Nhất Phu Đa Thê – Chương 25 – Botruyen
  •  Avatar
  • 47 lượt xem
  • 2 năm trước

Nhất Phu Đa Thê - Chương 25

꧁༺†༻꧂

—————

Đóng góp ý kiến của mọi người là động lực lớn nhất với mình . Thanks !

Tài chính thiếu thốn trầm trọng, tác đang cắm mặt làm thêm. Ai có lòng cứ ủng hộ Agribank 2302205178479

—————-

Thiên Minh đứng trước 2 vị tỷ tỷ vẫn như ngày nào mỉm cười nhìn 2 nàng.

Thiên Lạc cùng Nguyệt Dạ nhíu mày nhìn hắn.

– Ngươi là ai ???

Nguyệt Dạ nhìn hắn ,cau mày.

– Ah, cửu tỷ không nhận ra Thiên Minh sao, tỷ làm đệ đau lòng quá ah….

– Ngươi là Thiên Minh, làm sao có thể ?

Thiên Lạc nhìn hắn thật kĩ, nhưng càng nhìn, cả 2 đều thấy hắn với lúc nhỏ thực sự thay đổi không nhiều.

– Làm sao không thể, tỷ tỷ yên tâm, mạng tiểu đệ này còn tốt lắm, chưa dễ chết, chỉ là bây giờ tìm về, mọi người lại không nhận ta, thật là đau lòng mà…

Thiên Minh tự luyến.

– Hừ…giả danh đệ đệ ta, đáng chết !!!

Thiên Lạc vung kiếm định chém hắn…

– Phải không, Nguyệt Thiền giáo sư ? Tỷ cũng chỉ dẫn ta tạo thành ma lực cầu, .Lục tỷ, ta còn nhớ đã hỏi tỷ làm sao khống chế được ma lực giống như lôi cầu của tỷ.Tỷ cũng muốn để đệ làm thủ lĩnh đám tân sinh đó, để bọn họ liên tục khiêu chiến…Lục tỷ, tỷ không quên chứ ?

Trong lòng bàn tay hắn dần tạo thành quả cầu ma lực vô sắc.

Thiên Minh quay sang Nguyệt Dạ.

– Cửu tỷ, đệ còn nhớ từng trốn theo tứ tỷ cùng bát tỷ ra ngoài đi tới biên giới Tinh Linh Quốc, mẫu thân cũng cử tỷ cùng thất tỷ mang quân viện trợ đây, Xích Linh Chi, Ngũ Quả cũng nhường cho đệ ăn mới có năng lực này …

Hắn lấy ra dây chuyền vốn mấu thân đều cho các nàng cùng hắn hộ thân…

– Chẳng…chẳng phải làm mất rồi sao….

Nguyệt Dạ hơi sững sờ.

– Không hề…còn có 2 cái nữa đây, vốn là của tứ tỷ cùng bát tỷ cho đệ lúc trốn ra ngoài cùng 2 người đó…

– Cứ cho ngươi là thật, tại sao không tìm mẫu thân cùng những người khác ?

– Hà….dù sao lúc trước đệ cũng xém chết 1 lần, mẫu thân mới bảo bọc đệ kĩ như vậy, ta không biết mọi người làm gì với tên giả mạo kia nhưng nếu ta xuất hiện trước mắt mẫu thân, e rằng ta là người chết chứ không phải tên kia.Đã bao giờ…mọi người nghi ngờ ta chưa…không đúng, là Thiên Minh kia mới phải…

Các nàng quả thực chưa từng có suy nghĩ Thiên Minh là giả mạo, vẫn luôn tin tưởng hắn, luôn muốn bảo bọc hắn, nhất là sau khi những chuyện ‘ đáng tiếc ‘ kia xảy ra…

– Lục tỷ… những thứ này , tỷ chắc phải nhận ra chứ ?

Thanh Katana, khẩu súng, phi trâm…

Làm sao không nhận ra cho được, nàng chính là người hắn nhờ đi làm mang về mà…

Nguyệt Dạ còn đứng đó, nhưng Thiên Lạc đã ôm trầm lấy hắn.

Bởi vì, trên chuôi kiếm có khắc chữ Minh mà nàng tự tay khắc, nó không được đẹp, hơi nguệch ngoạc, nhưng đó cũng là điểm đặc trưng nhất.

– Lục….lục tỷ, chẳng lẽ… là thật sự….

Nguyệt Dạ chưa hết bàng hoàng…

Thiên Lạc gật đầu.

– Những năm qua, đệ đã ở đâu….

Thiên Lạc khẽ hỏi…

– Tỷ tỷ,…chuyện dài lắm…vào trong rồi ta kể cho..

Tinh binh Đế Chế rút quân ra khỏi Tinh Linh Quốc.

– Hừm…Thiên Minh, ngươi cũng giỏi lắm, ra ngoài lừa con gái nhà người ta về !!!

– Đâu có…cái này gọi là bản lĩnh, bản lĩnh ah, cửu tỷ, đừng có bắt nạt ta vậy chứ…

– Hừm… ai bắt nạt nổi đệ !!!

Nguyệt Dạ cho hắn ăn 1 cốc…

Người Cửu tỷ này vẫn luôn thích mặt lạnh trong nóng như vậy…

Giờ hắn mới biết, suốt những năm qua, mình thành cái dạng gì…

Dâm loạn, thương thiên hại lý, chuyện gì cũng có mặt, đâu đâu cũng bêu danh.

Nhưng mà Chiêu Lan 1 lòng bảo hộ, không ai có thể làm gì được !

– Ừm… có 1 khoản thì đệ đệ thua kém tên kia thật…

– Là gì ?

Thiên Minh bất giác hỏi.

– Ngươi ra ngoài kiếm được 1 hiền thê….mà hắn ở trong cung chầm chậm cũng đến 4 – 5 cái hôn ước rồi, lại thêm, cũng không ít nữ nhân đã cùng hắn…

– Hừ…đám người đó làn sao so sánh với Nguyệt Ánh được…

Hắn kéo Nguyệt Ánh vào lòng.

– Được rồi, không trêu chọc nữa, đệ có dự tính gì chưa ?

Thiên Minh miệng treo nụ cười…

Gã thở hồng hộc, tinh trùng phóng xuất lên bụng nữ nhân kia sền sệt.

– Chết tiệt….

Gã chửi đổng, lại cắm dương vật vào trong âm đạo nữ nhân kia….rồi kêu tên 9 vị công chúa…

Đến khi toàn bộ tinh dịch phóng hết vào trong gã mới thỏa mãn…

Nữ nhân nằm bên dưới là 1 tinh linh, nàng ta bị hắn hành hạ tra tấn dâm loạn ngày đêm ,chỉ còn nhớ đến cái dương vật kia.

– Mang nàng ta ra ngoài…

‘ Thiên Minh ‘ ra lệnh. 2 nữ vệ kéo nữ nhân kia ra ngoài, gã nhìn nữ nhân mới bước vào phòng, dương vật lại cương lên.

Gã tiến lại gần, vén lên váy nàng, dương vật chui tọt vào âm đạo…

– Mĩ nhân, nàng đến thật tốt, đám vô dụng đó không ai thỏa mãn được ta…

….

Gã uống lấy bát canh trên bàn, cảm thấy da mặt nóng rát ngứa ngáy khó chịu…

Chính khuôn mặt trước kia của gã đã hồi phục, có phần giống với Thiên Minh thật, nhưng bên trái có 1 vết bớt trời sinh chiếm gần nửa khuôn mặt , nhan sắc vô tình bị hủy sau tai nạn kia, hắn không ngờ sau 1 đêm mình liền biến thành tiểu hoàng tử mà nữ vương vô cùng yêu quý.

Sự tham lam, đố kị , thèm muốn điên cuồng , cũng là nam nhi hài tử, cũng là 2 tên nhỏ tuổi nhất trúng tuyển vào Học viện, nhưng tại sao Thiên Minh lại có được danh tiếng, còn hắn thì như 1 kẻ vô danh.

Cuộc đời hắn đã thay đổi, thay đổi rất nhiều sau chính lần khảo sát kia, nó ban cho 1 cơ hội ngàn năm có một…

Nhưng đến bây giờ , tại sao… tại sao lại trở lại khuôn mặt đáng ghét, ghê tởm này….

Cánh cửa tung ra, Chiêu Lan cùng 8 vị công chúa xuất hiện.

Chiêu Lan nắm tay siết chặt.

– Mẫu thân, chuyện của con, tự con giải quyết!!!

Đứng trước mắt gã, không sai, chính là Thiên Minh đích thực !

– Làm hoàng tử, vui không?

Thiên Minh xuất hiện bên cạnh gã…

– Vui, đương nhiên vui…

Gã bất giác trả lời theo ham muốn…

– Vui….này thì vui !!!

Thiên Minh 1 tay gồng lên,nắm lấy đầu gã , năng lực phóng xuất, quả cầu khí trong tay đập tên kia nằm bẹp xuống đất.

– Ngươi bôi nhọ ta không nói…nhưng mà…khiến thân nhân ta tổn hại….thì…sống không bằng chết !!!

Hắn mới biết được, đại tỷ vì hắn mà bị thương, nàng tìm về Băng Sơn Tuyết Liên, nặng chút liền có thể bỏ mạng, vậy mà hắn không đoái hoài đến, Băng Sơn Tuyết Liên cứ nhẹ nhàng ném đi…

– Ngươi lừa mẫu thân ta, tỷ tỷ ta…vui sao !

Thiên Minh ném gã lên, tay thành quyền, 1 đòn trời giáng như muốn xé toạc tất cả.

Không khí rạn nứt , tên kia hộc máu…

– Yên tâm, ngươi chưa chết ngay được, lục phủ ngũ tạng mới nát thôi,từ từ hưởng thụ…

– Làm sao….ông trời lại bất công như vậy, ngươi có tất cả, còn ta thì không…

Tên kia thều thào…

– Nâu, nâu , hầu…Đừng trách ông trời bất công, là trách ngươi ngu ngốc….do trình cả đấy bạn ạ…Giờ thì…chết đi được rồi….

Thiên Minh nắm lấy đầu gã, 1 quyền chấn không khí… cái đầu bị xé toạc ra hàng ngàn mảnh… máu me bắn tứ tung… vấy bẩn lên người hắn.

Hắn quay lại, nhìn các nàng….

Cảm giác ấm áp….

Chiêu Lan ôm chặt lấy hắn…

Nàng khóc !!!

– Mẫu thân…con…về….rồi…

Thiên Minh ôm chặt lấy Chiêu Lan.

Nàng vẫn ấm áp như vậy.

– Mẫu thân xin lỗi… lẽ ra ta phải nhận ra con sớm hơn……

– Không…con rất vui vì mọi người tin tưởng đến vậy

Cái xác không đầu rục rịch, lớn lên thành 1 con quái vật không đầu…

Chiêu Lan vuốt nhẹ tấm lưng hắn…

– Để mẫu thân đi…

꧁༺†༻꧂

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.