Nhất Phu Đa Thê – Chương 16 – Botruyen
  •  Avatar
  • 60 lượt xem
  • 2 năm trước

Nhất Phu Đa Thê - Chương 16

꧁༺†༻꧂

—————

Đóng góp ý kiến của mọi người là động lực lớn nhất với mình . Thanks !

Tài chính thiếu thốn trầm trọng, tác đang cắm mặt làm thêm. Ai có lòng cứ ủng hộ Agribank 2302205178479

—————-

Tách…

Tách….

Tiếng nước nhỏ giọt vang vọng 1 khu vực rộng lớn.

Thiên Minh tách ra khỏi đoàn người.

Nơi này bao phủ 1 màu huyết sắc , lại thêm không khí ẩm mốc, lưu thông kém luôn tạo ra 1 cảm giác khó chịu.

Tiếng động ‘ lách cách ‘ rộp rợp dần dần tiến gần về phía hắn.

Nó là 1 bộ xương khô trắng ớn, 2 hốc mắt có đốm đỏ.

Bộ xương di chuyển chậm, 2 tay vươn tới muốn cào cấu nhưng bị Thiên Minh 1 kiếm chém đôi người.

Những mảnh xương vỡ nát nằm im dưới đây.

Bên trong nó còn rớt ra 1 hạt châu nhỏ màu đỏ đã bị hắn chém làm đôi.

Hắn thả từ trong nhẫn ra vài quả cầu nhỏ để chúng lăn đi khắp các hướng rồi lấy tấm bản đồ da ra chọn 1 hướng đi bắt đầu cuộc chơi của mình.

Càng đi ra mép ngoài bản đồ hắn càng thấy đám xương này càng thêm cứng cáp hơn, tốc độ cũng cao hơn mấy con gặp trước.

Hạt châu của chúng cũng lớn hơn, đậm hơn. Mà nhất định phải chém vỡ hạt châu kia thì nó mới chết, còn không cũng vô dụng.

Hắn đứng trước 1 bộ xương lớn nằm trên đất, 2 tay hơi run run. Hắn cũng vừa nhận ra thêm 1 điều, dường như ma lực suy yếu đi rất nhiều, tổn hao cũng nhanh mà hồi phục lại chậm.

Chỉ có nước dùng thể lực đánh với đám xương giáp cứng như tường thành này. Mà bọn này nếu không chém vỡ hạt châu kia thì có chém nát đầu nó chúng vẫn lao tới khô máu như thường, à mà chúng vốn khô máu rồi.

Những quả cầu mà hắn thả ra không biết bao lâu mới quay về, 1 nơi không rõ ngày đêm và chỉ có cảnh giác chiến đấu, người ta dường như quên đi khái niệm về thờ gian rồi.

Những quả cầu quay trở lại, ma lực dường như sắp cạn kiệt, vẽ xong bản đồ cho hắn thì chúng cũng kiệt lực nằm im.

Thiên Minh thu lấy những quả cầu của mình, hắn kinh hãi trước những gì quả cầu đi trinh thám vẽ ra.

1 Cấu trúc hình tháp 101 tầng với hàng ngàn lối đi ngã rẽ, mỗi tầng đều có 1 phòng lớn ở trung tâm dẫn xuống tầng tiếp theo.

Vị trí của hắn hẳn là cách phòng trung tâm cũng không xa, chỉ qua vài trăm ngả đường nữa là tới.

Có gì đó thôi thúc hắn đi tới, có thể là hiếu kì, 1 phần lại là muốn chinh phục thử thách, muốn làm phượt thủ vượt tháp….

Thiên Minh khẽ cười, hắn lấy trong nhẫn ra 1 chiếc moto , tuy chỉ là hàng chế tạo thử nghiệm chưa có đẹp mắt gì nhưng nó sẽ tiết kiệm rất nhiều thời gian cho hắn.

Thiên Minh đặt tấm bản đồ lên trước , rồ ga phóng đi. Đi tới đâu đám xương trắng ven đường như ma đói đòi văn lao vào nhau rôm rối rồi đuổi theo cả đàn.

Căn phòng lớn đã ngay trước mắt, Thiên Minh rồ ga nhanh hơn phóng vào bên trong.

Đám xương như bị 1 cánh cửa vô hình chặn lại, chúng lại tản ra, giống như hắn chưa từng đi qua vậy.

Quay lại với căn phòng, bên trong này cũng chứa không ít lương thực, nước , còn cánh cửa đá hẳn là cửa dẫn xuống tầng dưới.

Và cũng ngay lúc hắn tiến vào, tất cả mọi thứ tầng vừa rồi rung chuyển, mọi thứ đảo lộn, có phần bắt đầu sập xuống khiến nhiều người không khỏi bóp nát tấm phù cứu mạng truyền tống ra ngoài muốn thoát thân.

Những người hộ tống Hoàng Oanh cũng mang nàng ra ngoài an toàn.

Còn Thiên Minh, hắn đâu biết có chuyện gì xảy ra đâu, ăn gian bằng cách cứ lấy moto mà rồ ga tăng tốc phóng đi , thi thoảng chào nhẹ mấy anh xương bằng cái chạm tay bay đầu.

Mỗi 1 phòng lớn đều có thức ăn nước uống nên hắn cũng không quá lo lắng.

Từ tầng 10 bắt đầu có thêm tài bảo cho hắn .

Linh đan diệu dược không ít.

Lên tầng 20 thì bắt đầu có thêm binh khí, tầng 30 có thêm ma kĩ.

Có điều gắng gượng lắm , chiếc moto của hắn cũng chỉ leo tới tầng 50 liền hết ma lực dự trữ, không thể dùng tiếp.

Nhưng cũng có thể may mắn với hắn là từ tầng 51 thì diện tích cũng nhỏ hơn….mấy mét so với tầng trước.

Hắn khẽ thở dài, xem ra khổ chiến còn nhiều ah…

….

Chiêu Lan cau mày, vẫn chưa thấy Thiên Minh xuất hiện.

Tuy chiếc dây chuyền nàng cho hắn chưa có cảm ứng đã sử dụng nhưng vẫn không thể không lo.

– Mẫu thân, bí cảnh đó hiện đã không thể tìm lại được nữa !

Thiên Lạc chau mày, nói ra cho Chiêu Lan cùng tỷ muội.

– !!!

– Làm sao không tìm được ?

Câu hỏi của Diễm Kiều cũng là câu hỏi của mọi người.

Thiên Lạc lắc đầu.

Thì máu me đầy người, cánh tay run rẩy ngồi dựa vào cửa đá, hắn lấy ra đan dược chữa trị mà nuốt xuống, cả người thiếp đi.

Không rõ bao lâu liền tỉnh lại, tuy vẫn ê ẩm nhưng không có thương thế nghiêm trọng.

Dường như trong này chỉ có xương và xương, cũng may là vẫn chém được, gặp phải những con nào là mình đồng da sắt đao thương bất nhập vạn độc bất xâm thì đúng là hắn về chầu tổ tiên sớm.

Trong khi hắn mải mê leo tháp thì ngoài kia bao nhiêu sóng gió, vạn sự xảy ra, bao biến hóa diễn ra nhiều vô kể…

꧁༺†༻꧂

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.