Nhất Phu Đa Thê – Chương 22 Bát quái trận – Botruyen
  •  Avatar
  • 52 lượt xem
  • 2 năm trước

Nhất Phu Đa Thê - Chương 22 Bát quái trận

꧁༺†༻꧂

—————

Đóng góp ý kiến của mọi người là động lực lớn nhất với mình . Thanks !

Tài chính thiếu thốn trầm trọng, tác đang cắm mặt làm thêm. Ai có lòng cứ ủng hộ Agribank 2302205178479

—————-

Hắn cảm thấy thật nhàn nhã, công việc cũng không còn quá bận rộn, mỗi ngày đều có Nguyệt Ánh bên cạnh ái ân. Nếu như là kiếp trước ,có lẽ hắn đã mãn nguyện . Nhưng lòng người khó đoán, hắn chưa muốn dừng lại, hắn còn muốn vươn lên cao hơn nữa.

Còn có mẫu thân, các tỷ tỷ, Hoành Oanh chờ ở nhà.

Mọi người đoàn viên, như vậy mới là viên mãn.

Ôm lấy Nguyệt Ánh trong lòng, nàng chỉ thủ thỉ nhẹ nhàng mấy tiếng.

– Thiếp hiểu mà…

– Cảm ơn nàng…

Thiên Minh ôm lấy thân thể nàng , chỉ đơn giản mấy chữ nhưng nó khiến hắn thấy nhẹ lòng.

Phải mất gần 1 năm để chiến hạm của hắn chế tạo hoàn tất, Nguyệt Ánh cũng giao lại vụ sự cho tỷ tỷ , 1 số bản kế hoạch cũng chuyển cho nàng giúp cải tạo Phù Vân Quốc.

Tay nghề ở nơi này cũng không kém, chiến hạm được thiết kế tỷ mỉ từng chút một, ma lực gia cố, độ bền tăng lên vô số lần. Kĩ thuật luyện kim cũng giao lại cho nữ vương, tùy ý nàng ta sử dụng.

Động cơ phản lực hoạt động rất tốt, ,hắn cũng không cần lo về nguồn cung ma lực chính là nhờ 1 khối động cơ phóng đại, khuếch tán ma lực lên hàng ngàn lần ,lại thêm nó là động cơ vĩnh cửu, thứ mà tiền kiếp dường như là không thể, nhưng thế giới này thì có !

Thiên Minh khởi động chiến hạm, động cơ phản lực nhấc chiến hạm bay lên trời trước sự ngỡ ngàng của tất cả mọi người rồi lao đi vun vút.

Hắn nhìn sang Nguyệt Ánh, bây giờ chỉ có thể nhờ vào 2 người thôi !

Nguyệt Ánh nắm lấy bàn tay hắn tin tưởng. Thiên Minh cũng thả lỏng, chiến hạm thả hết tốc lực phóng đi !!!

Phương hướng đã xác định, chỉ trong ngày đầu tiên 2 người đã vượt qua Đại Hài Trình !

Vô Tận Hảo mênh mông sóng nước, xanh xanh 1 màu chẳng thấy bờ đâu, mặt biển yên bình tĩnh lặng.

Làm sao ngờ được , chính là sự tĩnh lặng đến đánh sợ này đã khiến bao người đi không thấy đường về !

Nguyệt Ánh tinh thần cũng căng thẳng hơn lúc nào hết. Nàng biết Vô Tận Hải đáng sợ tới mức nào.

Vừa tiến vào Vô Tận Hải khu vực, la bàn đã không còn hoạt động mà quay loạn xạ.

Thiên Minh theo lộ tuyến của nàng mà đi theo nhưng vẫn không sao thoát ly Vô Tận Hải.

Hắn tin tưởng Nguyệt Ánh, nhưng chính là thời tiết cũng đang không hề có chút gì là ủng hộ 2 người.

Bầu trời đen kịt mây giông sấm sét bao phủ tứ phía, tầm nhìn thấp đến cực điểm.

Không thể tiếp tục bay, chiến hạm đúng nghĩa trở thành 1 con tàu.

Hạ xuống mặt nước, vật liệu ma thuật hoạt động thần kì đến mức hắn cũng không ngờ tới, phá vỡ mọi định luật vật lí khoa học, cũng chỉ trong chớp mắt, 1 chiếc phi cơ trở thành 1 chiếc thuyền đúng nghĩa.

Xung quanh tàu tỏa ra 1 vòng tròn bảo hộ xung quanh, những cơn sóng lớn cũng không mang nhiều uy hiếp đến cho con tàu.

Nhưng mà thứ không mong muốn nhất lại tới vào lúc này.

Những cái xúc tu to lớn từ dưới mặt biển nhô lên, quấn lấy vòng bảo hộ bên ngoài con tàu giữa biển động sóng lớn như muốn nhấn chìm nó xuống.

Nguyệt Ánh vận ma lực, 1 kiếm chém đứt xúc tu, khiến nó tạm buông con tàu ra.

Những cái xúc tu khác lại tiến đến chỗ con tàu.

Từng cái xúc tu tới bị Nguyệt Ánh chặt đứt, nhuộm đỏ 1 vùng nước.

Nồng nặc máu tươi !

Lại kéo tới 1 đàn quái vật khác, hẳn là cá mập đỏ khổng lồ với những chiếc vây sắc như dao, cùng hàm răng sắc bén nhanh chóng xả thịt những cái xúc tu bị cắt cùng con bạch tuộc xấu số.

Bữa liên hoan của biển vẫn chưa dừng lại, đám cá mập ngày càng đông, chúng điên cuồng cắn xé nhau, cũng không quên tấn công cả con tàu.

Nguyệt Ánh thần sắc chấn kinh, 1 cái xúc tu khổng lồ còn to hơn trước đó rất nhiều, gần ngang ngửa định quấn lấy con tàu.

Kiếm khí sắc bén cắt đứt cái xúc tu, bọn cá mập tiếp tục xâu xé, nhưng chỗ vết thương chậm rãi mọc ra 1 cái xúc tu mới.

Thiên Minh cũng nhận rõ vấn đề.Mỗi đầu xúc tu như có 1 cái miệng đầy răng nuốt những con cá mập nhỏ bé, Thiên Minh lái tàu tránh đi những cái xúc tu .

Bất ngờ , 1 cái xúc tu từ bên dưới đâm lên hất văng con tàu lên.

– Phu quân, chuyển đổi hình thái, không thể tiếp tục ở dưới mặt biển !

Thiên Minh gật đầu, chiến hạm lại biến đổi thành phi cơ, chuẩn bị vọt lên thì bị cái xúc tu quấn chặt.

– Chết tiệt !!!

Thiên Minh 1 quyền oanh bạo cái xúc tu, đón lấy Nguyệt Ánh.

Những cái xúc tu khác lao tới như muốn bóp chết .

Nguyệt Ánh hừ lạnh, ma lực vận chuyển, 1 cái băng kiếm khổng lồ giáng xuống ngay bên dưới chỗ 2 người….

Grec… !!!!

Con quái vật khổng lồ chồi lên khỏi mặt biển, những cái xúc tu vươn lấy nắm bắt phi cơ…

Mãn Thiên Phi Vũ !!!

1 bầu trời kiếm khí như mưa trút xuống , chém những cái xúc tu khiến chúng không thể vươn thêm

Thiên Minh oanh tạc nốt cái xúc tu còn lại , thu Nguyệt Ánh vào trong rồi vụt đi…

– Nương tử, nàng không sao chứ ?

Vốn dĩ Nguyệt Ánh tổn hao rất nhiều tinh thần, ma lực lĩnh vực để né tránh đám quái vật, mở đường đi,bây giờ lại phải chiến đấu, có chút quá sức với nàng.

Khuôn mặt Nguyệt Ánh nhợt nhạt do thi triển quá nhiều ma lực

Hắn đỡ Nguyệt Ánh, , lau khô thân thể thay đi y phục ngấm nước lạnh trên người nàng.

Thiên Minh ôm lấy nàng vào lòng, lấy thêm 1 tấm chăn ủ ấm nàng.

Hắn căng mắt ra nhìn màn đêm vô tận, lại lo lắng Nguyệt Ánh.

( Thế giới này của mình ko giống vs các truyện khác kiểu cấp càng cao thì vô địch vạn vật bất xâm nha, ma lực càng cao thì thi triển được càng nhiều kĩ năng cùng ma kĩ cấp cao, tức là ko có khiên chắn thù cứ ăn đạn headshot auto chết, thể chất chỉ tăng lên chút ít như kiểu ko bị bệnh tật vs ma lực đạt cấp 10 có thể bảo trụ sinh mệnh, bất tử nếu an ổn mà sống, ăn đòn vẫn die như thường )

Cũng may Nguyệt Ánh sớm tỉnh lại, khiến hắn bớt lo phần nào.

Nguyệt Ánh khẽ cười nhìn hắn lo lắng cho mình cũng thấy ấm lòng.

– Phu quân, thiếp không sao rồi…

– Ừm, nàng nghỉ ngơi chút nữa, khỏe hẳn rồi nói…

Nàng nghe hắn, Nguyệt Ánh dựa vào ngực hắn ,ngước nhìn khuôn mặt vẫn hướng bầu trời…

Đã trôi qua 2 tháng…

Lâu như vậy vẫn chưa thoát khỏi vây khốn của đại dương, Thiên Minh có phần nản lòng.

Nhưng rồi hắn trầm tĩnh suy nghĩ lại mới chú ý tới 1 điểm.

Vô Tận Hải rộng lớn nhưng có không ít đảo…

Hắn để phi cơ bay lên cao thật cao rồi để Nguyệt Ánh nhìn xuống vẽ lại vị trí các đảo !

– Mẹ nó, thế mà là bát quái trận !!!

Hắn giật mình không thôi, nếu không đủ cao nhìn xuống e là hắn còn chưa biết mình chết vì cái gì nữa !

Nguyệt Ánh có hơi suy yếu, dù sao nàng cũng mới hồi phục lại dùng ma lực hơi nhiều .

– Phu quân, bát quái trận là sao ?

Hắn ôm lấy Nguyệt Ánh trong lòng, chậm rãi giảng giải.

-Hình thế của trận này dựa trên nguyên lý Bát quái với 8 cửa: Hưu, Sinh, Thương, Đỗ, Ảnh, Tử, Cảnh, Khai. Các cửa Sinh, Cảnh, Khai được gọi là cửa tốt, còn lại Hưu, Thương, Đỗ, Tử, Ảnh chính là cửa xấu. Uy lực của Bát trận đồ chính là bố cục theo phương hướng, biến hóa khôn lường, khi tách, khi hợp, nếu không tinh thông thực sự có vào mà chẳng có ra. Sương mù giông bão sấm sét vốn đã có nhiều, lại thêm cái thứ này vây khốn, nếu không lên cao 1 chút hoặc là tìm được đường ra thì chỉ có thể bỏ mạng ở đây…

Nhưng với thời tiết không chút ủng hộ như vậy, lên cao rồi sợ rằng không được an toàn cho lắm, nhất là mới xảy ra hao tổn vì mấy lần bị con bạch tuộc khốn nạn kia phá đám.

Thiên Minh dựa theo quan sát hình thái của nàng mà mỉm cười.

– Nương tử yên tâm nghỉ ngơi, mọi chuyện ta có thể lo được rồi…

Hắn quấn lại chăn lên người nàng ôm vào lòng. Nguyệt Ánh cũng ngoan ngoãn nằm trong lòng hắn mà thiếp đi.

Thiên Minh phóng hết tốc lực lao đi, bây giờ không cần lo lắng gì nữa.

꧁༺†༻꧂

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.