Như Khói Như Cát – Chương 101 Toàn bộ ý nghĩa – Botruyen
  •  Avatar
  • 29 lượt xem
  • 3 năm trước

Như Khói Như Cát - Chương 101 Toàn bộ ý nghĩa

Sau khi Khúc Như Bình đăng bài weibo kia lên, rất nhanh liền lên hot search.

Tất cả những người bạn thân trong ngoài và ngành của anh, đều nhanh chóng repost lại, đồng thời thể hiện sự chúc phúc của mình. Trong đó những đối tượng nhận được nhiều ánh mắt quan tâm nhất, không ai ngoài thành viên của 《Gia Tộc Lâm Khách》.

@Sở Nghiêm Thư: Ủng hộ chú Khúc! Cp Thi Nhân xứng đôi nhất thiên hạ!

@Nam Mộng Nhất: Lúc ghi hình chương trình đã nhìn ra anh yêu anh ấy rồi, chúc hai người bên nhau dài lâu, hạnh phúc mỹ mãn~

@Quan Nguyệt: Lời chúc phúc đến muộn từ hồng nương, chúc Khúc và Nhu của tôi sớm sinh quý tử!

@Lâm Khách: [Tym][Tym][Tym][Tym]

Sau khi cp Thi Nhân tuyên bố kết hôn, đây là lần thứ nhất nhận được nhiều lời khen ngợi đến thế của cư dân mạng, #Toàn bộ thành viên Gia tộc Lâm Khách chúc phúc# nhanh chóng leo lên vị trí số 1 bảng hot search, cư dân mạng cũng rầm rập đứng về phía đội Thi Nhân, khi tìm kiếm những từ ngữ liên quan đa phần đều là những lời lẽ tốt đẹp.

@Giấm chua sữa bò có đường: #Toàn bộ thành viên Gia tộc Lâm Khách chúc phúc# Aaa! Tôi yêu Gia tộc Lâm Khách! Thi Nhân đẹp đôi quá!

@Ổ lừa gạt: #Thi Nhân bsp# Tôi đã mơ tưởng đến dáng vẻ cái ngày Nhu của tôi mặc lễ phục màu trắng cùng Khúc Như Bình cử hành hôn lễ rồi, nghe nói đám cưới sẽ tổ chức vào tháng Sáu năm sau? Mong ảnh hiện trường quá, tôi đã chuẩn bị sẵn bộ nhớ điện thoại để lưu rồi!!

@Miêu Trà Trà: #Khúc Pudding# Hôm nay vẫn như mọi ngày đánh calll cho Tiểu Pudding, cho nên đến bao giờ bà ngoại mới được ôm con đây!!

@Tiểu thợ may: #Khúc Như Bình thanh minh# Đám người chuyên bôi đen người khác còn chưa đủ cảm thấy mất mặt sao? Khó quên đến mấy cũng là chuyện đã qua rồi, người trong cuộc cũng mong mấy người có thể sớm ngày quên đi quá khứ đó, nhân đây tôi cũng cực kỳ mong đợi Tiểu Pudding hehehe.

Vốn một tháng sau hợp đồng của Lục Yên Đinh sẽ đến hạn, nhưng bởi vì sau đó lại thêm vào một ít nội dung nên phải đến tận hơn ba tháng sau, Lục Yên Đinh mới tuyên bố chính thức hủy bỏ hợp đồng với công ty cũ, đồng thời ký hợp đồng mới với công ty mà Khúc Như Bình mở ra.

Ngày cuối cùng Tiểu Triệu làm trợ lý cho Lục Yên Đinh, khóc không ra hơi.

Chút bi thương đau lòng vốn có của Lục Yên Đinh lại bị dáng vẻ khóc lóc của cô ấy làm tiêu tan hết, cậu chỉ lo làm sao dỗ dành Tiểu Triệu cho tốt mà thôi, mà cậu cũng không phải là người biết dỗ người khác, miệng lưỡi vụng về chỉ có thể nói: “Đừng khóc nữa mà, thôi nào… Đừng khóc.”

Tiểu Triệu lau mắt nói: “Anh Lục, anh là minh tinh đầu tiên mà tôi làm việc cùng, tôi biết tôi còn rất nhiều chỗ làm chưa đủ tốt.”

“Cô rất tốt mà,” Lục Yên Đinh chân thành nói, “Thật đấy, cô rất cẩn thận, nhẫn nại còn rất chăm sóc cho tôi.”

Tiểu Triệu vừa mới khóc, tâm tình khó khăn lắm mới ổn định lại được, cô nói với Lục Yên Đinh: “Anh Lục, bọn họ nào có biết những vui buồn sướng khổ của anh, những khó khăn của anh tôi đều biết, tôi đã nhìn thấy, cũng ghi dấu trong lòng mình.”

Vì là ngày cuối cùng làm việc chung với nhau, Tiểu Triệu đem hết tất cả những điều cần chú ý dặn dò Lục Yên Đinh một lượt. Sau đó hai người ôm nhau một cái, Tiểu Triệu lau mặt nói: “Không được rồi, còn khóc nữa thì xí lắm.”

Khi về đến nhà, Lục Yên Đinh nói về chuyện này rồi cảm thán với Khúc Như Bình.

Đại đạo diễn Khúc an ủi cậu, nói: “Cuộc đời này, không có bữa tiệc nào là không tàn cả.”

Lục Yên Đinh hừ một tiếng: “Còn cần anh nói thế sao.”

Nói xong, liền đạp người ta một cước.

Khúc Như Bình nắm lấy cẳng chân của cậu, khẽ cao vào lòng bàn chân: “Sắp sinh nhật em rồi đó, muốn trải qua như thế nào?”

“Lần trước sinh nhật anh, chúng ta cũng chẳng làm gì mấy, của em thì lại càng không cần làm gì cả.” Lục Yên Đinh ôm lấy gối nằm xuống giường.

Khúc Như Bình nói: “Sinh nhật anh được lắm mà, quà em tặng anh, anh rất thích.”

“Ừ, đó là vì anh yêu em… Em ấy à, chẳng muốn làm gì cả, chỉ cần được ngủ nguyên một ngày là thích lắm rồi, nhưng đáng tiếc vẫn còn phải quay phim đây này.”

“Dạo gần đây em rất mệt sao?”

“Có thể là thời tiết đang ấm dần lên, nên em hay bị mệt.”

Quách Khải trước khi quay, cũng đã dặn dò cậu, trong quá trình làm phim không được mang thai.

Bộ phim này đã hao tổn bao nhiêu tâm huyết của Lục Yên Đinh như thế, hiện tại cũng sắp quay xong rồi, cậu sẽ không cho bất cứ sai lầm nào được phép xuất hiện.

Mấy ngày sau, là đến sinh nhật của Lục Yên Đinh.

Cậu đã được ăn bánh kem mà đoàn phim chuẩn bị cho cậu, Lục Yên Đinh bèn gọi điện thoại cho Khúc Như Bình báo anh không cần chuẩn bị nữa, bản thân cậu đã ăn rồi. Trên thực tế là trong giai đoạn mang thai này, dường như cậu ăn cái gì cũng nuốt không rồi, bánh kem hôm nay cũng phải miễn cưỡng lắm mới nuốt được mấy miếng, những đồ ngọt ngấy như thế thiếu chút nữa khiến cậu nôn ra tại trận.

Khúc Như Bình gần đây cũng rất bận, lúc anh về đến nhà cũng đã muộn lắm rồi. Lục Yên Đinh cuốn lấy áo khoác của anh nằm ở trên giường, nghe thấy động tĩnh mới mơ mơ màng màng tỉnh lại: “Ừm? Anh về rồi à.”

Khúc Như Bình nghe thấy tiếng Lục Yên Đinh, bèn đè lên người cậu cùng cậu hôn môi.

Lục Yên Đinh dường như muốn khóc lên, phản ứng khi tiếp xúc với Khúc Như Bình của cậu bây giờ thường là rất lớn.

Omega trong lúc mang thai lại càng vô cùng ỷ lại vào tin tức tố của Alpha.

Khúc Như Bình cũng cảm nhận thấy, anh xoa đôi mắt của Lục Yên Đinh, hỏi: “Em làm sao vậy?”

“Không sao cả,” Lục Yên Đinh ôm lấy anh, nói, “Sinh nhật em mà anh về muộn vậy.”

“Thật sự xin lỗi, hôm nay anh bận quá.” Khúc Như Bình nói lời xin lỗi cậu, còn lấy ra một hộp quà nhỏ gõ nhẹ vào trán cậu, “Mở ra xem nào.”

Lục Yên Đinh khụt khịt mở hộp quà ra, phát hiện bên trong là một chiếc cúc áo.

Trên chiếc cúc áo bằng kim loại kia là hình một đứa bé.

Khúc Như Bình ôm cậu vào trong lòng mình, mỉm cười nói: “Trẻ con nhỉ? Trông có ấu trĩ quá không em.”

Lục Yên Đinh nắm chặt cúc áo trong tay ngây cả người ra.

Khúc Như Bình suy nghĩ một chút, rồi lại hỏi: “Gần đây có chuyện gì xảy ra sao em? Anh luôn cảm thấy tâm tình của em không ổn lắm.”

Thấy Lục Yên Đinh không nói lời nào, anh liền quan sát sắc mặt của Lục Yên Đinh, nói: “Anh đã hỏi qua bạn bè bên cạnh anh, bọn họ đều nói sau khi đánh dấu rất ít khi phát sinh tình huống như chúng ta, ngược lại…”

Anh chưa nói hết lời, bởi vì sắc mặt của Lục Yên Đinh có gì đó không ổn.

Khúc Như Bình nhìn cậu chăm chú, lẳng lặng nói: “Hay là chúng ta đi siêu âm xem em có thai hay không nhé?”

Lục Yên Đinh cảm thấy có lẽ là anh đã biết rồi, nên cũng không giấu diếm nữa.

“Không cần đâu anh,” Cậu nhìn về phía Khúc Như Bình, giọng nói có hơi run rẩy, “Em đúng là có thai rồi.”

Khúc Như Bình yên lặng mấy giây, rồi mới nhìn xuống bụng dưới của cậu, vươn tay ra chạm vào nơi đó.

Lục Yên Đinh nói năng lộn xộn với anh: “Em biết đây là một chuyện tốt, nhưng em lại không biết đạo diễn Quách sẽ nghĩ thế nào? Em cho là đã uống thuốc rồi sẽ không sao, lần này thật sự em không biết nên làm thế nào cả, em sẽ bị đổi vai ư? Bây giờ bọn họ phải quay lại liệu có kịp hay không?…”

“Không sao, anh sẽ nghĩ cách.” Khúc Như Bình nói với cậu, dường như anh cũng đang ngẩn ngơ, nói mãi nói mãi không ngừng lặp lại câu: “Anh sẽ nghĩ cách.”

Đôi mắt của Khúc Như Bình đỏ hoe, nói xong những lời này, anh liền nâng gương mặt của Lục Yên Đinh lên, cấp tốc hôn cậu mấy cái.

Lục Yên Đinh bị phản ứng này của anh làm cho choáng váng, mờ mịt chớp chớp mắt.

“Yên Đinh,” Khúc Như Bình cũng nằm lên giường, nhìn lên khoảng không phía trên nói, “Em có biết chuyện này đối với anh là như thế nào không.”

—— “Em và con là toàn bộ ý nghĩa tồn tại của anh trên thế giới này.”

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.