Nhất Phu Đa Thê – Chương 40 – Botruyen
  •  Avatar
  • 56 lượt xem
  • 2 năm trước

Nhất Phu Đa Thê - Chương 40

꧁༺†༻꧂

——————-

Mọi người đóng góp ý kiến là động lực lớn nhất của mình. Thanks

Tài chính thiếu thốn trầm trọng, tác đang cắm mặt làm thêm. Ai có lòng cứ ủng hộ Agribank 2302205178479

——————–

– Ta…không phải mà….

Giống như ánh sáng tới với nàng rồi lại vụt tắt. Liệu nàng còn có thể ở bên cạnh hắn sao ?

Hoàng Oanh thẫn thờ trước sự thực phũ phàng.

– Ta muốn rời khỏi đây…ta muốn rời khỏi đây…!!!

Hoàng Oanh thét lên.

– Công chúa, không thể !

2 người Hoa Hoa, Phiên Phiên kêu lên.

– Tại sao, tại sao không thể ! Suốt bao nhiêu năm qua, ta chịu đắng cay khổ cực, tại sao các ngươi không xuất hiện, tới khi ta vui vẻ chưa được bao lâu, các ngươi liền phá hỏng mọi thứ !!!

Hoàng Oanh như bùng nổ mọi uất tức trong lòng.

Quỷ lực theo tức giận của nàng bùng phát mạnh mẽ

Nàng phá tan mọi thứ trong tầm mắt.

Chỉ tới khi ma lực cạn kiệt khiến nàng gục xuống, lệ chảy thành dòng .

Hoa Hoa, Phiên Phiên tiến lại đỡ lấy nàng tới 1 tòa cung điện nghỉ ngơi.

Những ngày sau đó, nàng chỉ thẫn thờ suy nghĩ,chỉ tới khi ý nghĩ rời khỏi nơi này chợt hiện lên 1 lần nữa

Nhưng chính nàng cũng không biết đây là đâu, chỉ biết rằng nơi này quỷ tộc thống trị!

Một người nữ nhân tiến vào, nàng ta đeo 1 chiếc mạng mỏng che mặt.

Chiếc mạng cũng dần cởi xuống để lộ dung nhan tuyệt mĩ .

Cảm nhận được huyết mạch tương liên , đại khái thì nàng đoán được thân phận nàng ta càng không muốn nhìn, một mặt chán ghét lại nằm xuống giường.

– Quỷ vương đại nhân, ngọn gió nào đưa quỷ vương tôn quý tới đây…

Hoàng Oanh không nhìn nữ nhân kia nói. Nàng ta tới, nhưng lần nào Hoàng Oanh cũng không nói không rằng, giống như người không tồn tại đối đãi.

– Ta tới thăm con….

– Không cần ! Mời đại nhân đi cho, đại nhân vật ta không tiếp nổi !

Hoàng Oanh cáu gắt.

– Tử Tiên,….

– Ta là Nam Hoàng Oanh, không phải Tử Tiên cái gì…đúng hơn thì là Hoàng Oanh thôi !

– Tử Tiên…Hoàng Oanh, nếu con chán ghét, con có thể chửi mắng ta, có thể làm gì con muốn mà….

– Hừ…chửi mắng thì có tác dụng gì? Đưa ta trở về !

– Không được ! Tại sao con lại muốn quay lại nơi đó chứ ? Ta quả thực đã không bảo vệ con chu toàn , nhưng chẳng phải đó là nơi khiến con nhục nhã sao ?Nơi đây chính là nhà của con !

– Hừ ! Nhà ? Nhà giam ! Đúng là ta ở trên đó chịu đựng nhục nhã, nhưng rồi có thứ ta muốn, có người ta thương, đối xử tốt với ta, đó mới chính là nhà !

– Tử Tiên…..

– Ra ngoài !!!

Hoàng Oanh gắt lớn.

Người nữ nhân đi ra ngoài,nhìn nàng nằm trên giường mà xót xa.

Thiên Minh nhìn nàng,hôn lên ngọc thủ.

Không ngờ tới thân thế của nàng ‘ rất ra gì và này nọ ‘.

– Nương tử, vậy ta phải gọi nàng là gì đây, Hoàng Oanh hay Tử Tiên?

– Ân, theo ý chàng hết…

– Ừm…vậy cứ gọi Tử Tiên nha, có 1 nữ quỷ xinh đẹp như nàng quả thực rất tuyệt nha…

Vốn dĩ hắn đâu phải đám cổ hủ lạc hậu nào đó mà phân biệt chủng tộc. Hiền thê ngon xương ngọt nước không cần hơi phí !

– Vậy sau đó thế nào?

Thiên Minh hỏi, hai tay theo thói cũ lần mò tới bầu ngực nàng.

Nàng hơi khom người, bầu ngực có thể chạm vào chán hắn, tùy ý Thiên Minh ngự trị.

– Ưm….sau đó…..

Tài nguyên tu luyện mỗi ngày đều được đưa tới vô cùng phong phú.

Nàng cũng không có từ chối, muốn rời khỏi đây cần phải có thực lực ah…

Trừ lúc gặp ‘ nữ nhân đáng ghét ‘ thì nàng đều là tu luyện. Ma lực cùng quỷ lực ngày qua ngày đều thăng tiến nhanh chóng .

Tất cả chỉ chờ 1 ngày trốn đi.

Cho tới khi cách đây không lâu, vào 1 ngày mưa gió bão bùng, cuộc đảo chính nổ ra. Hoa Hoa cùng Phiên Phiên không thủ hộ nàng nữa, nàng liền nhân dịp trốn đi !

Tưởng rằng mọi thứ dễ dàng, không ngờ rằng 1 cái tin tức giời ơi đất hỡi nào đó ‘quỷ vương 1 mình trốn chạy !’

Tự dưng nàng có thêm 1 đám theo đuôi dai dẳng mãi không dứt, truy cùng diệt tận những nơi nàng đi qua.

Suốt thời gian gần 15 năm qua, thực lực nàng tiến triển nhanh mạnh, lên tới cấp 9, nhưng cũng vì chưa được sử dụng nhiều, lại thêm tốc độ tăng tiến của Quỷ lực nhanh mà dẫn tới mất kiểm soát Quỷ lực, thần trí mê muội mơ hồ, giống như bản năng của quỷ, đồ sát không nương tay. Nàng thoát hiểm mấy lần, diệt binh đoàn truy đuổi lên tới vạn quỷ nhưng Quỷ lực cũng dần khó khống chế hơn.

Mà lần gần nhất, nàng bị mai phục bị thương, trốn vào hang động bày trận kiềm chế Quỷ lực cùng với trị thương mà Quỷ lực bộc phát….

– Lúc chàng rơi xuống, thiếp thực chưa nhận ra, mùi máu trên người chàng lại khiến Quỷ lực dữ dội hơn, ngay cả trận pháp cũng suýt chút chống đỡ không nổi.Nhưng không hiểu sau đó thì thiếp thấy Quỷ lực bị áp chế triệt để vậy, nó hiền hòa dễ điều khiển hơn….chút nữa thì….hại chết chàng !

– Sau đó rồi sao nữa ?

Thiên Minh cao hứng hỏi tiếp. Hắn chắc chắn rằng lúc đó không còn đủ ma lực để duy trì hồi phục, nhưng khi tỉnh lại thì toàn bộ thương thế trên người đều biến mất, mà có thêm 1 nguồn năng lượng dung hợp với hắn.

– Ưm…thiếp dùng ma lực cùng tinh huyết giúp chàng hồi phục…

Nhìn thấy nàng đỏ mặt, hắn khẽ cười…

– Phải chăng nàng lại hôn trộm ta rồi ?

Nàng e thẹn hơn gật đầu. Đúng là dám làm nhưng không dám nhận mà, mà để nàng tự nói ra thì càng khó hơn ha…

– Hự….ah….đau quá…..ah…..

Thiên Minh đột nhiên kêu lên.

Tử Tiên lo lắng vội đỡ lấy hắn.

– Nương tử…lúc đó nàng hôn ta thế nào…mau làm lại ta xem….

Tử Tiên không chần chừ mà hôn lấy hắn trong lòng cầu mong hắn không xảy ra chuyện gì.

Tử Tiên chủ động, không e dè mà vươn tới lưỡi hắn.Nàng còn định dùng tinh huyết lần nữa cơ mà thái độ cùng hành động của hắn tiếp theo đã để nàng nhận ra.

Lưỡi hắn quấn chặt lưỡi nàng, khóa chặt lấy nó.

Hắn vòng tay ôm lấy eo nàng.

– Nương tử…nàng có thể hóa quỷ được chứ ?

Tử Tiên gật đầu, thân thể quyến rũ mê người lại càng thêm hấp dẫn hơn.Đôi cánh sau lưng nàng cũng vươn tới ôm lấy hắn.

Nụ hôn dang dở tiếp tục, so với trước còn nồng nhiệt gấp bội.

Tử Tiên cũng không ngại ngùng mà cuốn theo hắn.

Thân thể nữ quỷ tuyệt mĩ hiển hiện ngay trước mắt mình.

– Nương tử, mĩ lệ lắm, nàng thực đẹp !!!

Mọi thứ bại lộ trước mắt hắn.Nàng to gan lớn mật thế nào vẫn không khỏi e thẹn, nhưng ngìn hắn si mê lại không ngại ưỡn ngực lên 1 chút, thân thể thả lỏng 1 chút để hắn chiêm ngưỡng.Đời này kiếp này cũng chỉ có 1 mình Thiên Minh có tư cách này.

– Vẫn một câu này, nàng là nữ nhân của ta, mãi mãi cũng sẽ là nữ nhân của ta

Tử Tiên ngẩng đầu, thâm tình nhìn hắn, khuôn mặt xinh đẹp tràn đầy kích động, nhung nhớ và xúc động, đôi mắt nàng từ từ trở nên ướt át, ngọc thủ nhẹ nhàng vuốt ve mặt của Thiên Minh , thì thào nói: ” Ân, miệng lưỡi dẻo ngọt ! ”

Lúc mới gặp, hắn cũng nói vậy, bây giờ cũng vậy,hắn muốn khẳng định, dù nàng là người hay quỷ, vẫn yêu thương nàng như vậy !

Những ngày tháng luôn chờ đợi một ngày gặp lại hắn, nếu hắn không chấp nhận nàng, nàng cũng sẽ trong im lặng biến mất, mong muốn được gặp hắn càng nhiều, nàng lại càng lo sợ hắn không muốn nàng. Nhưng không nghĩ rằng, Tử Tiên không những không hề kiêng kị, lại càng thêm yêu thích.

– Nương tử…phu quân đói rồi….

– Ân…

꧁༺†༻꧂

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.