Nhất Phu Đa Thê – Chương 13 – Botruyen
  •  Avatar
  • 62 lượt xem
  • 2 năm trước

Nhất Phu Đa Thê - Chương 13

꧁༺†༻꧂

—————

Đóng góp ý kiến của mọi người là động lực lớn nhất với mình . Thanks !

Tài chính thiếu thốn trầm trọng, tác đang cắm mặt làm thêm. Ai có lòng cứ ủng hộ Agribank 2302205178479

—————-

1000 tên tân sinh được chia ra thành các khối do 10 giáo sư quản lí trong khu vực của mình.

Và tất nhiên là hắn ở dưới trướng Nguyệt Thiền .

Đảm bảo vị lục tỷ này sẽ bảo kê hắn vô pháp vô thiên luôn rồi .

Ngày đầu ra mắt, 98 tên tân sinh còn lại bị lực lượng đàn anh chị phía trên dọa phát khiếp.

– Các ngươi dám vô lễ với giáo sư đảm bảo sẽ không còn lưỡi nói chuyện đâu….

Lời cảnh báo rất rõ ràng khiến đám gà con lông mới nhú co ro.

Trong đám tân sinh thì Thiên Minh nhỏ tuổi nhất.

Số lượng nữ nhân trong đoàn tân sinh cũng khá cao, 63 người.

Nam nhân không phải không có nhưng bị áp đảo cả về số lượng lẫn chất lượng ah.

– Được rồi, cho các ngươi 2 tháng , nhất định phải chiếm được top 100 tên mạnh nhất ngoại viện, còn bây giờ, chúng ta cũng cần 1 thủ lĩnh tân sinh chứ nhỉ ? Có ai muốn làm không ?

Bọn họ nhìn nhau, ai cũng muốn nhưng không dám nói, bởi vì nhất định sẽ trở thành mục tiêu chung của tất cả.

Nguyệt Thiền che miệng khẽ cười.

– Hay là để ngươi làm đi…

Nàng chỉ vào Thiên Minh.

– Lu….Giáo sư, tại sao lại là ta ?

Hắn nhìn lục tỷ đang cười không khỏi lạnh người. Không phải lục tỷ của hắn nghĩ ra chiêu trò gì rồi chứ ?

– Hửm, ngươi nhỏ tuổi như vậy đã có thể vượt qua khảo nghiệm tiến vào, hẳn là phải bất phàm rồi…

Nguyệt Thiền nói.

Bây giờ thì ai cũng nhìn tới hắn rồi, tự dưng có 1 mục tiêu công kích, vừa đẹp giải tỏa nỗi lo.

Nếu nàng đã muốn vậy thì…

– Được , để ta làm thử coi sao, ai không bằng lòng có thể khiêu chiến, thắng thì ta nhường lại vị trí này.

Coi như cơ hội để hắn rèn luyện đi, làm sao lại bỏ lỡ được chứ.

Tiểu viện không nhiều nên có lẽ duy chỉ có hắn cùng Hoàng Oanh là 2 người 1 phòng, còn lại đều 4 – 5 người 1 phòng. Những người thuộc nội viện hoặc là người ưu tú đều sở hữu 1 phòng viện riêng biệt.

Tân sinh phải trải qua 3 tháng chọn lọc tới đây mới được phân chia nội viện ngoại viện.

Thiên Minh vận chuyển ma lực trong người tạo thành 1 quả cầu nhỏ , hắn bắt đầu nén nó lại, ma lực mỗi lần thêm vào như thêm siết nhỏ quả cầu lại một vòng.

Vừa vặn nhỏ bằng viên bi, hắn không đủ sức nén thêm, mồ hôi chảy dòng, lòng bàn tay cũng chịu áp lực khủng bố, hắn mỏi rã rời nhưng không thể buông tay.

Thiên Minh để ma lực chậm rãi tiêu tán, hắn mới thở phào nhẹ nhõm. Năm ngón tay mỏi đến không cử động nổi. Cánh tay cũng hơi run run.

Thiên Minh xoa xoa bàn tay, vừa lúc Nguyệt Thiền tới.

– Lục tỷ, lôi cầu của tỷ như thế nào ?

– Ý đệ là thế này ?

Nguyệt Thiền điều khiển ma lực hình thành lôi điện trong lòng bàn tay, tuy không rõ ràng như của hắn, nhưng lôi điện đúng là bị gom 1 chỗ thành hình cầu.

Thiên Minh gật đầu.

– Lục tỷ, phải chăng lôi điện của tỷ cũng như muốn thoát ra?

Nguyệt Thiền gật đầu, rồi lắc đầu.

– Lôi hệ của tỷ tuy khó nắm bắt, nhưng tỷ để chúng tự dung hợp với nhau tạo thành hình cầu nên không có ý thoát ra khống chế, giống như, tỷ chỉ cần định hình sẵn rồi để nó tự phát triển thành hình cầu vậy.

– Không phải là ép buộc sao ?

Nguyệt Thiền gật đầu.

Thiên Minh thử lại, ma lực trong tay tụ dần thành 1 khối cầu, hắn bổ sung thêm ma lực , lần này để nó hợp cùng với ma lực trong khối cầu.Hắn thả lỏng ma lực bên trong, chỉ khống chế bên ngoài để tạo hình thái, ma lực bên trong tự do phát triển, quả cầu càng thêm mạnh mẽ nhưng có vẻ nghe lời hắn hơn nhiều.

Đúng thật là khi có 1 chút lợi ích thì chẳng có phản kháng nữa…

Hắn để ma lực tiêu tán.

– Thế nào rồi ?

Nguyệt Thiền hỏi hắn.

– Ừm, dễ dàng hơn 1 chút , lục tỷ, có chuyện gì vậy ?

– Hửm, phải có chuyện mới được đến tìm ngươi à tiểu tử ! Hoàng Oanh đâu, gọi nàng ta đi ăn luôn 1 thể.

– Ân, nàng đang tu luyện ma lực, e là không đi được…

Nguyệt Thiền nhấc Thiên Minh phi hành ra ngoài học viện.

Đến giờ nàng mới hủy bỏ dị dung, để khuôn mặt của chính nàng, Thiên Lạc.

– Tu luyện cũng phải nghỉ ngơi, để tâm tình thật thoải mái nhất, khống chế ma lực mới chuẩn xác được.

– Ân, nghe tỷ .

– Tốt…

Thiên Lạc xoa rối mái tóc hắn lên rồi cười.

– Lục tỷ, mẫu thân cùng các vị tỷ tỷ khác có chuyện gì sao, sao để đệ tới học viện?

Thiên Minh hỏi, hắn thực sự muốn biết.

– Thiên Minh, đệ không cần lo lắng gì hết, chúng ta sẽ không để đệ phải nhuốm máu đâu…

Thiên Lạc yêu thương ôm hắn trong lòng, đầu nàng hơi dựa vào vai hắn áp lấy cái má trắng tròn .

– Lục tỷ, mọi người không cần lo cho đệ, đệ biết có rất nhiều nguy hiểm bên ngoài , đệ cũng không muốn mọi người vì đệ lo lắng. Mẫu thân cùng các tỷ luôn che chở cho đệ rất tốt, đệ thực sự rất vui, nhưng đệ cũng muốn mọi người vui vẻ…

– Thiên Minh à…từ lúc có đệ chúng ta đã luôn vui vẻ rồi…

Thiên Lạc khẽ nói.

– Phải chăng có liên quan tới Tinh Linh Quốc?

Thiên Lạc không nghĩ hắn lại đoán được.

Nàng cũng không cố giấu.

– Ừm, sợ rằng sẽ có chiến tranh, mẫu thân không muốn đệ ra chiến trường làm gì…không nói nữa, mau ăn đi cho mau lớn !!!

Thiên Lạc lại nhéo 2 cái má hắn.

Thiên Minh cũng không cố hỏi thêm, để Thiên Lạc lấy đồ ăn cho hắn.

Nhìn Thiên Minh ngồi trong lòng gật gù, nàng khẽ ôm lấy hắn, để Thiên Minh dựa vào ngực mình.

Cái tay táy máy không bỏ được thói quen tìm đến bầu sữa mà nắn bóp.

Thiên Lạc hôn nhẹ lên trán hắn 1 cái.

– Ảnh Sát, đi giải quyết lũ sâu bọ đó đi…

Nàng khẽ ra lệnh.

Ảnh Sát trong bóng đêm nhận lệnh lập tức thi hành.

13 tên tinh linh xạ thủ trong đêm chết không rõ nguyên nhân.

꧁༺†༻꧂

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.