Nhất Phu Đa Thê – Chương 35 Không Từ Mà Biệt – Botruyen
  •  Avatar
  • 34 lượt xem
  • 2 năm trước

Nhất Phu Đa Thê - Chương 35 Không Từ Mà Biệt

꧁༺†༻꧂

——————-

Mọi người đóng góp ý kiến là động lực lớn nhất của mình. Thanks

Tài chính thiếu thốn trầm trọng, tác đang cắm mặt làm thêm. Ai có lòng cứ ủng hộ Agribank 2302205178479

——————–

Tử Vân tỉnh lại, thấy Thiên Minh nằm trong lòng, hít thở chậm rãi như đang ngủ, nàng nhẹ thở phào 1 tiếng.

Lúc dìu hắn , hàn khí bất ngờ ập tới khiến nàng say sẩm mặt mày rồi ngất lịm không còn biết gì hết.

Nhưng vừa tỉnh dậy cảm thấy thân thể khỏe mạnh hơn bình thường.

– Ah…ah…ta bị làm sao vậy ?

Thiên Minh vừa tỉnh dậy, nàng đỡ lấy hắn.

– Hôm qua rõ ràng ở chỗ lão đầu mà nhỉ…

– Hì hì…ông mang chàng về đó, do chàng sử dụng quá nhiều ma lực nên mới thấy mệt mỏi.

– À….ra vậy…

Hắn giả vờ như tối qua không biết gì, khẽ ôm eo Tử Vân.

Mái tóc đen của nàng như bị sương giá làm phai màu, đuôi tóc đều đã ngả bạc.

Nhìn bờ môi mọng nước ẩm ướt , hắn không nhịn được muốn nếm thử vị ngọt của nó.

Cái lưỡi lươn lẹo cạy mở hàm răng ngọc ngà,cuốn lấy lưỡi của nàng. Tay hắn xoa nắn cặp mông sung mãn đàn hồi vô hạn . Làn da mát rượi của nàng khiến hắn càng thêm dễ chịu.

Cơ mà, vào đúng lúc này,tiếng thị nữ bên ngoài vang lên.

– Tiểu thư , chủ nhân cho gọi 2 người…

‘ Lão đầu chết bầm ‘

Thiên Minh khẽ kêu, đầu lưỡi quyến luyến mãi mới chịu thả nàng.

– Ta biết rồi…

Tử Vân khẽ đáp lại, đợi Thiên Minh đình chỉ động tác mới thôi.

– Để ta giúp nàng…

Thiên Minh đỡ lấy Tử Vân,…

– Phu quân, có chuyện gì sao ?

Bỗng dưng Tử Vân hỏi.

– Tử Vân, nàng cũng biết mục đích ta tới đây mà…

Hắn đỡ lấy nàng , nhanh chóng tổ lái cũng không ngừng cảm thán, nữ nhân thế nào cũng rất nhạy cảm mà…

Nàng không muốn nói đến bệnh tình, hắn lại càng không muốn nói tới việc ra ngoài tìm thuốc.Nếu đoán không lầm, cha mẹ nàng ra ngoài tìm thuốc thực sự nàng cũng không biết đi.

– Ân,thiếp biết, thiếp sẽ luôn đợi chàng mà !!!

Thiên Minh nắm bàn tay nàng.

– Chúng ta đi gặp lão đầu….

– Ân…

Không mất quá nhiều thời gian, cả 2 người tiến tới chỗ Lí Bạch.

Lão đầu tử Lí Bạch ngồi nhâm nhi chén trà, nhìn 2 người đi tới, lão cười xuề xòa đỡ lấy đứa cháu gái yêu quí.

– Hà hà…Vân nhi, con cũng biết phu quân con tới đây làm gì mà phải không ???

– Ông…phu quân nói với con rồi….

– À….á hả…..vậy tốt…vậy tốt rồi, ta còn tưởng …

Lão nhìn Thiên Minh ,phải cho hắn 1 like ngay và luôn nếu biết.

Lão cưng chiều Tử Vân, bất quá, chưa thấy Tử Vân lại ‘ ngoan ngoãn nghe lời ‘ như lúc có Thiên Minh thế này. Tử Vân cứng đầu đi đâu mất tiêu rồi?

Còn tưởng phải tốn công phu thuyết phục một phen, ai ngờ không tốn công tốn sức, lão đầu quay ra nhìn Thiên Minh.

– He he…cháu rể à…ta muốn ?

Thiên Minh nhìn lão, hắn cũng cười tà nhìn Lí Bạch, khiến lão có chút run, giống như sắp thua lỗ nặng nề vậy.

– Lão đầu à,chiếc phi cơ đó tốn công sức lắm đó mới có được đó…

Biết là Thiên Minh đòi ‘ chi phí ‘ , nhưng thứ đồ bao ngầu kia lão cũng muốn ! Nhất định phải có.

– Ngươi cứ làm cho ta 1 cái, muốn thứ gì được thứ đó !

Lí Bạch mạnh mồm.

Thiên Minh cười.

– Câu này là lão nói đấy nha…

Với số lượng nhân lực đông đảo gấp 50 lần so với trước, tất cả đều là thợ rèn hàng hiệu,tay nghề vô cùng tốt, để nhanh chóng, hắn phân chia công đoạn ra cho từng nhóm gia công chế tạo. Tất cả mọi thứ phải hoàn thành trong vòng 1 tuần !

Trong 1 tuần này, hắn cũng hấp thụ hàn khí trong người Tử Vân không ít,lưu lại ma lực tinh thuần giúp bảo hộ nàng phòng khi hàn khí lại tái phát.

Thiên Minh nhìn Tử Vân nằm trên giường, hô hấp nhịp nhàng, từng đường nét rõ ràng, ngực nhấp nhô theo từng nhịp.

Có lẽ đây là lần đầu tiên hắn chỉ có thể ngắm mà chưa thể ăn.

Hắn muốn nàng phải thật khỏe mạnh lên rồi tính tiếp !

Thiên Minh khép lại cửa phòng.

Lão đầu cầm 1 bầu rượu đợi sẵn.

2 người cùng nhau uống hết bầu rượu. Đúng hơn thì lão để hắn uống hết bầu rượu.

Hắn chỉ thấy cơ thể mình nồng đậm ma lực, dường như muốn đột phá, hắn liền khoanh chân xếp bằng.

Trong thế giới tinh thần của hắn, tinh thể băng lục diện hưởng ké, hấp thụ không ít ma lực , nó bắt đầu cộng hưởng cùng với năng lực bắt đầu tự động hấp thụ băng nguyên tố tự bồi dưỡng cho chính nó mà không phải ăn ké nữa.

Tốc độ hấp thụ ma lực cũng tăng lên nhiều.

Giống như tiếng kính vỡ, hắn cảm thấy 1 luồng năng lượng khủng bố tràn ra tứ phía, toàn bộ kinh mạch trên người .

Ma lực dần ngưng tụ lại thành 1 tinh thể so với tinh thể băng to gấp 10 lần.

Tinh thể trong suốt bắt đầu cắn nuốt tinh thể băng nhỏ nhoi, hấp thụ nó 1 cách dễ dàng.

Theo suy nghĩ, băng nguyên tố tập trung xung quanh hắn, tùy hắn điều khiển !

1 lớp băng cầu mỏng bao bọc lấy Thiên Minh như 1 lớp vỏ trứng để Lí Bạch 1phen trố mắt.

Tên cháu rể này của lão toàn làm ra những thứ sống đến bằng này tuổi rồi mà lão chưa thấy bao giờ. Phải chăng đú theo mới được ?

Vỏ băng phá vỡ, Thiên Minh tràn đầy năng lượng tự tin nhìn lão.

– Lão đầu, còn bình nào không ,cho ta mấy bình đi !

– Mẹ nó, ngươi tưởng Linh Tửu bổn đại gia tự tay ủ là rau hay sao !

Lí Bạch râu dựng ngược .

Thiên Minh cười tà.

– Haizzz, thêm 1 vài tính năng, đảm bảo bao ngầu, bonus thêm 1 bộ giáp cực đẹp, hình tượng chắc chắn vô cùng đẹp mắt !

– Được, ta còn mấy bình !!!

Lí Bạch lấy thêm chục bầu rượu nữa đưa cho hắn.

Thiên Minh cũng giao cho lão 1 bộ giáp vàng kim bắt mắt, mang theo khí thế của bậc quân vương.

Thiết giáp quả không làm phụ lòng lão bỏ ra mấy bình rượu quý.

Mà loại kim thiết nhìn mới lạ này cũng là lão lần đầu thấy.

– Đảm bảo cứng hơn Tử Tinh Thiếc của lão !

Thiên Minh khẳng định chắc nịch !

Lí Bạch cũng không nói gì, chính lão cũng có cảm nhận như vậy.

Lí Bạch lại lấy ra không ít bảo vật cho hắn, trong đó có 1 cây thương tỏa ra sát khí mãnh liệt.

– Ma Tinh Thương, luyện chế từ Ma Tinh Thạch cũng tính là hiếm có, lại trải qua huyết tinh tế luyện chín chín tám mốt lần, cho ngươi nhưng không có nghĩa là ngươi có thể tùy ý sử dụng. Ta đã phong ấn nó lại, ngươi có thể mở phong theo cấp độ sức mạnh phù hợp. Hạn chế dùng nó thôi, tránh để sát khí ảnh hưởng thì cho ngươi cái Kim Long Thủ luôn.

Lí Bạch cân nhắc, rồi cũng lấy Kim Long Thủ cho hắn.

1 cái giáp tay vàng kim chạm khắc đầu rồng.

– Trong vòng 1 tháng chỉ nên dùng 1 lần và khi cần thiết!

– Tại sao?

– Ngươi giỏi thì nuốt thử nó coi xem dễ không !

Lí Bạch trợn mắt.

– Được rồi, không nói nữa…

Thiên Minh thu hết đồ Lí Bạch cho, dại gì không nhận. Lí Bạch còn nghĩ hắn sẽ không lấy 1 số thứ, chỉ cầm 2 món đó, ai ngờ tên này nuốt không chừa thứ gì !

– Lão đầu, ông chăm sóc thê tử ta cẩn thận ! Còn nữa, bà còn có thể cứu, tuy ta chưa biết cứu làm sao nhưng sẽ nhất định giúp lão. À, còn nữa…lão đầu ông, sống dai 1 chút, chống đỡ nơi này, chờ có cháu ta liền cho nó tới đây ! Lão đầu tử…ông à…bảo trọng!

Thiên Minh quay đầu đi, thở dài 1 tiếng. Phi cơ lập tức phóng đi.

– Mẹ nó, thế còn hàng của ta !!!

Lí Bạch thét lên.

Không tiếng hồi âm.

Lí Bạch thở dài.

– Nhóc con, cố mà sống trở về, không thì cái mạng già này cũng không chống được thê tử ngươi !

Lão nhìn bộ giáp, thu lại, quay người trở lại .

꧁༺†༻꧂

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.