Nhất Phu Đa Thê – Chương 10 Học Viện Hoàng Gia Đế Chế – Botruyen
  •  Avatar
  • 72 lượt xem
  • 2 năm trước

Nhất Phu Đa Thê - Chương 10 Học Viện Hoàng Gia Đế Chế

꧁༺†༻꧂

—————

Đóng góp ý kiến của mọi người là động lực lớn nhất với mình . Thanks !

Tài chính thiếu thốn trầm trọng, tác đang cắm mặt làm thêm. Ai có lòng cứ ủng hộ Agribank 2302205178479

—————-

Thiên Minh trồng cây chuối bằng 1 tay, mặt hắn đỏ bừng như gà chọi.

Hắn cố gắng hít thở đều, kĩ thuật thở vận dụng tối đa, hắn muốn cơ thể này nhanh chóng có thể thích ứng với thể thuật tiền kiếp.

Và cũng vì vậy mà bị 9 vị tỷ tỷ cho ngậm hành đầy mồm. Nhưng sau mỗi lần ngậm hành thay cơm như vậy khiến hắn cảm thấy thân thể mình như mạnh mẽ hơn. Và còn có thể hấp thụ ma lực trong đòn tấn công của đối thủ nếu hắn dùng khả năng của mình để đón đỡ.Lại càng khủng bố hơn khi hắn cũng có thể trả đòn với lượng sức mạnh đã hấp thụ trước đó.

Gậy ông đập lưng ông ah.

Nhưng muốn tích đủ 1 đòn mạnh, 1 là hắn có thể đón đỡ được 1 đòn cực mạnh, hoặc là phải ngậm hành ban đầu để trả đòn về sau.

Hoàng Oanh dưới sự chỉ dẫn của Diễm Kiều cùng Thiên Lạc thức tỉnh được ma lực bão hòa trong người, có thể tu luyện . Đặc biệt là nàng ta sở hữu 2 hệ Hỏa và Lôi. Hẳn vì vậy mà Chiêu Lan mới để 2 người hướng dẫn .

– Thiên Minh, những thứ đệ muốn đã có rồi này !

Cửu tỷ Nguyệt Dạ mang ‘ đồ nghề ‘ tới cho hắn.

Tất cả gói gọn trong 1 cái nhẫn nhỏ nhắn, tinh xảo.

Nó gọi là nhẫn trữ vật, có thể chứa đựng đồ vật, không gian không lớn lắm, khoảng 10m3

Thiên Minh lấy ra tất cả những thứ hắn muốn, 1 khẩu súng ngắn,1 khẩu súng ngắm ,sử dụng đạn là ma lực dự trữ trong băng đạn, bắn được khoảng mấy trăm ngàn viên mới phải ‘ sạc ‘ ma lực 1 lần.

1 thanh Katana sắc bén cùng 2 cây dao găm, 1 cái dây móc , 3 phi trâm

Ngoại trừ thanh kiếm cùng súng ngắn kích thước dài hơn chiều cao hắn thì đều rất vừa tay.

‘ Đồ nghề ‘ cơ bản thì đã có, còn phải xem thân thể này chịu được đến đâu. Hơn nữa, thế giới này tồn tại ma lực, nếu có thể kết hợp kĩ năng vốn có thêm với ma lực hẳn sẽ vô cùng thú vị !

Hắn cầm thanh Katana còn dài hơn chiều cao của mình thủ thế trước 1 tảng đá. Tay phải nắm chắc chuôi kiếm.Hắn hít 1 hơi sâu rồi thở ra, tinh thần thanh tĩnh .

Cánh tay khẽ động, chiêu rút kiếm cực nhanh mang theo ma lực phóng xuất theo.

Mũi kiếm sắc bén đâm về phía trước , phóng ra kiếm khí cùng ma lực phóng tới xuyên thủng 1 lỗ

trên tảng đá.

Kết quả không nằm ngoài dự đoán, kiếm khí tuy không so được với khi sở hữu thân thể lúc trước nhưng có ma lực gia cường thì khủng bố hơn nhiều. Lại thêm, thanh kiếm này cũng chính là vật bất phàm, phát huy được toàn bộ lực lượng vận dụng.

Thủ kiếm, Khởi kiếm ,Kiếm quyết ,Phát kiếm ,Hồi kiếm, Phá kiếm ,Đảo kiếm ,Loan kiếm vốn được nắm vững từ trước, bây giờ cũng chỉ là lấy ra luyện lại cho quen tay mà thôi.Tuy là những điều cơ bản, hắn không muốn bỏ qua, cũng không thể bỏ qua được.

Luyện tới mức nước chảy mây trôi, khiến nó như trở thành 1 điệu múa kiếm.

Từ kiếm chuyển sang súng ngắn cùng dao găm, thao linh hoạt dứt khoát, ngắn gọn chắc chắn hiệu quả . Cuối cùng là tung ra 3 cây phi trâm găm trên tảng đá.

Hắn thu hồi khí lực, thở ra 1 hơi.

Thể thuật yếu kém cũng ảnh hưởng rất nhiều ah. Cũng không thể trách được, dù sao thân thể này mới có 5 tuổi, xương khớp cũng còn đang phát triển, có thể rèn luyện từ từ nhất định về sau có thể vượt qua tiền kiếp.

Hắn thu hồi tất cả vào lại trong nhẫn.

– Đúng là tiện lợi thật mà…

Thiên Minh cảm thán.

– Tiểu đệ, chúng ta trở về được rồi…

Tiếng Nguyệt Dạ gọi hắn, Thiên Minh lau đi mồ hôi chạy lại chỗ các nàng.

Mấy ngày ra ngoài, cũng đến lúc trở về rồi

Chẳng qua là, mới về được mấy ngày, Chiêu Lan đã sắp xếp chuẩn bị cho hắn tới Học Viện Hoàng Gia Đế Chế.

Tiện để Thiên Minh cùng Hoàng Oanh rèn luyện.

Học Viện Hoàng Gia Đế Chế, nơi mà bất cứ người nào cũng muốn tới rèn luyện, dù là người ngoài Đế Chế đi nữa .

Bất luận thân phận ngươi thế nào, sau khi tốt nghiệp chắc chắn đều là người có địa vị, danh tiếng.Thường nhân nếu thành tựu xuất sắc tốt nghiệp sẽ 1 bước lên trời, gà chó cùng hưởng, như 1 chìa khóa mở ra cổng thiên đường, thu hút nhiều vô kể người tới muốn theo học.

Cũng vì vậy mà Đế Chế có thể tìm ra nhiều nhân tài trong bình dân nông nô mà trọng dụng.

– Ta đã sắp xếp thân phận cho 2 đứa rồi. 1 thân phận bình thường không có gì đặc biệt. Thiên Lạc cũng ở đó, có chuyện gì cứ tìm nàng.

Mọi chuyện đã được Chiêu Lan sắp xếp, hắn cũng chỉ biết gật đầu thôi.

Vì hắn đâu có ý kiến gì nữa đâu .

Nàng đưa cho mỗi người 1 mặt dây chuyền đá lục bảo dặn dò kĩ lưỡng không để mất nó là được.

Tiền tài có sẵn trong nhẫn, cứ lấy mà dùng, thiếu thì nói với Thiên Lạc.

Chiêu Lan ném cả 2 vào 1 cánh cổng dịch chuyển không nói thêm lời nào.

– Mẫu thân, liệu đệ ấy có làm sao không?

Nguyệt Dạ ôm 1 tay Chiêu Lan, khuôn mặt lo lắng.

– Nha đầu này, ta không lo , con lo cái gì !

Nàng bật cười, Thiên Minh còn muốn các nàng làm vợ ah…

– Tin tưởng Thiên Minh là được, e rằng sắp tới lại có chuyện cho mấy đứa làm ah….

Các nàng gật đầu nhìn nhau chung 1 suy nghĩ.

‘Mẫu thân rõ ràng cũng có lo lắng mà không chịu nhận !’

————–

Thiên Minh cùng Hoàng Oanh xuất hiện trong 1 hẻm nhỏ.

– Haizzz , mẫu thân cũng thật là, còn chưa kịp nói lời từ biệt mà !

Hắn càu nhàu, nhớ ra còn có Hoàng Oanh bên mình nữa thì quay ra nhìn nàng.

– Có hối hận không, lấy ta rồi thì không thoát được đâu !

Thiên Minh hỏi nàng.

Hoàng Oanh nhìn Thiên Minh nghiêm túc , nàng im lặng 1 chút rồi đáp lại rất ngắn gọn nhưng quyết đoán.

– Không hối không oán !!!

– Vậy được, nương tử, phu quân sẽ bảo hộ nàng thật tốt !!!

Nhìn Thiên Minh hai tay chống hông ,giọng điệu chắc nịch cùng khuôn mặt đáng yêu không khỏi khiến nàng buồn cười.

– Ân, tạ phu quân !!!

Hoàng Oanh cũng e thẹn đáp lại.

Thiên Minh kéo nàng ra khỏi hẻm nhỏ, phía xa xa đã thấy cổng vàng rực rỡ cao lớn .Hẳn là học viện ở bên đó đi.

Đến khi tới được đến cánh cổng kia mới thấy thế nào gọi là đông như kiến.

– Mẹ nó, cũng đông quá đi chứ…

Hắn nhìn người người chen nhau bên ngoài như hồi bọ nhung nhúc không khỏi thốt lên.

Giống như tranh nhau vé số triệu đô không bằng !

Có 1 nữ nhân đứng chắn trước 2 người, nàng ta khoác áo choàng đen gần như che kín hết người. Cổ áo hơi kéo xuống lộ ra 1 phần da thịt nõn nà cùng 1 hình xăm 1 chiếc khiên với 2 thanh kiếm đan chéo. Kí hiệu của Ảnh Vệ Binh.

– Thuộc hạ Ảnh Sát tham kiến hoàng tử, hoàng tử phi.

Nàng ta kéo mũ trùm đầu ,gỡ chiếc mặt nạ xuống để lộ ra 1 nửa khuôn mặt bị bỏng có phần đáng sợ.

– Ngươi bị bỏng ?

– Tạ hoàng tử quan tâm, là nữ vương cứu 1 mạng thoát chết. Thuộc hạ không muốn người bận tâm vì khuôn mặt này…

– Ừm,…

Hắn gật đầu.

– Hoàng tử có việc cứ gọi thuộc hạ,Ảnh Sát nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ. Nữ vương cũng đã sắp xếp cho người ổn thỏa nên người không cần phải giả danh đâu ạ.

Nói xong, nàng ta chớp mắt cái liền biến mất.

Đến hắn cũng không nhìn ra nàng ta ẩn nấp chỗ nào, năng lực cũng thật mạnh mẽ đi.

Thiên Minh cùng Hoàng Oanh tới báo danh…nhìn đám người chật kín trước mắt đầy ngao ngán.

꧁༺†༻꧂

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.