Nhất Phu Đa Thê – Chương 33 Tới Quỷ Ma Đại Lục – Botruyen
  •  Avatar
  • 33 lượt xem
  • 2 năm trước

Nhất Phu Đa Thê - Chương 33 Tới Quỷ Ma Đại Lục

꧁༺†༻꧂

——————-

Mọi người đóng góp ý kiến là động lực lớn nhất của mình. Thanks

Tài chính thiếu thốn trầm trọng, tác đang cắm mặt làm thêm. Ai có lòng cứ ủng hộ Agribank 2302205178479

——————–

Thiên Minh để phi cơ tự lái, xem thử trong nhẫn của Chiêu Lan, Nguyệt Ánh mà không khỏi thở dài.

Dường như toàn bộ tích cóp của cả 2 đều ở trong tay hắn.

Hắn cũng không từ chối, những ma kĩ có rất nhiều, kho tàng ở ngay trước mắt , hắn đâu ngu mà chối từ.

Suốt 1 tháng, hắn chỉ tập trung vào học hỏi vận dụng ma kĩ. Khó khăn 1 chút khi lượng nguyên tố ma lực tự nhiên hắn dường như không có. Trừ khi hắn hấp thụ được từ người khác bằng khả năng của mình.

Thế nên, ngoại trừ dùng cái đầu tự tưởng tượng ra, hắn cũng thử nghiệm trên năng lực của mình.

Không thử không biết, thử rồi mới thấy thật có nhiều điều mới lạ.

Hắn có thể mô phỏng năng lực giống nguyên tố lửa , nhưng nó ‘ cháy ‘ không phát ra nhiệt mà tạo ra 1 nguồn động năng rất lớn.

Nếu hắn nén ‘ lửa ‘ này lại tới 1 mức nhất định có thể tạo thành 1 thứ có trọng lượng khá nặng không ngừng cắn nuốt ma lực xung quanh rồi bùng nổ.

Hoặc thú vị hơn, chỉ cần điều động ma lực lên tay, hắn có thể ‘ xé rách ‘ không khí. Nếu động tác dứt khoát có thể tạo ra những lưỡi dao khí cực kì sắc bén , tầm ảnh hưởng cũng rất rộng.

Mà thích nhất là dù không có phong hệ nhưng hắn có thể bay bằng cách tạo ra những luồng khí áp luôn chuyển động quanh bản thân giúp hắn di chuyển.

Có điều với khả năng hiện thời thì hắn không thể duy trì được lâu.

Đi mãi rồi cũng thấy bờ, Quỷ Ma Đại Lục đã ở trong tầm mắt.

Cơ mà cũng có những rắc rối bắt đầu chào đón hắn.

Những sinh vật giống như loài thằn lằn bay đã tuyệt chủng bay thành từng đoàn dần bay tới chỗ hắn.

Hắn giết 1 con thì chúng nó tới 10, càng bu tới đông hơn.

Càng đi sâu vào đất liền càng đông, cho dù bay lên cao cũng vậy, cái đám này bám dai không dứt.

???

Hắn nghe được tiếng đàn ?

Nhẹ nhàng du dương, tinh thần thoải mái, thanh tĩnh…

Thiên Minh giật mình hồi tỉnh. Không phải là lúc hắn ngồi nghe nhạc .

Nhưng trừ phi cơ của hắn không ảnh hưởng ra thì đám thằn lằn chết tiệt kia rụng rơi như mưa.

Hắn hạ thấp độ cao, tiếng đàn cũng rõ ràng, trong trẻo phát ra từ 1 tòa tháp nhỏ bên cạnh cây anh đào lớn trong lòng hồ nước mênh mông.

Thiên Minh phi thẳng xuống, vừa thu lại phi cơ vào nhẫn

Hắn nhảy thẳng xuống tầng 7.

Tiếng đàn phát ra trong căn phòng trước mắt.

Cánh cửa hé ra, giống như muốn hắn tiến vào trong.

Thiên Minh cũng không từ chối, đẩy nhẹ cánh cửa…

Trong khi hắn còn kinh ngạc trước nhan sắc của nàng thì giọng nói trong trẻo cất lên, làm hắn kinh ngạc lại càng kinh ngạc hơn .

– Phu quân, chàng tới rồi !!!

Giọng nói trong mơ kia cùng nữ nhân trước mắt chắc chắn là một.

– Thiếp là Tử Vân, cũng là hôn thê của chàng,cháu gai ma vương đương nhiệm Lí Bạch.

Hắn còn đang định hỏi ‘ Nàng là ai ‘ nữa cơ, cơ mà giống như nàng ta biết được tương lai vậy.

– Những cái này không phải do thiếp tiên đoán, nó đều có trong giấc mơ của thiếp…người duy nhất thiếp có thể nhìn thấy…Thiên Minh!!!

Hắn cũng chú ý tới đôi mắt của nàng.

Đôi mắt đỏ bị vẩn đục….

Tử Vân nói trúng phóc những gì hắn định hỏi nàng.

Hắn muốn xác nhận thêm 1 lần cho chắc chắn.

Ma lực cuồng bạo, Thiên Minh đấm tới 1 quyền.

Tử Vân bình thản, không hề lay động, trong đòn vừa rồi hắn cũng thả ra sát khí, nhưng tuyệt nhiên vẫn không thể làm nàng có một chút thay đổi.

Quyền khí vừa gần chạm tới nàng liền tiêu tán.

– Làm sao nàng không tránh ?

Quyền vừa rồi khí tức rất rõ ràng, khiến người rất dễ nhận biết cùng đủ thời gian để tránh hoặc né.

– Thiếp tin tưởng chàng sẽ không hề làm tổn thương thiếp hoặc bất kì tỷ muội nào khác .

Thiên Minh nâng cằm nàng lên, đặt xuống đôi môi sen hồng 1 nụ hôn .

Giấc mơ cũng được, tiên đoán cũng được…

Tử Vân, nhất định phải thu làm vợ !

– Tử Vân, đôi mắt của nàng làm sao vậy ?

Thiên Minh cũng nhanh chóng chiếm tiện nghi của nàng.

Tử Vân cũng không phản đối.

Nghĩ tới chuyện nàng đã biết trước như vậy cũng chẳng cần ngại ngần gì nữa.

– Ân, ưm…từ khi thiếp bắt đầu tu luyện ma lực, thị lực mỗi ngày đều suy giảm…Đến bây giờ, trừ ánh sáng của chàng, thiếp không thể nhìn thấy được nữa.

Thiên Minh gật đầu. 2 tay mò mẫm xoa bóp bộ ngực đồ cmn sộ đến không ngờ sau làn áo của nàng.

– Này…Tử Vân, không phải nàng…nuôi chúng đó chứ ?

Tử Vân ửng hồng,chỉ hơi gật đầu.

– Biết chàng rất thích chúng…nên là…là….

‘ Ôi cmn….Giấc mơ của nàng cũng bá đạo quá rồi’ Thiên Minh thầm kêu

– Nàng còn biết gì nữa không ?

– Ân, chút nữa ông nội mang chàng đi đâu đó. Giấc mơ của thiếp không hoàn chỉnh, giống như 1 đoạn kí ức bị chia cắt, mà lần đầu gặp chàng có nhiều thông tin nhất.

Thiên Minh gật gù, bóp lấy cặp ngực của nàng, hơi nhéo đầu ti khiến Tử Vân rên rỉ nhỏ trong cổ họng.

– Phu quân, ông nội sắp tới rồi….

Thiên Minh tiếc nuối, 2 tay chậm rãi chuyển rời thân thể nàng.

– Hì hì, thiếp đâu có chạy đi đâu đâu…

– Nàng nhớ đó, tối nay ta nhất định khiến nàng trở thành thê tử của ta !!!

Tử Vân đỏ mặt hơn, nàng khẽ gật đầu.

Lí Bạch đẩy cửa tiến vào, nhìn 2 người rất là ‘ nghiêm túc ‘ đối diện chỉ khẽ gật gù.

1 người tóc hoa râm, râu cũng dần ngả bạc ,bất quá, ánh mắt sắc bén kiên định , không hề có biểu hiện gì là già rồi thì yếu cả.

– Ngươi chính là người Vân nhi chờ ?

Lí Bạch nhìn Thiên Minh, Chiêu Lan đã thông báo cho lão rằng Thiên Minh sẽ tới nhưng không nghĩ nhanh như vậy.

Thiên Minh gật đầu.

– Thằng nhóc chết bầm ngươi lại khiến Vân nhi của ta chờ lâu như vậy, ngươi không vác xác tới sớm hơn được à, đàn ông mà lề mà lề mề, có xứng làm lang quân của Vân nhi không,…

Lí Bạch mắng hắn tới tấp xối xả không thấy mặt trời đâu.

Lí Bạch cưỡi Hùng Ưng dự định mang Tử Vân theo,còn hắn làm sao theo kịp thì tùy…

Cơ mà…

Lão thấy, Tử Vân bỏ nhà theo trai thì thôi…mà lão cũng thích cái phi cơ của Thiên Minh.

Cưỡi trên nó đảm bảo bao ngầu !!!

Đưa 2 người tới 1 tiểu viện, Lí Bạch hừ 1 tiếng.

– Tiểu tử, làm cho ta 1 cái, bao nhiêu ta chịu phí !!!

Lí Bạch nói xong liền mất dạng.

Tử Vân chỉ khẽ cười.

Thế giới này cũng có nhiều người khá thú vị ah…

‘ Lão chịu phí ah…vậy ta không nương tay đâu nha…’

Thiên Minh vui vẻ ôm lấy eo nàng tiến vào tiểu viện ngang với tòa vương phủ này…

꧁༺†༻꧂

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.