Những Người Con Gái Tôi Yêu – Chương 41: – Botruyen

Những Người Con Gái Tôi Yêu - Chương 41:

Chap 34

Chị Mai chạy ra quán mua cho tôi 1 bát cháo. Vừa đi được 5p thì hai người, một gái , một trai đều mặc đồ cảnh sát đi vào.

Cô gái tiến đến bàn y tá hỏi;

– Tôi là cảnh sát, cho hỏi người hôm qua đánh nhau bị đâm ở hông đang nằm ở giường nào ạ…

– Xin lỗi, vị cảnh sát này có thể cho tôi biết tên bệnh nhân để tôi tìm cho dễ…tôi vừa mới thay ca nên không rõ…- Y tá ngượng ngùng trả lời.

– Thế phiền chị gọi bác sĩ ra đây…

Y tá nghe vậy vội chạy vào gọi bác sĩ ra, y tá ttong lòng cứ nghĩ người đưa vào hôm qua chắc là tội phạm rồi…

Một lúc sau, một vị bác sĩ trung niên khoảng 40t đi ra.

– Xin hỏi cô cảnh sát, tôi có thể giúp gì cho cô không ?…- Bác sĩ trung niên cũng nói lịch sự, vì cô gái này là cảnh sát, nhìn cô gái đứng trước, thanh niênn kia đứng sau cũng biết cô gái kia có chức vụ cao hơn, nên ông ta nói chuyện với cô là hợp lí.

– Tôi muốn biết người hôm qua bị đâm vào hông giờ nằm đâu…

– À, cậu ta nằm phòng 15 ở dãy nhà C, khu tĩnh dưỡng…À..bạn gái cậu ta kìa…- Bác sĩ trung niên thấy chị Hương cầm bát cháo đi qua liền chỉ cho 2 người cảnh sát.

Hai người cảnh sát đi theo gọi chị Hương lại.

– Cô gì ơi..tôi có chuyện muốn hỏi cô….!!- cô nàng cảnh sát đối với phụ nữa nói rất nhỏ nhẹ.

Chị Mai nghe vậy quay lại nhìn…cũng ngạc nhiên vì người gọi mình là người con gái bắt cướp tối qua, hôm nay đang mặch cảnh phục trên người.

– Cô tìm tôi có việc gì sao ?….

– Sao lại là cô…à Sư mẫu…sư phụ đâu…sao sư mẫu lại ở đây…?

– Cậu ấy bị người ta đâm…đang ở viện này…

Cô nàng cảnh sát cũng ngạc nhiên, vói võ của sư phụ ai có thể đâm được chứ…

– Sư phụ sao lại bị đâm…- Cô nàng cảnh sát kích động. Tên cảnh sát đi cùng nãy giờ nghe cuộc nói chuyện của đội trưởng với cô gái này mà không hiểu gì.

Chị Mai mới kể lại hết việc xảy ra tối qua cho nàng cảnh sát nghe, là vì nangf nên mới bị đâm…Cô nàng cảnh sát nghe xong cũng hiểu hoàn toàn câu chuyện..newú lúc đó sư mẫu không lao ra chắn thì chắc chắn sư phụ đã tránh được 1 cách dễ dàng, nhuưng sư mẫu lại lao ra đỡ, thế nên sư phụ mới bị đâm…thật cao cả.

– Sư mẫu yên tâm, em nhất định sẽ bắt tên kia phải ngồi tù …- Cô nàng cảnh sát đã biết hết mọi truyện, tên kia nhà có chút tiền nên muốn làm căng , gây khó dễ cho sư phụ…nhưng giờ để nàng biết thì phải bảo vệ sư phụ.

3 người cùng nhau đến phòng tôi nằm, Chị Mai đẩy cửa vào…tôi thấy chị liền nói.

– Chị đi đâu vậy..em tưởng chị bỏ về rồi …

– Chị sao bỏ em ở đây được…- chị Mai cười , rồi lấy bát cháo ra.
Tôi bây giờ mới để ý đến hai vị cảnh sát kia.

– Sao lại là cô…- Tôi ngạc nhiên khi thấy cô ta.

– Sư phụ…em đến thăm anh không được sao..?

– Ai là sư phụ cô…ai nói nhận cô làm đồ đệ chứ….- Tôi hỏi.

Cô gái thấy vậy, đưa ánh mắt cầu cứu sang nhìn chị Mai, chị Mai cũng hiểu nên đành nói đỡ cho cô ta.

– Thôi em đừng như vậy…cô ấy chỉ có lòng tôts đến thăm em….em nhận một cô gái xinh đẹp như vậy làm đồ đệ cũng tốt chứ sao….

Cô gái koa nghe được chị Mai nói tốt, trong lòng cảm kích lắm….Tôi cungx không muốn cãi nhiều.

– Cô sao biết tôi ở đây…- Tôi nhớ đến điều này, rõ ràng mình bị tối qua, không cho cô ta sdt sao có thể lần nhanh như vậy.

– Tên bị sư phụ đánh, nhà hắn báo cảnh sát…nên em đến xem…ai ngờ lại là sư phụ….- Cô có vẻ hơi xấu hổ, lần trước to mồm cãi nhau với tôi, nên tôi không nhận làm đồ đệ, giờ lại đến bắt tôi…Nàng sợ làm ấn tượng của tôi về nàng càng xấu đi…

– Thằng này cũng được đấy….Thế cô định bắt tôi à…- Tôi nhìn cô ta.

– Em nào dám…em vì không biết là sư phụ…với em không biết chi tiết nên mới đến chỉ hỏi lấy lời khai thôi …- Nàng vội thanh minh, sợ tôi có thiện cảm không tốt với nàng.

– Đừng mở mồm ra là sư phụ này, auw phụ kia…ta chưa nói nhận cô làm đồ đệ….

– Sư mẫu….!!!- Nàng nhìn Chị Mai.

– Chuyện này để say này rồì tôi từ từ nói tốt cho chị trước mặt em ấy cho…..

Cô gái cũng biết là dục tốc bất đạt, phải từ từ chiếm thiện cảm rồi sau đó tôi sẽ nhận nàng làm đồ đệ….Tôi cũng đã khỏe, nên xin về nhà…Chị Mai định xin ở nhà chăm sóc tôi, nhưng tôi từ chối, bắt chị đi học vì tôi cũng khỏe rồi…nhưng chị đi học cũng như không…có tập trung đâu…chỉ lo lắng cho tôi ỏq nhà ra sao thôi…

Tôi về nhà khoảng 8h sáng rồi…Hương và Linh đều đã đi làm…Bật điện thoại nên…pin vẫn còn 60% nhưng hôm qua rơi xuống điện thoại lúc nào không nhớ nhưng tung pin ra..chị Mai lắp vào nhưng không bật nguồn nên….

Thấy 23 cuộc gọi nhỡ của Hương, 17 cuộc của Linh…4 cuộc của Huyền….Chắc Huyền biết tôi bị đâm do hôm nay không đi học, chắc tụi thằng Nam nói.
 

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.