Như Khói Như Cát – Chương 108 Cô bé Pudding (2) – Botruyen
  •  Avatar
  • 38 lượt xem
  • 3 năm trước

Như Khói Như Cát - Chương 108 Cô bé Pudding (2)

Khúc Pudding, là tiểu ác ma nổi tiếng của trường mẫu giáo Thụy Tư.

Nếu chỉ nhìn qua cô bé Alpha này thôi, thật sự sẽ cảm thấy xinh xắn đến không còn gì để nói, gương mặt nhỏ nhắn còn chưa phát triển hết các nét nhưng đôi mắt biếc long lanh lại vô cùng dịu dàng, vẻ ngoài giống hệt người cha Alpha của mình, mang một chút soái khí giống con trai, tuy rằng mới ba tuổi, khí chất đã vô cùng hỗn tạp, phảng phất như trời sinh đã thích hợp là người của giới giải trí.

——Nếu như bỏ qua vấn đề tính cách. 

Tiểu Pudding, nhìn qua thì giống như một cô bé Omega hiền lành đáng yêu, thế nhưng sức chiến đấu lại rất mãnh liệt, ngay khi tròn ba tuổi đã bộc lộ tính cách hiếu chiến của mình, ở trường mẫu giáo đã không ít lần đánh nhau với các bạn Alpha nam trong lớp. 

Con nít đánh nhau, cũng không ngoài mấy cái chiêu nho nhỏ kia, đánh tý cho vui mà thôi, thế nhưng Khúc Pudding lại không như thế, không đánh cho đối phương gào khóc thảm thiết quyết không buông tay. Trường mẫu giáo Thụy Tư là nơi nào chứ, mấy đứa trẻ có thể đến đây học, bố mẹ nhà nào mà chả đều là những nhân vật lớn có máu mặt của các nghành, Pudding lần này đánh nhau thì cũng thôi đi, nhưng trên cơ bản là đều khiến cha và papi của mình đắc tội một lượt với những người không nên đắc tội.

Lục Yên Đinh đau đầu, quá đau đầu luôn.

Cột tóc đuôi ngựa của Pudding rối loạn, đôi mắt khóc đến đỏ hoe, nắm lấy vạt váy đứng ở trong góc, nếu không phải Lục Yên Đinh biết rõ ràng mọi chuyện thì cũng sẽ hoài nghi có phải con gái mình bị người khác đánh hay không.

Thế nhưng ở trường mẫu giáo, cậu đã được tận mắt nhìn thấy cậu bé Alpha bị đánh kia trông càng thê thảm hơn còn đang gào khóc thảm thiết, mẹ của đối phương là một nữ Alpha cường tráng, là một đạo diễn lớn có tiếng trong giới, lúc này gương mặt của chị ấy vô cùng tức tối xem chừng rất giận.

Giáo viên cũng khó xử vô cùng, trình bày với phụ huynh đầu đuôi sự việc: “Hôm nay đồ tráng miệng là pudding phô mai, Hạo Hạo mới nói món pudding trên bàn chính là con bé rồi liền ăn luôn, thế là Pudding nổi giận lên.”

Đạo diễn Lưu ấn đầu Hạo Hạo: “Mau đi xin lỗi Pudding.”

Hạo Hạo khóc lóc thảm thiết nói: “Xin lỗi.”

Khi đó Tiểu Pudding lại hung hăng trừng mắt nhìn đối phương, Lục Yên Đinh phải kéo con gái lại mấy lần, mặt cô bé xị ra không nói tiếng nào.

Sắc mặt của đạo diễn Lưu đối diện càng trở nên khó coi.

Minh tinh và đạo diễn đều là những người rất bận rộn, Lục Yên Đinh đến kịp cũng là vì trùng hợp không còn lịch trình nữa, trước đây những chuyện này đều là Khúc Như Bình làm nhiều hơn, thế nên bây giờ gặp phải tình huống này, cậu một chút kinh nghiệm cũng không có.

Về đến nhà, Lục Yên Đinh liền bắt đầu dạy dỗ Khúc Pudding: “Lúc nãy ở trường mẫu giáo, Hạo Hạo người ta đã xin lỗi với con rồi, sao con lại không xin lỗi cậu ấy? Là con đánh người ta trước đúng không?”

Tiểu Pudding không lên tiếng.

Lục Yên Đinh có chút tức giận, hỏi: “Sao con có chuyện gì cũng không chịu nói chuyện tử tế với các bạn, cứ phải dùng nắm đấm mới được à? Papi đã bao giờ dạy con dùng bạo lực để giải quyết vấn đề chưa?”

Sau đó, Tiểu Pudding của cậu liền khóc.

Cô bé ấm ức tủi thân, nói bằng cái giọng điệu dính dính của trẻ con: “Cậu ấy đáng ghét lắm! Cậu ấy đáng bị như vậy!”

Nói xong cô bé liền kéo cái váy của mình khóc òa lên, mà cô bé vừa khóc lại càng khiến người nhìn càm thấy đáng thương, hàng lông mi dài chớp chớp, đôi mắt to hệt như viên trân châu đen nhánh.

Lục Yên Đinh lựa chọn không nhìn: “Lại là cái chiêu này, papi đang nói chuyện tử tế với con, con khóc cái gì.”

“Được rồi, chúng ta trước tiên không nói về chuyện lần này.” Lục Yên Đinh tính toán nợ cũ với con gái, “Lần trước, lần trước đánh nhau với Tráng Tráng cớ là vì làm sao? Người ta mới nói một câu cái váy hôm hay con mặc không đẹp, thế là con đã đánh người ta à?”

Khúc Pudding thút thít, thương ơi là thương: “Con mới đấm cậu ta một cái thôi mà cậu ta đã khóc!”
Tiểu Pudding ghé đến bên tai cậu: “Bạn mặc váy đỏ đứng cuối cùng ạ.”

Lục Yên Đinh nhìn qua, khen ngợi nói: “Ừ, xinh thật đấy.”

Tiểu Pudding đắc ý nói: “Xinh đúng không papi?”

Lục Yên Đinh xoa đầu cô bé nghịch ngợm này một cái, rồi hôn lên má con gái: “Papi buổi chiều đến đón con nhé?”

Pudding ngọt ngào đáp: “Vâng ạ!”

“Buổi chiều gặp lại nhé,” Lục Yên Đinh vẫy tay chào con gái, “Papi đi đây, Puddinggggg.”

“Tạm biệt papi!”

Khúc Pudding cũng vẫy tay chào tạm biệt Lục Yên Đinh, sau đó nhảy nhảy nhót nhót đi theo các bạn vào lớp, còn thuận tiện chào hỏi cô giáo.

Không giống như ở nhà, Khúc Pudding mỗi khi cười lên sẽ để lộ ra hai cái răng nanh, không hề có cảm giác hồn nhiên ngây thơ ngược lại còn giống như một tiểu ác ma.

Tiểu Pudding, là đứa trẻ mà không bạn nhỏ nào trong trường mẫu giáo Thuỵ Tư lại không biết, thường được gọi là “Ding ca”, nói chuyện nghĩa khí, giỏi đánh nhau, đối xử thành thật với bạn bè, đối với bạn nhỏ mà mình thích lại càng sến.

Hôm nay ở trường có một trò chơi phải phân vai.

Khúc Pudding ôm lấy Quy Quy mặc váy hoa, cố chấp nói: “Con muốn lấy bạn ý cơ!”

Cô giáo ở bên cạnh nói: “Rút thăm rồi mà con, Quy Quy phải đóng vai bố mẹ với Tráng Tráng.”

“Con không biết!” Khúc Pudding hét lên, ôm chặt lấy Quy Quy nói, “Con muốn bạn ý là cô dâu của con! Con không chịu đâu!”

Quy Quy đỏ mặt ở trong lòng Khúc Pudding ôm lấy búp bê vải của mình mỉm cười, Tráng Tráng đứng ở bên cạnh tức giận nhìn Khúc Pudding, thế nhưng nhóc đầu sỏ lại đang sống chết nhìn chằm chằm vào cô giáo, quyết không nhượng bộ.

Hay cho một màn đáng yêu lại kỳ cục thế này.

Ai nói không phải đây?

Khúc Pudding là Alpha

Khúc Pudding là Alpha

Khúc Pudding là Alpha

Chuyện quan trọng phải nói ba lần.

Đừng để đôi mắt biếc ấy lừa bạn!!!

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.