Nhất Phu Đa Thê – Chương 44 – Botruyen
  •  Avatar
  • 55 lượt xem
  • 2 năm trước

Nhất Phu Đa Thê - Chương 44

꧁༺†༻꧂

——————-

Mọi người đóng góp ý kiến là động lực lớn nhất của mình. Thanks

Tài chính thiếu thốn trầm trọng, tác đang cắm mặt làm thêm. Ai có lòng cứ ủng hộ Agribank 2302205178479

——————–

Ma nhân mỗi lúc 1 mạnh, mạnh đến biến thái, nhưng hắn đã biến thái lại càng biến thái hơn.

Càng đánh càng mạnh, càng đánh càng trâu.Có thể lần đầu là chí mạng, nhưng trải qua vài chục, trăm, đến ngàn đòn như vậy thì sẽ không đủ để giết hắn nữa rồi.

Thiên Minh từng bước đứng thật vững trên mỗi tầng, hắn chấp nhận ăn hành, sẵn sàng và vô cùng thích ăn hành !

Nhìn 2 con ma nhân khổng lồ trước mắt, hắn dùng ma lực bao bọc toàn thân, tiếp tục hứng đòn.

Lên tầng 6, gặp ngay 2 con cự ma nhân cấp 8 này đánh cho hộc máu xém chết thì bây giờ cũng chỉ là ăn đòn hộc máu mà thôi.

Phương châm của hắn : ” Nhịn “

Cự nhân to lớn nhưng tốc độ không hề chậm.Hắn lại càng phải nhanh hơn !

Thiên Minh không chơi với 2 tên khổng lồ này nữa, lấy ra 1 quả lựu đạn ma lực chứa ma lực của Nguyệt Ánh ném vào 2 tên khổng lồ còn hắn chạy vào 1 góc dựng lên vô số tường băng.

Uỳnh !!!

Hắn cảm nhận tòa tháp này chao đảo, những lớp băng mà hắn tạo ra đang biến mất dần dần.

Băng liên tục được tạo ra, hắc khí tạo thành giáp lớp băng của hắn dường như bốc hơi trong chớp mắt vậy, toàn bộ vỡ vụn !

Chấn Động!!!

1 quyền khí không đủ để ngăn cản áp lực, Thiên Minh bị ép dính vào tường , đảm bảo đủ tạo thành 1 cái khuôn hình người trên đó.

Hắn phun ra 1 ngụm máu, ma lực chống đỡ thoáng chốc cạn kiệt.

Đánh nhau với 2 tên khổng lồ kia cũng không thảm như đỡ 1 đòn vừa rồi.

Tuy tòa tháp không thực sự ảnh hưởng gì nhiều, nhưng 2 tên khổng lồ đã bay hơi theo làn gió, trở về với cát bụi.

Hắn nghỉ ngơi một hồi mới bắt đầu xách mông lên tầng 7.

Nơi này giống như 1 phòng lưu trữ vậy, đan dược, linh dược công pháp, có cả phù ấn,vũ khí các loại.

5 quyển sách dày cộp vẫn còn đang mở dang dở.

Ma lực dao động thổi sạch lớp bụi.

1 quyển là nhật ký, 1 quyển là Dược Tài, 1 quyển là Đan Phương, quyển Chế Tạo Phù Ấn, mà 1 quyển đối với hắn giá trị nhất : Giải Nguyền !!!

Từ khi ma lực tấn thăng cấp 10, ma lực trong người cùng tự nhiên như hòa làm một thể, vô cùng vô tận, có được trường sinh bất lão, còn có rất nhiều khả năng thần kì,đặc biệt hơn cả, Nguyền và Chúc chính là một trong số đó.

Nếu như Chúc mang tới hiệu ứng tích cực,người nhận được Chúc sẽ có tác dụng ngẫu nhiên,có thể hiểu là trời ban ,còn Nguyền mang hiệu ứng tiêu cực, người bị Nguyền giống như trời phạt.Trong vòng 100 năm mới có thể Chúc hoặc Nguyền một lần.Mà mỗi lần Chúc hoặc Nguyền sẽ hao tổn lượng lớn ma lực cùng một phần tinh huyết.

Để có thể Phá Nguyền, có 2 cách, 1 là người Nguyền chủ động thu lại lời Nguyền, 2 là cần có 1 người có ma lực cấp 10 đánh đổi toàn bộ năng lực kết hợp với linh dịch của Thanh Linh Hoa Vương, 1 người làm vật trung gian có thể truyền dẫn giữa người bị nguyền và người đánh đổi ,có thể biến Nguyền thành Chúc, người bị Nguyền sẽ kế thừa tu vi của người hi sinh đánh đổi.

Sau khi phá nguyền, người được phá nguyền cần phải song tu, nếu không cũng sẽ bạo thể mà chết.

Người truyền dẫn có tỉ lệ chết cao.

-Haizzz…

Thiên Minh thở dài,lão đầu Lí Bạch ah,…..

  • Đừng nói là não không biết nha….

    Lí Bạch đã biết cần Thanh Linh Hoa Vương, làm sao lão lại không biết thành phần còn lại ?

    Hắn thu quyển sách lại.

    4 quyển kia cũng lướt qua 1 lần.

    Toàn bộ đồ trong này bị hắn vét sạch không chừa thứ gì !

    Vừa đặt chân lên tầng 8.

    1 cái hư ảnh lớn từ giữa phòng hiện lên mang theo uy áp cường thế, hắc khí lượn lờ.

  • Nhóc con, sao ngươi biến thái vậy ?

    Hắc khí tán qua 1 bên, để lộ ra hư ảnh của 1 lão giả gần đất xa trời .

  • Nhóc con, ngươi có nghe không đó ?

    Lão giả hỏi lại.

    Thiên Minh nhìn quanh, rồi nhìn lão từ trên xuống dưới từ dưới lên trên.

  • Không đánh nhau à ?

  • Đánh cái mả cha ngươi !!!Mau trả lời, làm sao ngươi biến thái như vậy ?

  • Chịu, mẹ đẻ ra ta đã vậy rồi, biết sao được ?

    Thiên Minh nhìn lão.

– Lão là cái thứ gì vậy ?

Thiên Minh hỏi ngược lại.

– Nếu ngươi đã thành tâm muốn biết, ta cũng sẵn sàng trả lời, sống không thay tên chết không đổi họ Ma Ly Khang.

– Ma Ly Khang ???

Thiên Minh trầm tư,….

– Chưa nghe bao giờ !

Ma Ly Khang đang mong chờ thì muốn thổ huyết.

– Mẹ nó, bổn ma vương vĩ đại oai hùng, nam tử đầu tiên đạt cấp 10 mà ngươi lại không biết !

– Chịu chết, mới gặp qua 1 người, lão nghẻo từ lúc nào rồi còn ai hay….

– Thất vọng ah, thật đáng thất vọng, thất vọng thật sự….

– Bớt xàm xí, có cái gì cho thì cho lẹ đi….

Ma Ly Khang lần đầu thấy có kẻ tìm lão đòi đồ.

– Không cho !!!

– Không cho ? Không cho thì thôi, ta lên tầng tiếp theo….

– Ây khoan….

Ma Ly Khang lập tức ngưng lại,…

– Hừ hừ, cho ngươi cũng tốt, nhưng trả lời ta mấy câu,…

– Hỏi gì hỏi lẹ !!!

Thiên Minh 2 tay chà chà nhìn vô cùng tiện.

– Ngươi có biết ta là ai không ?

– Thôi đi ba, già rồi còn đú, lầy có mức độ thôi,không biết !

Thiên Minh phất tay.

– Aizzzz, vậy thôi, coi như bổn tọa đen, kéo dài hơi tàn chờ người có duyên mà hắn lại không biết ta là ai…thật quá ư là đau lòng…

Nghe lão huyên thuyên trên trời dưới đất 1 hồi, lão phất tay.

– Ngục Hỏa, Thiên Sứ – Ác Ma , Thần Ma Huyết, cái tháp này đều cho ngươi…chỉ mong ngươi sử dụng nó đúng đắn….Vĩnh biệt cuộc đời….

Tàn ảnh của lão tan biến sau lời trăn trối cuối cùng, và hắn cũng chắc rằng lão sẽ hiện hồn lên trăn trối thêm câu nào nữa.

Thiên Sứ – Ác Ma là 1 đôi song kiếm, Thiên Sứ thánh khiết , mang theo niềm tin ,hi vọng cùng sức sống mãnh liệt. Ác Ma mang theo sự hủy diệt, tuyệt vọng ,tang thương .

Hắn không ngần ngại liền hấp thụ Ngục Hỏa cùng Thần Ma Huyết .

– Hửm…sao không thấy gì, bình thường thì phải A A mấy câu như hóa Siêu Sayyan chứ nhỉ…Hự !!!!

Rồi như ý hắn muốn, nhưng thân thể như sắp bị xé toạc ra vậy.

Rồi lại không thấy gì nữa….

Và rồi lại tới…

Giống như bị sút vỡ trứng vậy, cảm giác thốn kêu cha gọi mẹ cũng không nhằm nhò gì.

Tinh thể của hắn biến lớn, mà ngoại thể có thêm hào quang hoàng kim cùng hắc ám tồn tại.

Tấn thăng ma lực cấp 7 !!!

Lực lượng hùng hồn, Thiên Minh vạch ra 1 chỉ.

Chỉ lực xé toạc không gian mang theo vô vàn kình lực cuồng bạo tán loạn mà đi.

Hắn đi lên tầng 9…

– Đây là…1 khu vườn rộng rãi vô vàn dược thảo, còn có 1 cây dược thảo với hoa to khổng lồ 7 sắc cầu vồng, tâm màu thanh thủy, bị phong ấn lơ lửng trên không.

– Thanh Linh Hoa Vương !!!

Nó có rất nhiều linh dịch !

Thiên Minh không ngại mà thu lấy. Hẳn là lão đầu kia để lại, rất tốt, vô cùng tốt.Không ngờ lão nuôi trồng, lại còn có thể canh tác tốt như vậy, chẳng cần phải lo linh dịch Thanh Linh Hoa Vương nữa rồi.

1 cái hắc tháp nhỏ xoay tròn bay lại gần chỗ hắn.Thiên Minh vươn tay chạm vào nó.

Mỗi tầng rõ ràng trong tháp hiển hiện trong đầu hắn. Tháp nhỏ rung lên, toàn bộ hư hại liền được sửa chữa khôi phục lại như ban đầu.

Hắn phóng ra ngoài, già tháp cũg hóa nhỏ lại vừa trên lòng bàn tay hắn .

– Wow….ghê zữ…

Hắn thu lại tòa tháp, vẫn là trên thảo nguyên mênh mông ấy…

Đi tìm Tử Tiên!

Đó chính là suy nghĩ của hắn ngay sau đó.

Hắn cảm thấy có chút lo lắng .Lỡ lại vụt qua 15 năm nữa thì không ổn .

Ma lực bộc phát mạnh mẽ , hắn lao đi vun vút.

Lần này thì rất nhanh hắn liền tìm ra được vòng tròn dịch chuyển.

Để ma lực tiếp vào bệ đá, ánh sáng lóe lên rồi biến mất.

Trước mắt hắn….lại là đồng cỏ xanh…

Cơ mà còn có Tử Tiên ngồi thiền tu luyện.

Gấp gáp vơi bớt đi phần nào.

Hắn cũng không làm phiền nàng tu luyện, thay vào đó mà luyện chế ra vài thứ đồ chơi.

——————–

꧁༺†༻꧂

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.