Chap 20.
Trên đường đi đến trường, Gần quán cafê hôm trước tôi với tụi thằng nam hay vào tụ tập rất đông người…Tôi lại là người rất thích láo nhiệt lên phóng xe lại xem thì náo nhiệt.
Lờii qua tiếng lại mà người to tiếng nhất là một người phụ nữ cũng đứng tuổi, miệng chị ta thì cứ 'mày đừng chối, mày còn chối hả' liên tục, phía trước chị ta là 3 người phụ nữ trẻ hơn chị ta nhưng ăn mặc rất chợ búa và tay liên tục kéo kéo chị, còn phía sau cùng là 4 thanh niên cao to, nhìn xăm chổ hổ báo lắm. Tôi hỏi mấy người đứng xem.
– Có chuyện gì vậy chị
– Chị vừa mới đến xem, cũng đâu biết ghì đâu, nghe họ nói là đánh ghen…nhìn xinh đẹp thế kia mà lại.
Lòng trượng nghĩa của tôi lại nổi lên, Muốn làm ” anh hùng cứu mỹ nhân ” sau đó ” Mỹ Nhân ” lấy thân báo đáp thì quá tốt.Tôi lao vào kéo mấy bà kia ra.
– Mấy chị mấy cô ơi, có chuyện gì thì từ từ nói chuyện được không ạ.
Nghe câu nói của mình chị ta lườm lườm, tỏ vẻ mặt giận dữ hơn.
– Mày là thằng nào hả ? Không phải việc của mày trách ra cho tao giải quyết không tao đánh cả mày. Mày hỏi nó xem, biết chồng tao có gia đình có con rồi mà vẫn ngủ với chồng tao, mày thấy vậy có được không hả ?
– Tôi không có…các người nhầm rồi….Chị bị đánh đầu tóc bù xù khóc lóc nói.
– Có ai đi cặp bồ tự nhận mình đi cặp bồ đâu….
– Nó cản thì đánh luôn cả hai, còn mấy bà lôi con nhỏ kia ra. Hôm nay tao phải cởi hết quần áo bôi muối vào lồn cho nó đỡ lấy lồn ra nuôi mồm.
Lúc này anh chồng bà ta chỉ biết lên tiếng nói.
– Không phải không phải, em lầm thật rồi.
– Anh im cho tôi.
Rồi anh ta im re luôn, thật đáng xấu hổ. Mình nói vậy thì mọi người cũng hiểu, chưa biết đúng sai thế nào nhưng đây là vợ anh ta đang đánh cấp dưới của anh ta mà như nhược chỉ biết nhìn bất lực.
Mấy thằng côn đồ kia định xông vào nhưng tôi cản lại và hỏi.
– Đại ca mấy anh là ai ?
– mày hỏi làm gì.
Tôi không nói gì, cầm điện thoại gọi cho lão già mặc vest kia.
– Alô, ông còn nhớ tôi chứ.
– Mày là ai.
– Nhanh quên vậy, có cần tôi phi lại cây dao cho ông nhớ không ?
– À..là cậu…tôi xin lỗi..cậu gọi tôi có việc gì..tôi bảo đàn em không quấy rầy cậu nữa rồi mà.
– À không, tôi có việc muốn nhờ ông giúp..đây có 4-5 tên côn đồ, tôi không muốn đánh nhau vì đây đông người…ông giải quyết giùm cho.
– Cậu đưa điện thoại cho chúng, để tôi nói chuyện với chúng….
Tôi đưa điện thoaij trước mặt 1 thằng đứng đâu vì nghĩ nó là anh cả của bọn này…
– Anh nghe điện thoại đi.
Hắn cũng không ngần ngại cầm điện thoiaj nghe xem.
– Đại ca mày là thằng nào.
– Mày là thằng nào mà đòi biết tên đại ca tao.
– Địt mẹ mày..tao là thằng bố mày…cái đất này còn có thằng dám nói chuyện với tao như mày à…bố mày Sơn Sói đây..
– Sơn sói…lẽ naof là đại ca Sơn sói giang hồ vẫn đòn đại…em không biết là anh…mong anh bỏ qua cho em.
Hắn nói với giọng sợ hãi. Sau đó quay sang nhìn tôi.
– Tao nói cho mày biết, nếu mày dám động vào thằng kia.tao cho người chém chết cả nhà mày…
Sơn soú nói xong tắt máy.
Tên kia hoảng hốt, mặt tái xanh lại….
– Thế nào, còn muốn đánh tao nữa không ?- Tôi cười nhếch môi.
– Tôi không dám…đại ca, tôi có mắt như mù nên mới dọa đánh anh…..
– Không sao, bây giờ tôi cho anh 5p lôi mấy mụ này đi…nếu sau này còn đéne tìm chị này gây sự thì tự biết hậu quả….
Mấu tên kia run cầm cập vội kéo mấy bà kia đi…Tôi quay lại nhìn chị kia, ngắm kĩ lại thì đungs thật là rất xinh, quần áo hơn sộc sệch…áo ngoài rách hết lộ thịt trắng muốn bên trong và cả áo ngực màu trắng..
Tôi cởi áo áo sơ mi dài tay ra mặc vào cho chị…rồi kéo chị lên xe với ánh mắt bao người…đi được một đoạn tôi mới hỏi chị.
– Nhà chị ở đâu.
– Nhà tôi ở khu trung cư Thăng Long…
Chỗ đó tôi biết vì nó gần siêi thì tôi hay đi mua đồ…
Tôi phóng hẳn xe vào hầm trjng cư, nhà chị tầng 6 , số nhà 6005…
Chị dẫn tôi vào nhà, để tôi ngồi trên sôfa rồi rút cho tôi cốc nước sau đos vào phòng thay đồ….Chị mặc một quần lửng màu hồng với áo thun trắng màu xanh , dáng chị rất đẹp…
– Sao em lại giúp chị.?
– Em thích làm anh hùng cứu mỹ nhân….sau đó mỹ nhân lấy thân báo đáp…hihi
Nghe xong mặt chi đỏ lại vì ngại ngùng, tôi thấy vậy bèn lảng sang đề tài khác.
– Chị ở một mình à…
– Ừ..chị ở Tuyên Quang lên hà nôij làm việc….
– À, gái Tuyên quang thảo nào xinh vậy…
– Chị cũng không xinh lắm đâu…
– Chị mà không xinh thì còn ai xinh nữa hả chị..nếu ai xinh hơn chị thì giới thiệu cho em đi…
– Em vừa hiền lành, tốt bụnh lại đẹp trai..nhìn như công tử vậy thì thiếu gì người yêu.
– Thế mà đến giờ vẫn ế….- Tôi thở dài.
– Thôi cố gắng lên em, dù sao cũng cảm ơn em vì chuyện lúc này.
– Em Không cần cảm ơn đâu chị…nếu chị muốn thì lấy thân báo đáp đi…
– Em thật sự muốn chị lấy thân báo đáp em sao ?
– Nếu chị lấy thân báo đáp, em nhất định sẽ đồng ý. ..
Tôi cười cười, còn chị mặt đỏ lại.
– Mà chị thật sự cướp chồng ngưới khác sao.
– Em có tin chị là người như vậy không?
– Đàn ông gặp chị là tự đổ rồi, không cần chị phải cướp đâu.
– Em có đổ không ?
– Nếu chị lấy thân báo đáp thì em sẽ suy nghĩ ! Hihi…
– Em muốn chị sao..chị còn trinh đấy.
– Thôi, em có việc bận rồi, đây là sdt em, nếu chị muốn lấy thân báo đáp thì gọi cho em…
Tôi nói rồi viết sdt vào tờ giấy điwa cho chị rồi đi về, chị mặt đỏ như gấc vì ngại ngùng…..