Nhất Phu Đa Thê – Chương 29 Nguyệt Ánh phát uy – Botruyen
  •  Avatar
  • 39 lượt xem
  • 2 năm trước

Nhất Phu Đa Thê - Chương 29 Nguyệt Ánh phát uy

꧁༺†༻꧂

——————-

Mọi người đóng góp ý kiến là động lực lớn nhất của mình. Thanks

Tài chính thiếu thốn trầm trọng, tác đang cắm mặt làm thêm. Ai có lòng cứ ủng hộ Agribank 2302205178479

——————–

Thiên Minh để Nguyệt Ánh dựa vài vách,dương vật không ngừng thúc vào âm đạo nàng. Nguyệt Ánh cuốn lấy môi hắn không rời. Nàng không muốn rên rỉ một chút nào, nhưng cứ nghĩ bên cạnh là những kẻ theo dõi 2 người mấy ngày qua không khỏi khiến nàng không ngừng run rẩy.Vừa lo vừa sướng, cảm giác thật kì lạ.

– Ưm….phu quân….chàng….ah….nha….sướng chết thiếp…..ưm….chàng…bại hoại….

Thiên Minh chỉ khẽ cười, hắn càng ngày càng điên cuồng mà dập vào âm đạo, khiến Nguyệt Ánh chút nữa không nhịn được la lên.

Nàng xuất, hắn cũng xuất…

Nguyệt Ánh thở dốc ra từng hồi.

– Phu quân bại hoại !!!

Nguyệt Ánh khẽ mắng, ôm chặt lấy cổ hắn.

Thiên Minh mơn trớn làn da nàng ,hắn ôm lấy Nguyệt Ánh dính chặt lấy mình ngồi xuống giường.

– Ân, nương tử , nàng cảm thấy thế nào?

Nguyệt Ánh u oán, nàng không nói .

– Ah nha…nương tử à, đừng dỗi vậy chứ, phu quân buồn lắm ..

– Hứ …

Nguyệt Ánh xoay người lại.Thiên Minh tập kích bầu sữa của nàng .

– Nương tử ah…là ta sai, ta sai rồi…lần sau sẽ không như vậy nữa. Đừng giận nữa mà…

Lời nói ngon ngọt cùng bàn tay nghệ thuật cuối cùng cũng khiến nàng phải xiêu lòng.

– Chàng xấu lắm, lỡ như bọn chúng nghe thấy thì sao….

-Hì hì…Lần sau không dám nữa..nàng không muốn liền không làm…

– Phu quân, nó làm chàng sướng sao?

Nguyệt Ánh khẽ hỏi.

– Ừm…

Thiên Minh gật đầu cái rụp, nhưng hắn lại thấy không ổn.

Hắn còn đang định chữa lời, chỉ là Nguyệt Ánh e thẹn đến đỏ bừng

– Nếu chàng thích thì không sao….

Thiên Minh vuốt nhẹ tóc mai nàng, hôn lên trán Nguyệt Ánh 1 cái.

Dương vật tạm nghỉ bên trong nàng lại bành trướng.

Trận chiến lại tiếp tục!

Chỉ khi đến trưa ,mặt trời đứng bóng, cả 2 mới rời giường.

Tuy ngày nào cũng sinh hoạt điều độ, nhưng hắn cảm thấy mình lại mỗi lần tốt hơn một lần, tinh binh lại như hùng cường thêm một điểm.

Tổ đội ra ngoài nghe ngóng cùng tìm hiểu đã trở về, chỉ là bọn họ không muốn phá ngang giây phút mặn nồng.

– Chủ nhân, chúng ta ra ngoài 1 thời gian ngắn liền có kẻ bám theo, bọn chúng chỉ là theo dõi thói quen sinh hoạt giờ giấc. Theo chúng thuộc hạ nghĩ thì cũng sắp tới thời gian mà chúng ra tay rồi !

Các nàng đều là mĩ nhân trẻ đẹp, lại đơn độc 1 mình, rất dễ chú ý, xem ra sẽ trở thành mục tiêu ah.

– Chuyện kẻ giật dây đứng sau cuối cùng, điều tra thế nào rồi ?

– Đám nữ nhân này chung quy đều bị đưa về chỗ thành chủ Thiên Vương thành, cách đây không xa.Đứng sau tất cả chính là…

Thiên Minh cười tà…

– Phu quân,…đây là…

Trước mắt Thiên Minh cùng Nguyệt Ánh là cảnh 1 tên nam nhân cùng 5 nữ nhân vui vầy.

– Ưm….thiếu chủ…chơi chết tiểu nô đi….ah….tiểu nô là con đĩ chó của người….ah…..người chơi mạnh lên….ah……

Tên nam thiếu vỗ liên tục lên mông nàng ta, in dấu cả bàn tay đỏ ửng…

– Con điếm này, càng đánh ngươi càng sướng vậy hả….

Gã cười ha hả, lại tiếp tục đánh.

4 nữ còn lại như chó con ngoan ngoãn, tự bóp lấy vú, móc lấy âm huyệt của mình chảy nước, mông chổng cao, luôn trong tư thế sẵn sàng đón nhận.

Gã rút cái dương vật gân guốc ra, đá nàng ta qua 1 bên, dương vật đâm vào âm đạo người nữ nhân bên cạnh.

Chẳng biết là đau hay sướng, những người nữ nhân mặt luôn cười, 2 mắt vô thần, miệng không ngừng rên rỉ.

5 người chơi xong lại bị trói lại, dây thừng siết lấy bầu vú, cặp mông , âm đạo được bồi thêm 1 con cu giả bằng gỗ.

5 người cũ vừa xong, tới lượt dạy dỗ 5 người mới, hắn lấy 1 cây roi da nhìn các nàng đã bị lột trần chói chặt.

– Hừm…còn trinh, khuôn mặt này, vú này, mông này,…thân thể này đều rất không tệ…

Hắn nâng cằm nàng ta lên, bóp miệng, đổ vào 1 thứ nước dịch.

Nữ nhân ho sặc sụa, nàng ta liền bị dương vật của gã đâm sâu tận họng !

Đau đớn, nhưng không thể phản kháng, thân thể thì càng nóng , rạo rực…

Gã nhấp, rồi tinh khí bắn đầy lên mặt nữ nhân kia.

– Ồ cũng lắm nước lắm chứ ?

Gã liền cầm dương vật , lại đâm vào âm huyệt, mặc máu tươi mà không ngừng nhấp mạnh đến…

– Rên đi con đĩ …rên lên cho ta nghe ! Không phải các ngươi tự cao lắm hả, rên lên coi….

Cây roi chan chát quất xuống…

Nguyệt Ánh nắm chặt bàn tay hắn, nàng không muốn nhìn nữa, thực sự muốn phát tiết 1 nỗi giận vô cớ kéo đến.

Nàng không phải người thích quan tâm chuyện ngoài, nhưng trong lòng lại có 1 cảm giác khó chịu.

– Phu quân, thiếp…

– Ân, chúng ta đi phát tiết…

Bảo khố được giấu sau giả sơn, có 1 thông đạo bí mật xuống 1 hầm chứa…

Nơi này rất nhiều của cải, không chỉ vậy, nó cũng là nơi nuôi nhốt một phần số người đưa đến.

– Được rồi, tùy ý nàng …

Nguyệt Ánh như bùng phát ma lực, 1 kết giới bao bọc lấy 1 khu vực ,những lưỡi dao ma lực phóng đi như mưa đạn, chúng đi qua tới đâu, những tên lính canh trở thành thịt nát bầy nhầy đến đó.

Những sợi xích khóa đứt hết, Thiên Minh cùng Nguyệt Ánh tới cuối thông đạo, còn có 1 cửa đá chặn lại.

Nguyệt Ánh liếc nhìn cửa đá, chỉ trong nháy mắt, nó liền nổ tung !!! Nhờ có kết giới nên âm thanh không thể truyền ra ngoài, không người biết đến.

1 nữ nhân còn đang cầm 1 lớp da người vẫn còn dính đầy máu tươi , nàng ta quay ra còn chưa kịp ú ớ đã bị vạn dao xuyên tâm, chỉ còn là 1 bãi thịt vữa không hơn không kém.

Nguyệt Ánh thu hồi khí lực.

– Nương tử, bớt giận hơn phần nào chưa ?

Thiên Minh khẽ hỏi nàng .

– Ân, được rồi phu quân. Thiếp không phá hỏng kế hoạch của chàng chứ ?

– Không cần lo, kế hoạch có hay không không quan trọng, chỉ cần nàng đừng giận là được rồi…

– Ân…

Nguyệt Ánh hôn lấy hắn 1 cái, nàng mỉm cười nhẹ nhàng để hắn vui lòng.

Những nữ nhân vừa thoát ra nhìn 2 người có phần kinh hãi. Ai bảo cả 2 giết người không chớp mắt, đi tới đâu lính chết tới đó, 1 ấn tượng khó phai mờ!

꧁༺†༻꧂

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.