canh này hơi mặn chút xíu, chị nên cho me hay gì đó để canh chua chua, ăn rất tốt cho mùa hè này….
– Món canh này thịt hơi chín quá, mềm quá rồi nè…haz…nấu ăn như này lấy chồng làm sao được…
Chị Nga thấy tôi nói một hồi như vậy, chir biết há hốc mồm vì ngạc nhiên, tôi có thể nhìn ra hết những loiĩ mà chị mắc phải khi nấu ăn và còn góp ý…Chị cũng không nghĩ một cậu thanh niên 19-20t đầu mà biết nấu ăn giỏi….
Tôi thấy chị ngạc nhiên vậy cũng không có gif lạ…Hương với Linh lúc trước mà chẳng vậy.
– Sao…ngạc nhiên lắm hả…giờ hối hận khi không làm bạn gái em rồi chứ haha…
– Có chút, không ngờ em giỏi nấu ăn vậy….- Chị Nga không để ý lời trêu đùa của tôi.
– Hối hận cũng muộn rồi…em có bạn gái rồi…ít nhiều cô ấy nấu ăn ngon hơn chị nhiều…haha.
Chị Nga cung hơi giận, trước kia khi ở nhà, Mẹ chị hay cằn nhằn bắt chị Nga phải hocj nấu ăn..Mẹ chị bảo ” Muốn thu phục được con trai, trước tiên phải thu phục từ dạ dày của nó…con cứ nấu ăn ngon thì thiếu gì đứa yêu..nấu ngon sau này tự nấu cho mình ăn cũng tốt “…Nhưng chị Nga không cho là đúng, vì chị nghĩ vơiz vẻ đẹp này của mình rhì thiếu gì thằng yêu. Nó yêu ngày từ cái nhìn ban đầu rồi đấy chứ, cần gì phải nấu ăn chi cho mệt.
Với chị nghĩ, con trai bây giờ nó chỉ yêu vẻ bề ngoià thôi. Nó cứ thấy gái xinh là nó yêu…nó đâu có quan niệm ” Tốt gỗ hơn tốt nước sơn” như ông bà hay bố mẹ thời xưa đâu chứ…
Nên Nga cũng lười học nấu ăn…nhiều lúc thấy xấu hổ khi ăn đồ ăn mình nấu…Nhiều lúc cũng hối hận khi trước kia không học nấu ăn. Giờ bị tôi chê càng xấu hổ hơn.
– Haha…nhìn mặt biết xấu hổ rồi nhé…có muốn em dạy nấu ăn cho không ?
– Ừ..lúc nào rảnh thì dạy chị..- Chị Nga cười ngượng.