Nhất Phu Đa Thê – Chương 27 – Botruyen
  •  Avatar
  • 47 lượt xem
  • 2 năm trước

Nhất Phu Đa Thê - Chương 27

꧁༺†༻꧂

——————-

Mọi người đóng góp ý kiến là động lực lớn nhất của mình. Thanks

Tài chính thiếu thốn trầm trọng, tác đang cắm mặt làm thêm. Ai có lòng cứ ủng hộ Agribank 2302205178479

——————–

( M.n cho ý kiến với, sau 2 chương vừa rồi thấy hơi bóp… 1 là main vẫn có chính thức 10 người thê tử, nhưng vẫn có mối quan hệ ‘ đặc biệt ‘ với nhân vật nữ, hiện tại điển hình là Chiêu Lan mẹ + nữ nhân chứ ko phải thê tử ( kiểu abcxyz thì vẫn làm nhưng danh nghĩa vẫn là mẹ con )

2 là mình có lẽ phải đập đi xây lại, chỉ quan tâm đến mẹ cùng 9 chị… cũng là 10 người thê tử, ko thêm ko bớt…

Mình nên chọn 1 hay 2 đây, chứ mình đang hơi nghiêng về 1….mong m.n cho ý kiến. Thanks )

Thiên Minh dụi mặt vào 2 bầu ngực vĩ đại của Chiêu Lan.

Nàng chỉ xoa xoa mái tóc hắn.

– Những năm qua ta còn tưởng con vì giận dỗi chúng ta không bảo vệ chu toàn mà không chịu nhìn mặt chúng ta nữa…

Thiên Minh ngước mắt lên nhìn mẫu thân. Nàng vẫn luôn như vậy, che chở bảo bọc…

– Hì hì, làm sao con có thể không nhìn mọi người được,mẫu thân cùng các tỷ tỷ luôn yêu thương con vậy cơ mà…

– Ừm…

Chiêu Lan khẽ cười.

Lẽ ra nàng phải sớm nhận ra khác biệt mới phải.

– Ưm…Minh nhi…nhẹ một chút….

Thiên Minh day nhẹ núm vú nàng.

Cảm giác quen thuộc đã lâu lắm rồi mới trở lại. Nhưng Thiên Minh không còn là đứa vé 5 tuổi lọt trong lòng mẹ, hắn đã là 1 trai tráng cao lớn khôi ngô tuấn tú.

Dù Thiên Minh có thành thế nào thì vẫn là con của nàng.

– Minh nhi cũng lớn hơn rồi ah..ưm….

Thiên Minh cười tà…

Dương vật cứng ngắc liên tục cọ vào bụng nàng.Đột nhiên 1 cảm giác ấm áp truyền đến, là ngọc thủ của Chiêu Lan, nàng nhẹ nhàng vuốt ve con mãnh thú.

– Làm những gì con thích…

Thiên Minh nghe 1 câu này cảm thấy đầu óc như trống rỗng chỉ biết cuốn lấy Chiêu Lan, nồng nhiệt hôn lấy nàng.

– Cảm ơn mẫu thân, người đã cho con tất cả…

– Minh nhi ngốc, không cho con thì cho ai…con muốn gì đều có thể nói với mẫu thân…ưm….

– Ân….

– Nếu con muốn người làm thê tử của con thì sao ?

Thiên Minh hi vọng.

Chiêu Lan nhìn hắn,khẽ lắc đầu.

– Không được, nhưng có thể làm nữ nhân của con …

Cánh cửa này đóng lại nhưng luôn có cánh cửa khác mở ra, đối với hắn, thê tử với nữ nhân đâu có khác biệt, chỉ là vấn đề danh phận mà thôi…

– Ân…

Thiên Minh vui sướng, dương vật thô cứng được âm hộ nàng ôm gọn !

Trơn tru mượt mà, Thiên Minh từ từ nhấp nhẹ từng nhịp.

– Mẫu thân, bên trong người thật tuyệt !!!

Khuôn mặt nàng thêm ửng hồng, thêm kiều diễm vũ mị động lòng.

– Minh nhi, để ta….

Chiêu Lan để hắn nằm dưới,nàng ngồi lên ,bắt đầu cưỡi ngựa nhịp nhàng. Thân mình hơi khom, nàng cúi đầu để hắn cuốn lấy đầu môi ngọt ngào ,cả hai người cùng hòa quyện làm một.

– Mạnh nữa lên Minh nhi…ta yêu con…ưm….ô…ô….ah….nha….nữa..đi…

– Mẫu thân, làm con thật sướng ah, âm đạo người bóp chặt dương vật con rồi….

Chiêu Lan kích thích ,âm hộ nàng càng siết chặt, dâm thủy tràn ra càng nhiều…

– Mẫu thân, chúng ta đổi vị trí chút nha…

Thiên Minh cười tà, hắn để Chiêu Lan ép sát cửa gỗ, bên ngoài luôn có thị nữ túc trực, Chiêu Lan không muốn rên to, nàng tận lực kìm nén rên rỉ thật nhỏ.

Cảm thấy bên dưới quá mức sung sướng, hắn lại hô lên…

– Người đâu ?

Thị nữ bên ngoài đi tới gần cửa chờ lệnh.

Dường như Chiêu Lan không thở ra 1 chút nào, bất quá bên dưới âm đạo nàng quả thực càng nhau thăng hoa.

– Chủ tử, người có gì phân phó…

Thị nữ chờ đợi, hỏi lại chủ nhân.

Thiên Minh tận lực nhấp vào bên trong Chiêu Lan.

– Ừm, ngươi đi gọi Nguyệt Ánh tới đây…

– Tuân lệnh!

Thị nữ rời đi, Chiêu Lan kêu to 1 tiếng , cả người run rẩy, nàng xuất khí, hắn cũng xuất.

Chiêu Lan quay đầu, dí trán hắn 1 cái.

Thiên Minh khẽ cười.

– Mẫu thân, thoải mái hơn chứ ?

Chiêu Lan ngại ngùng gật đầu.

Để nàng quay ngửi lại, Thiên Minh giữ lấy 1 chân nàng, dương vật lại tiến vào.

Nguyệt Ánh đến.

– Phu quân, chàng gọi thiếp có chuyện gì?

Thiên Minh chưa đáp lại, hắn nhấp mạnh hơn khiến Chiêu Lan không kìm được rên rỉ.

Nguyệt Ánh cũng nhận ra chuyện gì…

– Nương tử, nàng đợi ta một chút…

Thiên Minh nhấp càng mạnh, tiếng thở dốc cùng rên rỉ đảm bảo Nguyệt Ánh nghe thấy.

Cả 2 lại phóng xuất…

Cánh cửa khẽ mở rồi đóng lại cái rầm…

Hắn nhìn Nguyệt Ánh nội y cũng đã ướt sũng chỉ khẽ mỉm cười, đôi môi tham lam cùng cái lưỡi cuốn lấy lưỡi nàng.

Dương vật ẩm ướt cọ vào cửa mình rồi chui tọt vào trong nàng.

– Ah…phu quân, chàng …xấu xa….ưm….mẫu thân nhìn thiếp…ưm…ah…chàng……ah….nha….

Nguyệt Ánh rất nhanh đã nhập cuộc..

1 trận cuồng hoan náo nhiệt diễn ra ngay sau đó…

Phong ba bão táp hoành hành cả đêm đến gần sáng mới ngủ, cũng là 2 nàng cưỡng ép hắn ngủ.

Cực khổ quá mà !!!

Thiên Minh tỉnh dậy, cảm giác sảng khoái, da thịt mát lạnh. Một bên là mẫu thân, 1 bên là thê tử, hắn thấy mình vô cùng có thành tựu ah…

– Phu quân xấu xa, vừa dậy đã nghĩ chuyện xấu gì rồi phải không ?

Nguyệt Ánh thủ thỉ vào tai hắn.Thiên Minh cười xòa, bóp bờ mông căng của nàng 1 cái…

– Làm sao có thể …

– Hừ…mẫu thân chàng cũng không chừa, còn khiến thiếp mất mặt trước mặt người…

Nguyệt Ánh đánh yêu hắn, đêm qua quả thực cảm giác rất mới lạ ah…

– Làm sao mất mặt được, mẫu thân rất yêu thương chúng ta đó…Phải không mẫu thân…

Hắn quay ra nhõng nhẽo Chiêu Lan cầu viện binh.

Nàng chỉ khẽ cười nhìn con trai con dâu .

– Lớn rồi mà sao con nhõng nhẽo được hoài vậy ? Ta chiều hư con mất rồi…

Thiên Minh nuốt nước miếng cái ực…

Ngủ thì cũng ngủ rồi…bây giờ đến giờ tập thể dục buổi sáng!

Thiên Minh cười tà, dương vật thô cứng được âm hộ Nguyệt Ánh ôm ấp, hắn ngậm lấy bầu sữa của Chiêu Lan, 1 tay nghịch ngợm động thiên thai, tay kia vân vê bầu vú Nguyệt Ánh.

Thiên Minh tập thể dục điều độ lắm, thời gian từ sáng đến trưa mới xong. Hắn cười thỏa mãn mà ngâm mình trong làn nước mát lạnh.

Trạng thái Thăng Hoa lại đến, Thiên Minh khóe miệng vểnh lên, máy bơm công suất lớn hoạt động ! Ma lực biến đổi ngày càng nhiều, tốc độ cũng dần nhanh hơn.

Các nàng tới đình viện ven hồ, thấy Thiên Minh nhập thần tu luyện cũng chỉ yên lặng chờ xem.

Thời gian chóng vánh trôi đi chỉ qua cái chớp mắt.

Trời đã sẩm tối,các nàng có mặt đông đủ , còn cả 1 bàn thức ăn nghi ngút khói, chỉ chờ đợi mình hắn.

Thiên Minh thấy ai đó cũng đều chăm chú nhìn mình thì không biết nói gì.

Thiếu Hoàng Oanh nữa….

Bất quá, nàng là đi rèn luyện, hắn phải mừng cho nàng mới phải.

– Ân, mọi người chờ đệ sao ?

– Không chờ đệ thì chờ ai ?

9 vị tỷ tỷ đồng thanh đáp khiến hắn có chút bối rối…

– Được rồi, Minh nhi ,lại ăn cơm thôi…

Chiêu Lan cứu cánh.

Thiên Minh lập tức gật đầu , theo thói quen ngồi vào lòng Chiêu Lan…

Có điều ,hắn lớn hơn rồi ah…đâu phải nhóc 5 tuổi…

– Ạch…

Chiêu Lan mỉm cười.

– Không sao đâu…

Cơ mà 9 vị tỷ tỷ trêu chọc khiến hắn muốn nghẹn chết…

Quả là lớn lên rồi có những thứ muốn cũng khó…cơ mà, hắn thì khác…ai bảo gia thế khủng, lại thêm được yêu thương muốn gì cũng được đây!

Đại tỷ mới khỏe lại, Thiên Minh lia đũa gắp cho Mộc Dao nàng sắp chất thành núi…

  • Đại tỷ, ăn cho mau lớn….à mau khỏe….

    Lúc trước thì các nàng thay phiên gắp cho hắn, bây giờ Thiên Minh chiếu cố từng người một ah.

    Các nàng nhìn nhau cười vui vẻ.

꧁༺†༻꧂

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.