Nhất Phu Đa Thê – Chương 17 – Botruyen
  •  Avatar
  • 51 lượt xem
  • 2 năm trước

Nhất Phu Đa Thê - Chương 17

꧁༺†༻꧂

—————

Đóng góp ý kiến của mọi người là động lực lớn nhất với mình . Thanks !

Tài chính thiếu thốn trầm trọng, tác đang cắm mặt làm thêm. Ai có lòng cứ ủng hộ Agribank 2302205178479

—————-

Thần Hành Bách Biến

Thiên Minh bị 2 con xương bạc rượt chạy trối chết, đao kiếm đã không chém nổi chúng nữa rồi.Lại thêm đám lâu la phía sau mỗi lúc 1 đông , Thiên Minh cắn răng, lấy ra 1 quả lựu đạn phòng thân mà vốn dĩ chưa muốn dùng đến thả lại phí sau.

Hắn cũng lấy thêm khiên chắn ra che. Quả lựu đạn nổ trong 1 không gian không quá lớn thổi bay tất cả đám xương.

Những con xương bạc rạn nứt vẫn cố bò dậy đuổi theo. Còn hắn bị thổi trượt 1 đoạn dài.

Tầng 100 !

Bước vào bên trong nó…Thiên Minh nín lặng, ngay cả thở cũng không giám.

Trước mắt hắn là 1 con rồng 9 đầu , trong người nó tỏa ra 1 nguồn ma lực khủng bố, gần như ngang ngửa Chiêu Lan rồi.

Thiên Minh nuốt nước bọt, đám xương bên ngoài kia không tính là gì, nhưng con boss này cũng quá mức kinh khủng rồi, phải chăng muốn dập tắt hi vọng trước ngưỡng của thành công ?

Cái cửa thông tới tầng tiếp theo ở ngay sau lưng nó, Thiên Minh bình ổn hỗn loạn trong người, giống như con rồng không hề tồn tại, hắn bước đi không 1 tiếng động, thân thể toàn bộ khí lực thu liễn cực hạn, giống như không hề tồn tại.

Thiên Minh áp vào cửa nhẹ nhàng len vào.

1 luồng khí kì lạ phun tới hắn, 1 mùi hương dịu nhẹ.

Đập vào trước mắt hắn là 1 nữ nhân trần trụi, nàng ta giống như đang ngủ vậy, tất cả mọi thứ đều rất hoàn hảo.

Thiên Minh cũng cảm thấy trong người có 1 cảm giác bất thường, dường như hắn mất kiểm soát chính mình. Thằng nhỏ nhanh chóng lớn lên mặc dù hắn rất thanh tĩnh.

Ham muốn chiếm đoạt nữ nhân ngay trước mắt trỗi dậy mạnh mẽ, lấn át sự thanh tĩnh vốn có.

Thì lao tới như con thú, theo bản năng mà hành động, việc gì thì hẳn ai cũng biết….

Và sau đó, hắn lại ngất đi.

Đến khi tỉnh lại, 1 khuôn mặt xinh đẹp tuyệt vời với mái tóc đen mượt óng ả mỉm cười nhìn hắn…

– Đang mơ sao….

Thiên Minh ú ớ trong họng, hắn cảm thấy mệt mỏi quá…

– Không, chàng không mơ….người là phu quân của thiếp….

– Cái gì va……

Thiên Minh rùng mình 1 cái, tự tát 1 phát đau điếng thấy bà.

– Không phải mơ !!!

– Ân,…

Nàng ta hôn lên môi hắn,1 cảm giác kì lạ, cơ thể như được thanh lọc, rất là thoải mái.

Thiên Minh phê, hắn được đà lần tới, lưỡi hắn tìm tới lưỡi nàng quấn lấy, 2 tay nắm 2 bầu sữa mà nắn bóp, dương vật vốn vẫn bên trong nàng bành trướng cực độ, bắt đầu hoạt động trở lại.

Tiếng da thịt chạm nhau bành bạch, rên rỉ của 2 người cùng nhau hòa quyện tạo ra 1 bản tình ca ân ái của cả hai.

Đến khi hắn xuất đầy trong nàng thì mới tin là thực…Hắn….phê quá rồi mà !

– Ah…phu nhân, nàng tên gì ?

– Ân, thiếp tên Sương Nguyệt Ánh…. còn phu quân ?

– Phu quân nàng tên Thiên Minh… làm sao nàng lại ở trong này ?

– Ưm…..người ta…là…muốn chờ phu quân mà…

Nguyệt Ánh e thẹn…

– Đừng nói,….nàng làm ra cái này để kén chồng đó chứ ?

– Ân, là vậy….

Thiên Minh cạn lời, 1 phần cảm thấy mình may mắn vô cùng, là người đầu tiên ah…

– Nhưng thiếp không hiểu, chàng ma lực cấp 2, làm sao vượt qua được mấy con Hoàng Kim Giáp vậy ?

– Hoàng Kim Giáp ? Ta thấy có mấy con xương bạc thôi mà ?….

– Hửm, thiếp nhớ là tầng 2 có Hoàng Kim Giáp rồi mà nhỉ ?

Nàng ta khẽ nhìn tới cửa.

– Cửu Long, phải ngươi thay đổi gì rồi không ?

– Ah, chủ nhân chịu tỉnh rồi, ta đã khuyên người rồi, người xấu như vậy không ai lấy đâu, còn chả có tên nào vượt qua nổi xương trắng bình thường nữa mà…

Cái giọng hí hửng của nó ngoài kia làm Thiên Minh thấy con rồng này có vấn đề về quang học cùng thẩm mĩ. Đẹp chưa chắc là vợ hắn, nhưng vợ hắn chắc chắn đẹp !

– Phu quân, người bảo ta xấu hay đẹp ?

Nguyệt Ánh cũng nghi vấn về nhan sắc của mình.

– Ta còn muốn băm con rồng kia làm chả khi dám xúc phạm vẻ đẹp của nàng !

Nguyệt Ánh vui vẻ hôn lên má hắn cái chụt.

– Phu quân thấy đẹp là được rồi…

Hắn cảm thấy Nguyệt Ánh ở với con rồng kia hẳn là thẩm mỹ cũng sắp bị nó làm cho thay đổi rồi.

– Ta yếu như vậy, nàng không cảm thấy….

– Thiếp không quan tâm, chàng muốn gì thiếp đều có thể giúp chàng hết, kể cả sức mạnh…

– Không, sức mạnh là thứ ta sẽ tự giành lấy, nhưng mà trước hết, ta muốn…..

Con rồng 9 đầu bên ngoài kêu cha gọi mẹ khóc lên khóc xuống, vừa ăn đòn, còn phải bỏ ra máu vảy…

Nó tủi hờn co lại 1 chỗ u uất nhìn 2 người. Nguyệt Ánh không động được, mà Thiên Minh, bây giờ nó cũng không dám ‘ láo ‘

Không ngờ rằng nó thay đổi nhân sự chơi chơi vài bữa cùng ngủ quên, chủ nhân mình đã có lang quân người tình như ý….

Có điều, với nó 2 người xấu y như nhau vậy. Đẹp nhất phải là sừng dài vuốt sắc, vảy ngọc lấp lánh, ….chuẩn gu của rồng.

Nguyệt Ánh đưa hắn trở lại tầng 2, Hoàng Kim Giáp hành hắn ra bã, có điều, có ma lực thì khác, hắn dễ dàng chấn nát con xương kia.

Nguyệt Ánh cũng rất hiếu kì với năng lực của hắn.

Thiên Minh còn tạo ra không ít đồ chơi hay ho khiến nàng kinh ngạc.

Mà Thiên Minh cũng được nàng cho hay, nơi này vốn là 1 cái tháp bay siêu to khổng lồ.

Rồng 9 đầu là nguồn cung cấp ma lực cho tòa tháp cùng đám xương kia hoạt động.

Ma lực trong hạt châu hết thì chúng sẽ về vị trí để ‘ sạc ‘.

Thiên Minh thấy hắn lời to.

Không sợ đối thủ mạnh, chỉ sợ đồng đội ngu như bò là có thật. Cái tính vừa lười vừa ngu kia Thiên Minh cho nó 1 like ,vì vậy mà hắn hốt được nữ chủ nhân vừa xinh đẹp lại khủng bố này.

Mà Nguyệt Ánh cũng giúp hắn rất nhiều, ma lực càng thêm thuần thục, tắm máu rồng, pháp bảo pháp khí đan dược không gì không có.

Bây giờ hắn mới tin vào việc các nhân vật tiểu thuyết xông bừa 1 nơi nào đó gà chó lên trời là có thật.

꧁༺†༻꧂

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.