Nhất Phu Đa Thê – Chương 4 – Botruyen
  •  Avatar
  • 124 lượt xem
  • 2 năm trước

Nhất Phu Đa Thê - Chương 4

꧁༺†༻꧂

—————

Đóng góp ý kiến của mọi người là động lực lớn nhất với mình . Thanks !

Tài chính thiếu thốn trầm trọng, tác đang cắm mặt làm thêm. Ai có lòng cứ ủng hộ Agribank 2302205178479

—————-

Hắn giật mình bừng tỉnh.

‘Vậy mà chưa có chết !’

Hắn nhìn lại bản thân, quay lại phía sau , Chiêu Lan âu yếm nhìn hắn.

– Ah…mẫu thân…

Chiêu Lan ôm lấy Thiên Minh, khẽ xoa đầu.

– Không sao rồi, có mẫu thân ở đây…

Hắn cọ cọ vào ngực nàng, nắm bắt lấy bầu sữa nghịch ngợm 1 hồi.

– Ưm…Thiên Minh, con còn thấy chỗ nào không khỏe không, nói mẫu thân nghe ?

– Ân…con không sao rồi…

Hắn nhìn kĩ, khóe mắt nàng hơi đỏ, vẫn còn ẩm ướt.

Thiên Minh vòng tay ôm lấy cổ nàng .

Chiêu Lan nở nụ cười, gỡ 2 tay hắn rồi nắm lấy.

– Minh nhi, chúng ta đi tắm gội 1 chút, các tỷ tỷ con sắp về tới rồi…

– Ân…

Thiên Minh gật đầu, để Chiêu Lan ôm lấy đi tới phía hồ nước.

Thiên Minh ngồi trong lòng Chiêu Lan, để nàng tắm gội cho.

– Minh nhi, con muốn thê tử là người thế nào?

– Ân, thê tử của con sao….phải giống như mẫu thân cùng các tỷ tỷ !

– Hừm…Thiên Minh con cũng tham lam lắm nha…còn có ý định với cả mẫu thân cùng tỷ tỷ con.

Chiêu Lan nhéo 2 má bụ bẫm đáng yêu.

– Không được sao mẫu thân…..

Thiên Minh khuôn mặt ‘ đau khổ ‘

– Không phải không được…nhưng mà muốn được như ý con, đồng nghĩa con phải có thực lực tương đương…

– Ân…vậy con sẽ cố gắng để mạnh hơn, bảo vệ mẫu thân cùng tỷ tỷ, cũng sẽ biến mọi người thành thê tử của con !

– Tham lam !!!

Chiêu Lan lại nhéo má hắn, ôm hôn lên cái má phúng phính kia.

Nàng phất tay, 1 loạt hình ảnh những nữ nhân ngang tầm tuổi hắn đến 13 – 14 tuổi .

Thân thế , gia cảnh bối phận cùng đặc điểm, tu vi đều có chi tiết.

Không con nhà quan thì cũng nhà tướng, đều rất xinh đẹp, quả thực hắn muốn hốt hết cả đám, nhưng mà hắn nhìn mặt cũng phải nhìn lòng ah.

– Mẫu thẫn , có thể gặp mặt bọn họ không ?

Thiên Minh hỏi.

– Yên tâm, trong tiệc sinh nhật lần thứ 5 của con tới đây chắc chắn sẽ có…

– Ân,…

Thiên Minh gật gù. Chiêu Lan khẽ cười, nhìn hắn như ông cụ non, gật gà gật gù triết lý lắm.

Lại nhắc tới sinh nhật, còn cả tháng tới ah, các vị tỷ tỷ cũng chưa về hẳn mà rong ruổi chuẩn bị cho món quà thêm phong phú.

Hắn trong thời gian này cũng kiếm mấy quyển sách mà học hỏi.

Tri thức là sức mạnh mà.

Lúc lên triều, hắn ngoan ngoãn 1 bên ngồi ‘ ngâm cứu ‘ không hề quấy rối. Đôi khi còn vểnh tai hóng chuyện.

Nói chung, trong mắt các đại thần văn võ bá quan, hắn được yêu chiều vô thiên nhưng không hề ngỗ nghịch mà phá phách nên bọn họ cũng nhìn hắn thuận mắt rất nhiều.

– Nữ vương, phía Nam đế chế liên tục xảy ra lụt lội, người dân lang thang lưu lạc khắp nơi, cần tới cứu tế…

1 nữ đại thần đứng ra tâu lên.

– Ngươi nói rõ 1 chút xem ?

Chiêu Lan hỏi.

– Bẩm nữ vương, Hoàng Hà gần đây sóng lớn , nước dâng cao hủy đi mùa vụ, lương thực cứu tế tại chỗ cũng sắp không đủ dùng, người dân mất nhà cũng bắt đầu tha hương cầu thực…e rằng tiếp tục dễ sinh loạn !

– Ừm, vậy phái đoàn cứu tế đi, dẫn theo quân đội hộ tống, tránh pháp sinh cướp bóc…

Dù có người tu luyện, ngưng đại đa số vẫn là thường dân, bọn họ đều là người thường ,làm sao không ăn không uống được. Bọn họ làm ra lương thực phẩm cung cấp cho đế chế, đế chế bảo vệ bọn họ đời bình an. Cả 2 vốn luôn ràng buộc với nhau.

– Mẫu thân,… người nói vị đại thần kia, làm sao lại hay xảy ra lụt lội như vậy, không có đê điều sao ?

Chiêu Lan gật đầu, vị nữ đại thần cũng nghe hắn nói, có phần khó hiểu.

– Hoàng tử, ‘đê điều ‘ngài nói nghĩa là gì ?

-….

Thiên Minh có phần choáng váng, ngay cả Chiêu Lan cũng nhìn hắn.

– Ah…có thể nói nó giống như tường thành vậy, nó ngăn nước ngập tràn mà phá hoại mùa màng, được đắp 2 bên bờ sông.

Nói chưa đủ dễ hiểu, hắn cầm giấy bút liền vẽ minh họa.

– Ngoài ra, cũng từ sông chính đào thêm những sông nhỏ , dẫn nước phân bố đều , không lo sản xuất gặp khó khăn, vừa thuận tiện cũng không lo thiếu nước hay lụt lội.

Văn võ bá quan mới gật gù. Bọn họ đều là người tu luyện, làm sao chú ý đến sản xuất khó khăn là bao.

‘ Không khéo lên chức bộ trưởng nông nghiệp quá ‘ Hắn thầm nghĩ, có phần ngao ngán. Thời đại gì cũng kì lạ quá đi mất.

– Minh nhi, vậy cần nhân công thế nào ?

Chiêu Lan khẽ hỏi, đó cũng là điều mà các đại thần cũng muốn nghe.

– Ân, mẫu thân, sẽ là dân quân kết hợp, chủ lực là quân đội, người tu luyện càng tốt.

– Hoàng tử, nhân công là quân đội thì chắc có thể, nhưng bọn họ đều là người tu luyện…có hơi…khó ah…

1 đại thần đứng ra nói.

– Không lo, dù là người tu luyện nhưng bọn hắn đa số hẳn là xuất thân từ bình dân phải không ?

Đại thần gật đầu.

– Vậy liền dễ, dù là tu luyện , nhưng với xuất thân bọn họ, không phải tòng quân cũng là vì gia đình sao, bây giờ bỏ sức ra giúp lại gia đình bọn chúng, nào có ai không giúp ? Hơn nữa, trị thủy là vấn đề lâu dài, cũng sẽ tăng lên khả năng sản xuất , lại thêm có quân đội tham gia, tốc độ nhanh hơn, mà lòng dân cũng bền chặt, đế chế vững mạnh.

– Thần hiểu , đây là bản đồ Hoàng Hà, theo hoàng tử chúng ta cần đào những chỗ nào ?

Đại thần trình lên 1 tấm bản đồ, rất là chi tiết.

Hắn cũng đánh dấu trực tiếp, liên kết các đoạn với nhau.

– Sông đủ rộng, đủ sâu tự dưng lại có thể dùng thuyền đi lại, vận chuyển !

Bọn họ bừng tỉnh.

1 việc làm nhưng thực nhiều lợi ích, tuy bọn hắn là người tu luyện nhưng chẳng ai nguyện ý sử dụng ma lực của mình để chạy bộ hay bay cả. Có thêm 1 hình thức di chuyển là 1 điều tốt.

Những chỗ hắn đánh dấu đều liên kết với nhau tạo thành 1 mạng lưới rất rộng.

– Tạ hoàng tử chỉ điểm.

Đại thần khâm phục, thu lấy bản đồ.

Xem ra phải nhìn hắn theo 1 con mắt khác ah, tuy là nam nhân nhưng khiến người ta bái phục.

Chiêu Lan ôm lấy Thiên Minh.

– Con làm tốt lắm!

Nàng xoa đầu hắn. Thiên Minh thỏa mãn ôm lấy Chiêu Lan hì hì cười.

– Hì hì, giúp được mẫu thân là con vui rồi…

Từ hôm đó, đám văn võ đại thần đều ủng hộ hắn cùng lên triều , đôi khi hỏi qua ý kiến của Thiên Minh.

Sắp tới sinh nhật hắn rồi, nhà nào nhà đó nhất định phải tung toàn bộ lực lượng, dẫn con cháu gái mình tham dự tiệc mừng.

꧁༺†༻꧂

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.