Nhất Phu Đa Thê – Chương 42 – Botruyen
  •  Avatar
  • 64 lượt xem
  • 2 năm trước

Nhất Phu Đa Thê - Chương 42

꧁༺†༻꧂

——————-

Mọi người đóng góp ý kiến là động lực lớn nhất của mình. Thanks

Tài chính thiếu thốn trầm trọng, tác đang cắm mặt làm thêm. Ai có lòng cứ ủng hộ Agribank 2302205178479

——————–

Vừa mới sáng sớm, 4 mắt nhìn nhau tóe lửa tình.

Hai người nhìn nhau đắm đuối , chìm đắm trong men tình còn chưa tỉnh.

Mặc lại y phục đàng hoàng , trùm lên áo choàng, Tử Tiên theo Thiên Minh tiến vào rừng rậm.

Hắn cũng không giấu việc nàng có thêm tỷ muội.Mà Tử Tiên cũng không bận tâm về vấn đề này lắm, chỉ cần hắn nhớ tới nàng là đủ rồi.

– Ân, phu quân, Thanh Linh Hoa Vương thực không dễ gì bắt được đâu…

– Hửm, Tiên nhi, nàng nói bắt ? Chẳng lẽ nó có thể chạy được sao ?

– Ân, có lẽ chàng chưa biết, Thanh Linh Hoa Vương đều là Thanh Linh Hoa sống ngàn năm thành tinh, có thể trốn chạy được nên người thấy nó đã ít, bắt được gần như không có.

Thiên Minh gật gù, dọc đường rảnh rỗi đều nghe nàng kể những chuyện nơi quỷ địa này.

Hắn cũng lấy không ít đồ để cho Tử Tiên tu luyện.

Nhìn nàng thiền tu, Thiên Minh không khỏi cảm thán, nữ nhân tu luyện thật nhanh ah,chỉ trải qua 1 khoảng thời gian ngắn đều có thành tựu chót vót, không bù cho hắn chút nào. Ngoại trừ cái vận may nghịch thiên ra thì thực lực lẹt đẹt cấp 4 cấp 5.

Nhưng hắn cũng cảm thấy cái vận may của mình nó hẳn phải ở cái tầm vô cực rồi.

Mẫu thân, 9 vị tỷ tỷ, Tử Tiên, Nguyệt Ánh , Tử Vân, nhà gia thế địa vị khủng không nói, chớp mắt cũng tu vi khủng bố nốt.Mà tất cả các nàng chung quy chỉ hướng tới Thiên Minh hắn !

‘Sóng gió phủ đời trai

Tương lai nhờ nhà vợ ‘

Không sai chút nào mà.

Thiên Minh lắc đầu, không phiền nàng tu luyện, hắn chậm rãi xông vào rừng.

Bản năng sát thủ bây giờ mới được phóng thích toàn bộ.

Hắn hơi nhắm mắt, hít thở sâu rồi thở ra 1 cái.

Trong phạm vi 500m , mọi thứ với hắn như trở nên rất quen thuộc, cảm nhận ma lực nguyên tố trong không khí rõ ràng, chỗ đặc nơi loãng…cũng vì vậy mà hắn tìm thấy không ít thảo dược.

Tuy không phải là thảo dược quý giá, nhưng lại là thành phần dược độc rất tốt…

Hắn vừa thu 1 gốc thảo dược, cảm giác sau lưng lạnh toát liền nhào lộn sang 1 bên tránh né.

Vuốt sắc lạnh cào lên da thịt hắn mấy vết rách.

Cũng may chỉ là thương ngoài da mà thôi.

Hắn chăm chú nhìn 1 con Tử Linh Hắc Báo gầm gừ trực vồ tới hắn.

Cả người đen toàn thân, có những chấm đố màu tím , trên đầu nó kà 1 ngọn lửa tím yêu mị rực cháy.To khoảng 3m,mỗi lần nó rảo bước đều hiển hiện ma lực cấp 5 .

Cả 2 như khóa chặt mục tiêu, con báo tập kích thất bại không vội tấn công, nó lượn lờ vòng quanh hắn.

Con báo bất ngờ phóng tới với tốc độ kinh người.

Hắn cũng đâu ngồi chờ chết, 1 cái khiên băng dựng lên.

Vuốt sắc bao hàm ma lực nhẹ nhàng cắt cái khiên băng ra thành từng mảnh .

– Nhào vô !!!

Thiên Minh gồng lên, 1 tay đập thẳng tới đầu con báo.

Con báo bị chấn văng, tuy vậy không đủ giết được nó .

Ăn 1 đòn, con báo cũng cảnh giác hơn không dám xông liều nữa.

Tiếng yêu thú vang vọng…

Con báo gầm gừ nhìn hắn, nó đổi hướng vụt đi.

Thiên Minh cũng bám theo.

Con báo chạy về hang, 1 con Nham Hầu đang đập tung cái hang của nó lên.

Nham Hầu thân thể to lớn, so với con báo như voi với kiến !

Thiên Minh trợn mắt há mồm. Kinh Kong khổng lồ là đây chăng. Bộ lông đỏ rực,cứng cáp, bên ngoài lớp da nó còn 1 lớp đá nham thạch cứng rắn.

Tử Linh Hắc Báo gào lên 1 tiếng, Nham Hầu đã lấy tay to lớn đánh văng nó.

Nhưng Tử Linh Báo vẫn cố gắng gượng dậy, nó gầm lên, lao tới.

Nham Hầu nhìn con báo, nó quơ tay nắm lấy, ném con báo bay ra cả cây số, không rõ sống chết.

Hóa ra trong hang còn có 2 con báo con nép sát vách tường không dám hé đầu ra.

Mà con Nham Hầu này không ngừng đập phá hang báo.

Thiên Minh thở dài…

Hắn lấy ra 1 quả lựu đạn đặc biệt, dùng lực thật mạnh ném thẳng vào mặt Nham Hầu.

Bùm !!!

Nham Hầu gầm lên.

Thiên Minh nhân lúc này, ma lực truyền vào 2 chân lao tới Thần Hành Bách Biến tốc độ bàn thờ túm lấy 2 con báo con, tiện tay cũng thu lấy không ít thứ …vét sạch !

Thiên Minh ôm lấy 2 con báo mà chạy trối chết.

Hắn không cần phải cố đánh nhau với Nham Hầu làm gì .

2 mắt Nham Hầu sau 1 thời gian mới có thể nhìn trở lại, nhìn khung cảnh hoang tàn do nó gây ra không tìm được gì thì bỏ đi.

Tử Linh Hắc Báo dù trọng thương nhưng vẫn lết về phía tổ của mình.

Nó nhìn thấy Thiên Minh mang theo báo con, ánh mắt cầu xin nhìn hắn…

Thiên Minh cũng thả 2 con báo con xuống ,để chúng chạy về với mẹ của nó,còn đặt xuống 1 lọ đan rồi rời đi.

Phần lớn là linh đan cùng dược thảo, ngoài ra còn có 1 tấm địa đồ.

Tử Tiên cũng vừa tỉnh lại. Nàng nhìn hắn, thấy bụi bặm bám đầy trên người thì giúp phủi xuống.

– Đây là…Cửu Ngục Âm Ti…

Hắn để Tử Tiên xem qua địa đồ.

– Nó là cái gì vậy ?

– Ân, chính là 1 bảo tàng mà quỷ vương đời thứ nhất để lại, nhưng không mấy người biết nó ở đâu. Thiếp không biết nhiều, dường như cũng có 1 phần liên quan tới Thanh Linh Hoa Vương nữa thì phải.

Thiên Minh gật gù.

Coi như cứu 2 con báo kia cũng không lỗ…

Mà nhắc tới báo, nó liền xuất hiện, mang theo 1 mảnh da nữa…

Tử Tiên định giết nó, Thiên Minh ngăn nàng kịp thời, con báo nhả mảnh da xuống, nó nhìn 2người . 2 con báo con quấn quít bên người mẹ chơi đùa.

Thiên Minh khẽ cười.

– Nó muốn chúng ta đi theo nó…

Nghe hắn nói vậy, Tử Tiên không nói gì,cùng hắn đi theo con báo.

Trèo đèo lội suối suốt 1 tháng thời gian, con báo mới dừng lại, trước mắt hắn là 1 khe vào động nhỏ, giống với khi hắn rơi xuống cửa động nơi Tử Tiên ẩn náu.

Con báo đi vào trong, tha ra thêm 1 mảnh da nữa cho hắn.

Thiên Minh xoa xoa đầu 2 con báo con, để lại cho 3 con báo đan dược cùng linh dược rồi cùng Tử Tiên tiến vào.

1 hang động tối tăm, lạnh lẽo…

….

– Nghe đồn Cửu vị công chúa bất phàm đã lâu, không ngờ có ngày lãnh ngộ….

Tên này nhìn 9 người , cười haha rồi phun ra 1 ngụm máu.

Nguyệt Da tiến lên, nàng đáp lại.

– Nghe đồn Thiên Phạt có sát ý với tiểu đệ của chúng ta, hôm nay tiễn ngươi đi trước !

Nàng vung kiếm chém đầu gã.

Hàng ngàn dòi bọ lúc nhúc ăn lấy cái xác, kết thành 1 cái kén.

– Hừ…trò cũ rích!!!

1 ngọn lửa cháy bỏng đốt cái kén thành tro ! Chết ngay từ trong trứng…

– Diễm Kiều, đốt nơi này đi…

Mộc Dao nói xong, các nàng rời khỏi.Ngọn lửa bừng bừng bốc lên thiêu rụi mọi thứ.

Thiên Phạt, đến ngày bị diệt sát rồi !

꧁༺†༻꧂

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.