Nhất Phu Đa Thê – Chương 45 – Botruyen
  •  Avatar
  • 64 lượt xem
  • 2 năm trước

Nhất Phu Đa Thê - Chương 45

꧁༺†༻꧂

——————-

Mọi người đóng góp ý kiến là động lực lớn nhất của mình. Thanks

Tài chính thiếu thốn trầm trọng, tác đang cắm mặt làm thêm. Ai có lòng cứ ủng hộ Agribank 2302205178479

——————–

Chờ qua 7 ngày sau, Tử Tiên cũng từ trong thiền tu tỉnh lại, hắn xúc động muốn đè nàng ra mà lằm tình.

Cảm xúc mãnh liệt dâng trào, không quản nhiều,hắn đẩy nàng nằm xuống thảm cỏ,ngậm lấy cánh hoa đào, xuân tiêu quý giá ngàn vàng, hắn làm sao bỏ lỡ…

Chuyện muốn làm thì cũng làm rồi, tinh thần sảng khoái .

Hắn ôm lấy Tử Tiên.

– Nương tử, chúng ta trở về ah ?

– Ân…

Tử Tiên gật đầu, nàng thay 1 bộ y phục khác rồi cùng hắn ra ngoài.

Có thể về tâm lý lẫn thể chất đều vui vẻ sảng khoái tiêu hồn nên đoạn đường đi ra tuy dài này nhưng hắn cảm thấy vẫn còn rất ngắn.Đường đi có mĩ nhân để ngắm thì lại càng không tệ chút nào.

Tử Tiên thấy bộ dáng si mê của hắn chỉ khẽ cười,tâm tình cũng vui vẻ không ít.

Chỉ là…cả 2, bị bao vây rồi…

– Công chúa, cuối cùng cũng tìm được người rồi…

Phiên Phiên đi tới trước, dẹp đám lính qua 2 bên ,nhường đường cho nàng.

Tử Tiên nắm chặt tay hắn.

Hoa Hoa trở lại ,dẫn theo nữ nhân kia chính là điều nàng không thích thấy nhất.

– Tử Tiên….

Tử Tiên thất thần, nghe tiếng hắn gọi mới định thần lại.

– Tử Tiên, đây là nam nhân con nói sao ?

– Ngươi định làm gì…

Vừa nhắc tới hắn , Tử Tiên liền lấn lên trước, chuyện gì nàng cũng có thể nhịn, nhưng liên quan tới Thiên Minh thì không.

Ngọc thủ nắm chặt tay hắn, chỉ sợ Thiên Minh xảy ra chuyện gì tiếp theo…

Tử Tiên, bình tĩnh….

Hắn xoa nhe mu bàn tay nàng .

Tử Tiên ổn lại tâm tình, song 2 mắt vẫn chằm chằm cố kị nhìn mấy người.

– Tử Tiên, không cần nhìn mẹ như vậy, con có thể làm gì con thích !

– Vậy để chúng ta rời đi !!!

– Được !!!

Nàng ta ngay lập tức gật đầu đồng ý.

Bọn họ liền tránh qua 1 bên.

Tử Tiên cùng Thiên Minh đi qua…

Người nữ nhân này ánh mắt sắc bén vẫn luôn khóa chặt trên người hắn như muốn nhìn thấu hết thảy.

Đi được 1 đoạn , Tử Tiên hơi chững lại…

– Cảm ơn !

Thì lấy phi cơ đón nàng lên rồi vút phóng đi.

– Đại nhân…chúng ta…

– Các ngươi quản tốt nơi này, ta đi theo Tiên nhi là đủ…

– Nhưng mà…dạ…!

Hoa Hoa cùng Phiên Phiên thu lại binh lực , trở về.

Nếu quan hệ tình cảm của Tử Tiên tốt hơn chút, có lẽ hắn sẽ hỏi lối đi khác trở về Quỷ Ma Đại Lục, nhưng xem ra, vẫn nên về bằng lối cũ rồi.

Trước đó hắn đã sửa chữa ,gia cường ổn định thêm cho phi cơ rồi, còn về đám quái vật tấn công, chính là chuyện đau đầu nhất.

Nhưng mà chuyện gì thì thử rồi mới biết, hắn muốn từ dưới này đi lên lại Vực Tận Cùng.

Tính toán lại góc bay, hướng gió cẩn thận, phi cơ toàn lực phóng lên.

Tuy có rung lắc, nhưng so với lúc trước thì vẫn ổn định hơn nhiều.

Kinh ngạc hơn khi đám quái vật kia chỉ mở mắt nhìn mà không hề tấn công nữa.

1 cụ già móm hết hàm răng đứng bên bờ vực bị gió tạt méo mồm, 2 mắt rươm rướm nhìn trời nhìn đất…

– Than ôi, sao đời tôi lại khổ thế này….9 chục nồi bánh chưng rồi….tại sao vẫn chưa có người yêu !!!Tại ….ao….a…..

Chiếc phi cơ vút lên dọa lão sụp xuống như thấy trời sập, chân tay run rẩy…phản lực mạnh mẽ tạt thẳng mặt khiến lão lăn thêm vài vòng.

– Ối mẹ ơi thần điểu vượt vực…

Phi cơ đã đi xa mà vẫn khiến lão tâm tình nhảy loạn, vơ lấy cái gậy vội chống đi…

Phi cơ toàn lực phóng về hướng tiểu viện của Tử Vân.

Lý Bạch từ bên dưới phóng thẳng giữa trời mà đứng.

Lão nhận ra cái khí chất quen thuộc của Thiên Minh.

Mà Thiên Minh thấy lão đầu tử này đang đâu chặn đường , may mà ‘ phanh gấp ‘ nếu không liền tông phải lão mất.

– Thế nào ?

– Đã tìm được !

– Đi theo ta !!!

Lý Bạch cố kiềm chế tâm tình, thực sự thì lão rất gấp, vô cùng gấp gáp.

2 người không nói gì thêm mà đi theo Lý Bạch.

– Lão đầu,ông thực sự chắc chắn sao ?

– Ta chắc chắn, đên giờ phút này, đã không còn gì là không chắc chắn nữa rồi…Hừ, cháu gái ta, ngươi mà khi dễ nó, đảm bảo ta làm ma sẽ ám ngươi suốt đời!

1 căn mật thất lạnh lẽo, mà Tử Vân nằm trong 1 chiếc lồng kính đã đóng băng .

– Để cho nó uống nước dịch của Thanh Linh Hoa Vương đi,…

Chiếc nắp mở ra tỏa ra khí lạnh , khuôn mặt nàng vẫn xinh đẹp như vậy, nhưng không khỏi nhíu mày, khó chịu…

Hắn để Tử Vân uống vào linh dịch, hỏi lão…

– Ta còn chưa đồng ý làm trung gian mà ?

– Ngươi không đồng ý thì đã chẳng đi tìm Thanh Linh Hoa Vương, cũng đã chẳng quay lại đây nữa rồi ?

– Coi như lão giỏi, bắt đầu đi !

Thiên Minh không nhiều lời nữa.Hắn quay sang nhìn Tử Tiên.

‘- Nàng cảnh giác giúp ta …’

Tử Tiên khẽ gật đầu.

Hắn nhìn Lí Bạch, ánh mắt có chút thất vọng.

– Bắt đầu đi…

– Được, tiểu tử, ngươi thả lỏng ra chút, ta sẽ truyền ma lực qua ngươi, ngươi nhất định phải chống đỡ, nếu không Tử Vân sẽ chết !

– Biết rồi !!!

Hắn nhìn Tử Vân trong lồng kính, nắm tay siết chặt.

Ma lực cấp 10 thông qua cơ thể hắn đi tới chiếc lồng bao bọc Tử Vân.

5 phút….

10 phút….

15 phút……

Những tiếng lắc rắc băng vỡ…

Nước nhỏ giọt dần dần, tốc độ băng tan nhanh thấy rõ.

Ma lực cuồng bạo truyền vào cơ thể, Thiên Minh càng cố gắng chịu đựng.

Trên khóe miệng, Lí Bạch đã mỉm cười…

——————–

꧁༺†༻꧂

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.