Nhất Phu Đa Thê – Chương 34 Băng nguyên tố – Botruyen
  •  Avatar
  • 40 lượt xem
  • 2 năm trước

Nhất Phu Đa Thê - Chương 34 Băng nguyên tố

꧁༺†༻꧂

——————-

Mọi người đóng góp ý kiến là động lực lớn nhất của mình. Thanks

Tài chính thiếu thốn trầm trọng, tác đang cắm mặt làm thêm. Ai có lòng cứ ủng hộ Agribank 2302205178479

——————–

– Thiếu thiếu cái gì ???

Lí Bạch vừa đi liền quay lại, xách theo Thiên Minh rồi lặn mất.

– Này tiểu tử \ lão …

– Có gì thì ngươi nói đi…( x2)

– Ngươi không nói thì để ta nói trước vậy ( x2)

Một sự trùng hợp giữa 2 người.

Lí Bạch giơ tay phát biểu à ngăn hắn giành quyền nói trước.

– Được rồi…ngươi nói đi.

Thiên Minh cũng không nhây cùng với lão già đầu còn không nên nết này.

– Tử Vân rút cuộc xảy ra chuyện gì?

Lí Bạch nghiêm túc lại.

– Haiz…chuyện này kể ra rất dài dòng…

– Nói ngắn gọn!!!

– Tiểu tử ngươi…haizzzz….di chứng của Lời Nguyền !!! Nếu Vân nhi tăng tiến cấp độ ma lực càng cao, thì Lời Nguyền càng nặng, tình trạng hiện giờ của Vân nhi đã nặng lắm rồi, 2 mắt không thể nhìn thấy ánh sáng, thân thể nó cũng sắp chịu đựng không nổi. Khi trước bị hàn khí công tâm 1 tháng 1 lần, bây giờ đã là nửa tháng 1lần.Tuy nó giấu, nhưng làm sao ta lại không biết ? Chỉ sợ, chống đỡ cũng được 2 năm…

– Lão muốn ta làm gì ?

– Lấy được Thanh Linh Hoa Vương !

– Thanh Linh Hoa Vương ? Chưa nghe bao giờ.

Lí Bạch giải thích.

– Ngươi chưa nghe cũng đúng thôi, hoa này hiếm có khó tìm, sinh trưởng lại dài dâu, sống ở những nơi cực hiểm. Cả đời ta cũng chỉ may mắn nhìn thấy 1 lần ….

– Hoa này nên tìm ở đâu ?

– Có trong Vực Tận Cùng …cha mẹ nha đầu này cũng đang tìm nó ở đấy…

– Ta thấy lão khủng bố như vậy, tại sao không đi ?

– Không phải không muốn, mà là không thể.

Ma lực lớn hơn cấp 7 đều không thể vào, ma lực càng cao tiến vào sẽ càng giống như mục tiêu công kích chung của đám yêu ma trong đó.

– Vậy nên lão muốn ta vào đó ?

– Tuy biết ngươi đên để rèn luyện, cũng mang theo 1 chút tâm tư hi vọng mà thôi.

Thiên Minh khẽ cười.

– Lão nói, trong đó có vui không?

Lí Bạch trợn mắt nhìn hắn.

Lão thực muốn chửi thẳng mặt hắn , nguy hiểm trùng trùng, vui vẻ nổi sao.

– Thế nên ….

Thiên Minh cười hèn mọn. Dù gì cũng là ma vương 1 cõi, phải chặt chém chút lợi lộc mới được, còn chuyện của Tử Vân, hắn nhất định sẽ làm.

Lần này không phải đê chế quen thuộc, mọi thứ sẽ hung hiểm vạn lần nên hắn cũng không ngại chuẩn bị thêm không ít đồ chơi.

– Trước hết đưa ngươi đến đây đã…

Thiên Minh được Lí Bạch mang tới 1 bí cảnh .

Trước mắt hắn là 1 chiếc quan tài băng trong suốt, bên trong là đặt 1 nữ nhân.

Nhìn Lí Bạch lão 2 mắt ảm đạm, rõ ràng nỗi buồn giấu kĩ trong mắt vẫn không thể kìm nén mà lộ ra.

– Lão đầu, đừng nói đây là….

– Thê tử của ta !!!

Lí Bạch thở dài.

Dẫn ngươi tới ra mắt nàng thôi, lúc trước nàng rất ưa thích Vân nhi, nhưng mà…ta vẫn không bảo vệ được nha đầu này…

Dung nhan của người này không hề có 1 vết xước, giống như chỉ là nằm ngủ thôi vậy.

Thiên Minh tiến lại gần.

1 cảm giác kì lạ xuất hiện trong người hắn.

Thiên Minh thử chạm tay lên mặt kính, ma lực trong người hắn như bị rút ra vậy.

Đứng trước mắt hắn chính là người nữ nhân đó…

Có những bức tường giống như 1 cái lồng kính giam kín lấy nàng.

Thiên Minh lại gần.

Nàng ta nhìn hắn cố nói gì đó nhưng hắn không nghe được.

Lí Bạch thấy không ổn, vội kéo Thiên Minh ra.

Lão chưa thấy hiện tượng này bao giờ.

-Tiểu tử, xảy ra chuyện gì ?

– Còn cứu được!!!

Thiên Minh chỉ nói mấy chữ rồi ngất đi.

Lí Bạch đặt tay lên quan tài, không hề có chuyện gì xảy ra cả.

Không hiểu làm sao Thiên Minh nói ‘ Còn cứu được ‘ , chẳng lẽ thê tử lão còn cứu được !!!

Trước hết đem Thiên Minh về rồi tính tiếp.

– Ông , phu quân làm sao vậy ?

– Không sao, không vấn đề gì, chỉ là cạn kiệt ma lực mà thôi, nghỉ ngơi chút liền không sao… Nha đầu này, còn chưa kết hôn đây…

Tử Vân hơi ngượng, lập tức đuổi Lí Bạch dìu Thiên Minh vào trong phòng.

Lí Bạch lắc đầu.

Thiên Minh đầu ong ong, hắn lắc lắc đầu.

Hắn nhìn Tử Vân gục bên cạnh , đỡ lấy nàng.

Vừa chạm vào người Tử Vân, cơ thể nàng lạnh buốt .

Thiên Minh khẩn trương, ma lực truyền vào cơ thể nàng bảo vệ trọng yếu.

Ma lực hắn hồi phục chưa được bao nhiêu, hắn sợ rằng không trụ được bao lâu liền thử làm liều, hấp thụ hàn khí trong người nàng !

Nghĩ liền làm, 1 bên hắn hấp thụ hàn khí trong nàng , chuyển hóa thành ma lực rồi đẩy vào cơ thể Tử Vân.

Có điều, hắn chuyển hóa thì chậm, mà ma lực cần giúp nàng lâu lâu mới đủ.

1 cánh tay hắn cũng lạnh buốt, Thiên Minh cắn răng ráng chịu.

Hắn thấy chính mình cũng lạnh lẽo vô cùng .

Nội thể tê buốt ráng sức hoạt động.

Cố gắng trụ vững 1 thời gian, hắn thấy lạnh rồi cũng quen, tuy ê ẩm nhưng không có cảm giác lạnh hơn nữa.

Thiên Minh thử tăng tốc độ lên thì cái lạnh thấu xương ập tới, so với trước còn khủng hơn hơn.

Hắn vội điều chỉnh lại, mỗi lần cảm thấy quen thuộc rồi mới tăng tốc lên một chút chứ không dám chơi ngu nữa.

Ma lực thuần khiết không ảnh hưởng bởi khắc kị nguyên tố tràn vào cơ thể sưởi ấm cho Tử Vân.

Có lẽ nàng chịu đựng thành quen rồi, ngoại trừ khuôn mặt khó chịu thống khổ ra thì không kêu tiếng nào.

– Ấm …quá….

Tử Vân vô thức nói, nàng dựa vào người hắn ,mỗi ngày sát càng sát.

Thiên Minh 1 tay tê cứng, 1 tay ấm áp khẽ vòng tay ôm lấy nàng.

Đối với hắn bây giờ, thân nhân của mình chính là động lực lớn nhất để hắn làm mọi chuyện!

Ngay lúc này, cảm giác Thăng Hoa lại tới, Thiên Minh vừa hấp thụ nguyên tố ma lực, chuyển hóa hàn khí trong người Tử Vân.

Băng nguyên tố chậm rãi hình thành trong hắn dần tạo thành 1 khối lục diện nhỏ lam băng, bắt đầu hấp thụ hàn khí bổ sung ma lực cho chính Thiên Minh.

꧁༺†༻꧂

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.