…
” Được rồi, ngươi có thể đi…Chết Rồi. “
” Híii, N-Ngươi, Ngươi không giữ lời… “
” Gì? Ta bảo là ta không giết ngươi, chứ đâu bảo là thuộc hạ của ta không giết ngươi? “
” Khốn nạn!!! “
Sau lời nói của ta, hắn lập tức bỏ chạy nhưng tiếc thay, việc một nhân loại tầm thường như hắn muốn chạy trốn khỏi tay một Lệ Quỷ là không thể, chưa tới ba bước hắn liền bị Họa Y xé làm hai mảnh.
” Được rồi, ta đưa cô đi trả thù. “
” Vâng~ “
Có vẻ như việc ta vừa làm khiến Họa Y rất thích, sự cứng ngắc của cô ta lúc đầu đã bay đâu mất, thay vào đó Họa Y lúc này rất giống một phụ nữ nhân loại đang yêu.
Theo ta thấy thì, chỉ cần ăn thêm một hai linh hồn nữa thôi, Họa Y có thể được xem như một Ngạ Quỷ, có thể sống dưới ánh Mặt Trời, tuy nhiên, mỗi ngày cô ta phải bắt buộc uống máu hoặc ăn thịt của nhân loại để duy trì cơ thể và tái tạo lại nội tạng sao cho giống với một con người nhất.
Cấp Bậc Cư Dân Của Âm Giới: Linh Hồn=>Ma=>Ma Tướng=>Quỷ=>Lệ Quỷ=>Ngạ Quỷ=>Mị Quỷ=>Ác Linh=>Ác Ma.
Từ Ngạ Quỷ trở lên sẽ có thể sống dưới ánh Mặt Trời, vượt qua giới luật của Âm Dương.
Mà để nuôi ra một con Ngạ Quỷ thì có chút phức tạp, Nếu không có năng lượng của ta trợ giúp e là Họa Y đã sớm tiêu tan khi ta phá hư tấm gương rồi.
Mà nhớ tới mấy việc này làm chi, nhanh rồi về ngủ.
Nơi này thật sự khiến ta bất ngờ, quả nhiên có thứ không ngờ tới, phía sâu trong quán Bar ấy vậy mà có cái thang máy đưa thẳng xuống phía dưới lòng đất.
Ngay khi thang máy mở, một loạt đạn của súng tiểu liên xả về phía ta và Họa Y, theo ta thấy thì nơi này cũng không ít camera, việc bị phát hiện đã là việc ta dựa tính từ trước.
Nhưng mà, súng đạn hoàn toàn không có tác dụng với ta, chúng chỉ như bong bóng xà phòng mà thôi, dù không muốn những ta vẫn nên làm màu một chút.
Đưa tay lên, dừng lại một loạt đạn ấy, khiến chúng lơ lửng trước mặt. Nhìn thấy cảnh này đám người áo đen khuôn mặt tái xanh nhìn nhau, theo ta thấy bọn chúng đã ý thức được việc không đánh lại ta.
Vậy có phải tốt hơn không, ngoan ngoãn làm thức ăn cho ta đi lũ con người.
” Các ngươi còn ngay ra đó làm gì!? Còn không mau bắn!!! “
Tên Lão Đại đứng phía sau hối thúc, nhìn thấy khuôn mặt này của hắn ta Họa Y liền nổi điên mà biến lại dạng Lệ Quỷ.
” Gừ-! “
Xem ra đây là tần cuối cùng, bọn chúng đang ra nên bỏ chạy khi thấy những cảnh phía trên qua camera mới đúng.
Ra là vậy…buôn bán ma túy, nhìn qua còn có cả khu vực chế biến.
•——————————————————–
Lâm Bát ( A Báo )
Đẳng Cấp: Luyện Khí Tam Tầng
Tuổi 38
Trạng Thái: Tức Giận
Thiện: 5
Ác: 7 889
•——————————————————–
Lâm Gia? Nghe có chút quen thuộc…ta nghe qua ở đâu cái họ Lâm này rồi thì phải.
Luyện Khí Tam Tầng, nhân gian từ bao giờ bị nhiễu loạn bởi đám tu chân giả vậy?
Nơi như thế này đáng ra không nên xuất hiện những kẻ như thế này, vậy ra đây là nguyên nhân mà Cư Dân của Địa Phủ ngày càng tăng.
Ta có chút suy nghĩ nên khá thụ động, trong lúc đó bọn áo đen liên tục xả đạn về phía ta, tiếc thay là mấy vật kim loại này hoàn toàn không thể xuyên thấu lớp bảo vệ mà ta tạo ra.
Họa Y có vẻ tới giới hạn rồi, cô ta đang cực kỳ điên loạn, tuy nhiên, không có lệnh của ta Họa Y cũng không dám làm càn.
” Gừ… “
” Được rồi, giao cho cô đám tép tôm kia đấy. “
Ngay sau mệnh lệnh mà ta đưa ra, Họa Y liền lao vào đám áo đen cuồng sát, thảm cảnh bắt đầu xảy ra.
” Súc Sinh! Ngươi dám động vào người của ta!!! “
Lâm Bát cuối cùng cũng ra tay, khi hắn thấy thuộc hạ của hắn hoàn toàn bất lực với sự khát máu của Họa Y.
Hừ, muốn động vào người của ta? Ngươi cũng gan phết đấy.
Mà, với cái Luyện Khí Tam Tầng của hắn hoàn toàn không phải đối thủ của Họa Y nhưng, ta muốn linh hồn của hắn.
Tu Chân vốn là nghịch thiên, đi ngược lại với sinh tử. Dù thế Tu Chân vẫn tồn tại với một mục đích duy nhất, đó là Làm thức ăn cho tộc nhân của ta.
Linh Hồn của Tu Chân gia rất tinh khiết, là một món ngon khó cưỡng, dù đôi lúc bọn ta vẫn để một số Tiên Đế chạy thoát nhưng nếu bắt được Linh Hồn của một Tiên Đế thì hehe~
Ta nghĩ mình nên hồi phục Sức Mạnh nhanh một lên một chút mà đến Tu Chân Linh Vực kiếm vài tên Tiên Đế để làm đồ nhậu.
—÷—
Lâm Bát một chưởng đánh lén Họa Y, tuy nhiên bị ta cản lại, chưởng đối chưởng hắn liền bị ta đánh bay.
Tuổi gì so nội lực với anh, chú vẫn còn non lắm, cả Linh Khí còn chưa vận nổi thì vẫn là một con kiến mà thôi, hehe~
Ầm!
Bị đẩy bay, hắn cứ thế va vào bức tường mà tạo nên một lỗ hổng lớn, nhìn qua lỗ hổng lại thấy cả một kho vũ khí. Đúng là biết làm ăn, bán ma túy rồi còn buôn luôn cả vũ khí, thảo nào Lâm Gia lại là Gia Tộc giàu có nhất Thành Phố.
” Khụ! Ngươi…Ngươi rốt cuộc là ai? “
Giờ này mới hỏi ta là ai? Có phải trễ quá không, với lại dù ta có nói cho ngươi thì chắc ngươi đã biết, nhân loại các ngươi lúc nào cũng cho mình là động vật bật cao kia đấy.
Nếu các ngươi phát hiện, các ngươi chỉ là món thực phẩm cao cấp thì sẽ ra sao nhỉ?
Cái thân xác của các ngươi chính là tạo vật hoàn hảo nhất của kẻ kia đấy, nhưng ta lại thích phần linh hồn của các ngươi hơn.
Bla đủ rồi, ta nên chén ngươi nhỉ.
” Chúc Ngon Miệng~ “
Ta nhếch mép cười tiến đến, khi ta ăn thì tốt nhất đừng có nhìn, nếu ngươi không muốn bị dọa chết.
Mà thôi, đã ai nghe thấy ta nói đâu~
” Aaaaaaaaaahhhhhh-!!! “
Ừ, mùi vị quả thật không tệ, tuy nhiên, nó hơi nhạt.
” Chủ…Chủ…Nhân… “
Họa Y run rẩy tiến tới, cô ta chắc cũng nhìn thấy rồi nhỉ? Nhưng có cần sợ thế không, chúng ta cùng phe mà~.
” Xin lỗi nhé, ta lỡ ăn hắn rồi. Cô sẽ không giận ta chứ? “
Nở nụ cười thân thiện, ta liếc nhìn dáng vẻ sợ sệt của Họa Y hỏi.
” K-Không…Không sao ạ. “
” Ta không tìm ra bất kỳ thông tin nào của người phụ nữ kia, có lẽ ký ức của tên này bị niêm phong rồi. “
” Vâng… “
Họa Y cúi đầu uất ức.
” Thôi, đừng thất vọng nữa, dù không biết cô ta ở đâu nhưng chắc chắn có liên quan tới Lâm Gia. Lần sau ta để cô tự giải quyết. “
” Thật chứ? “
” Sẽ là sự thật nếu cô đủ mạnh. “
Ta nhìn Họa Y cười mỉm, cô ta bất giác run rẩy, bị ám ảnh tới thế kia à, lần sau phải nói với cô ta trước khi ta dùng bữa mới được.
Giờ thì về nào, phía bên Mạc Y xem ra cũng xảy ra chuyện rồi.
…