Nhờ cú điện thoại đêm khuya của Hạ Trí Viễn mà cả đêm Tụng Nhiên ngủ không ngon. Sáng hôm sau rời giường dưới mắt cậu còn mang hai quầng thâm to đùng. Tụng Nhiên soi gương lau chùi một hồi lâu cũng không biến mất, giống như đánh eyeshadow.
Nói cụ thể hơn, chủ yếu là giọng nói của Hạ ba ba quá sức quyến rũ, Tụng Nhiên bị rơi vào cảm xúc “Cầu hôn” mãi không thoát được, nửa đầu hôm thì diễn phim khoa học viễn tưởng, sau nửa đêm lại diễn một bộ phim tình cảm.
Trong mơ, nam thần Infiniti mặc tây trang đen thẳng thớm trên người, tay ôm một bó hồng đỏ rực thong thả bước đến trong biển hoa. Sau đó nam thần quỳ một chân xuống đất, móc một chiếc nhẫn ra cầu hôn cậu. Tụng Nhiên mặt mũi mê trai đồng ý, máu mũi phọt ra ngoài, chảy thành một biển đỏ. Sau đó, âu phục cởi xuống, áo gi lê cởi ra, sơ mi tuột hẳn, đồ lót văng ra…. Hai người lột đồ trần truồng, nắm tay nhau diễn một bộ GV chân thật mà mỗi chi tiết nhỏ đều không thể miêu tả.
Buổi sáng tỉnh lại sờ quần lót một cái, Tụng Nhiên sụp đổ.
What the fuck?
Mới mấy ngày không xóc lọ, tiết tháo dự trữ đã rớt thành dạng này rồi ư?! Đã nói phải rụt rè và cần liêm sỉ cơ mà?
Cậu quay đầu nhìn về phía Bố Bố đang ngủ say, trong đầu hiện lên một suy nghĩ: Gần mực thì đen, gần đèn thì rạng. Nếu bé Bố Bố không thay một người cha đáng tin cậy hơn, kiểu gì lớn lên cũng kế nghiệp cha ruột, cũng mang một thân thính đầy mình đi đến đâu rắc đến đó, hoa đào nở bốn phương tám hướng, cứ thế một hạt giống thuần khiết vô hại sẽ bị hủy hoại!
Hạt giống thuần khiết vô hại mở to đôi mắt sáng long lanh.
“Anh ơi buổi sáng tốt lành nha!”
Bố Bố chào hỏi.
Tụng Nhiên sợ đến nỗi lập tức đáp lại: “Chào…. Chào buổi sáng Bố… Bố Bố nhé!”
“Anh ơi, có phải anh mơ thấy ác mộng không?” Hạt giống tốt tiến lên quan tâm nhìn cậu: “Hồi nãy em tỉnh giấc thì thấy anh thở dốc ghê lắm!”
“Không có!”
Tụng Nhiên kiên quyết phủ nhận, một tay ôm chặt đũng quần rồi xấu hổ vùi mặt vào khe gối đầu.
Bảy giờ rưỡi, Bố Bố rửa mặt trong nhà tắm, Tụng Nhiên đứng trong bếp nấu một nồi vằn thắn thịt tươi nhỏ nóng hổi, lại thêm một phần canh trứng rong biển, lại rắc thêm mấy cọng hành lá xanh xanh.
Bố Bố ăn như hùm như sói giải quyết hết bữa sáng, sau đó ngồi trên chiếc xe đạp cũ của Tụng Nhiên đến nhà trẻ.
Xe đạp của Tụng Nhiên là một chiếc secondhand giá hai trăm tệ được sửa lại. Chủ cũ của nó có con, nên ghi đông phía sau cũng có một chiếc đệm bằng da. Bố Bố đeo cặp sách ngồi lên ôm eo Tụng Nhiên, bé cực kỳ tò mò với phương tiện đưa đón cũ kỹ và chậm rãi này.
Bánh xe hơi gỉ, lúc đi sẽ vang lên tiếng cọt kẹt có quy luật. Thi thoảng va phải một hai hòn đá nhỏ, bất ngờ lắc lư, Bố Bố lại “Á” to, ôm Tụng Nhiên càng chặt hơn.
Không khí buổi sáng rất sạch sẽ dễ chịu, gió mát mơn man nhẹ, mảng ngô đồng Pháp xanh ngắt rì rào trên đầu. Lúc bình minh trời có đổ cơn mưa nhỏ, tán lá đẫm nước rơi vài giọt xuống thấm ướt quần áo hai người.
Thành phố này vẫn chưa ồn ã, người trên đường thưa thớt, trên tường rào của căn nhà cũ ven đường có một con mèo hoang đang ngồi kiếm ăn. Chú công nhân vệ sinh mặc áo đồng phục màu xanh đang đẩy một chiếc xe nhỏ đi trên phố.
“Cháu chào chú ạ!”
“Khụ, đã hơn mười giờ rồi, em phải bắt đầu làm việc đây.”
Cách khung ảnh thủy tinh, Tụng Nhiên sờ sờ mặt nam thần, bày ra tư thế chính cung rộng lượng: “Nhất định hôm nay anh cũng bận công việc hơn cả em, em không quấy rầy anh nữa, buổi chiều… Buổi chiều liên lạc lại nhé.”
Cậu kéo ngăn bàn ra đặt khung ảnh ngay ngắn lại.
Sau khi đóng ngăn kéo lại, Tụng Nhiên chợt cảm thấy vô cùng xấu hổ vì hành vi này của mình. Cậu che mặt nghĩ: Chắc là tháng này mình đã hại nam thần phải hắt xì nhiều lắm ấy nhỉ?
Haizz, xin lỗi nhé!
Khó lắm mới được một lần cây khô nở hoa, anh hãy tha thứ cho em nha.
Tụng Nhiên chắp tay trước ngực tạ lỗi với nam thần dấu yêu.
Cùng lúc đó, ở bộ phận kỹ thuật của SwordArc bên kia đại dương, nhóm lập trình viên đang tăng ca nghe thấy CTO* của họ đang hắt xì ba cái liên tục, cái sau vang hơn cái trước.
“Bless you, He.”
“Bless you, He.”
“Bless you, He.”
….
Nhất thời cả phòng rộn ràng tiếng chúc phúc ấm áp.
*Một số người tin rằng hắt hơi khiến linh hồn thoát khỏi cơ thể thông qua mũi. Nói “bless you” sẽ ngăn ác quỷ nắm giữ linh hồn vừa được giải phóng
Hạ Trí Viễn rút một tờ khăn giấy ra nhìn chằm chằm vào tách cà phê lạnh trước mặt, cảm thấy bây giờ mình nên đi pha một tách trà gừng nóng rồi.
*CTO (Chief Technology Officer) là giám đốc công nghệ, một vị trí phụ trách các nhu cầu công nghệ của tổ chức cũng như nghiên cứu và phát triển (R&D) cho tổ chức.
___________________________
“Người ta ai cũng xuân hạ thu đông, còn cậu từ trước đến nay nộp bản thảo đúng hạn, nộp thuế đúng hạn, chưa từng nợ ông trời cái gì, tại sao lại không có lấy một mùa xuân.”
Tui cũng muốn hỏi câu này:(((
Người post: Yến Nhi