Nhật Ký – Đại Ác Ma Xin Hãy Nhẹ Nhàng – Chương 40 Chấm Hỏi. Ác Ma Đi Học Làm Gì Thế? – Botruyen

Nhật Ký – Đại Ác Ma Xin Hãy Nhẹ Nhàng - Chương 40 Chấm Hỏi. Ác Ma Đi Học Làm Gì Thế?

Tần Minh rời khỏi phòng, tâm trạng lúc này cũng không có gì đặc biệt.

Cánh cửa đóng lại, vừa quay đầu hắn đã thấy bốn đôi mắt nhìn hắn không buông. Họa Y, Tần Vũ, Mạc Y, Diệp Thu Nhi ấy vậy mà đợi hắn ở cửa?

” Sao vậy? Mặt ta dính gì sao? “

Tần Minh nghiêng đầu ngây ngô hỏi.

” Không có gì. ” ( Tần Vũ )

” Không có. ” ( Mạc Y )

” Uh-uh… ” ( Họa Y )

” °°° °°° ” ( Diệp Thu Nhi )

Tần Minh thở dài, tâm tư với mấy người phụ nữ này, miệng thì nói không nhưng vấn đề viết hết lên trên mặt.

Tần Vũ: Tò Mò.

Mạc Y: Lo Lắng.

Họa Y: Thất Vọng.

Diệp Thu Nhi: …

Tần Minh liếc nhìn Họa Y, nhìn qua liền biết tụ tập ở đây là do nàng ta mà ra, bởi trong số bốn người thì chỉ mình nàng ta là có khả năng cảm nhận được sự hiện diện.

” Họa Y, xem ra cô đã rất hòa hợp nhỉ? “

” Vâng…? “

Họa Y nghiêng đầu với dấu chấm hỏi lớn, Tần Minh thì chỉ đơn giản là đánh trống lảng cho qua việc, hắn cũng chả biết nói gì trong tình huống này.

Bữa cơm sáng bắt đầu, mọi thứ điều ổn, hôm nay đặc biệt có sự hiện diện của Họa Y trên trong bàn, Gia Hân đã rời đi từ hai ngày trước mà không để lại bất cứ lời nhắn nào.

Bầu không khí có vẻ nặng nề bởi không ai mở miệng nói câu nào, vấn đề tất nhiên là do Tần Minh. Vấn đề gì á? Tất nhiên là vấn đề của phụ nữ rồi, lưu ý rằng chả người phụ nữ nào thích chia sẻ người đàn ông của mình cả.

Mạc Y có lẽ là người thể hiện rõ ràng nhất điều đó vào lúc này, à ừ, không mặt nàng ta chắc chắn là muốn đâm cho Tần Minh một nhát.

Tần Vũ có vẻ khá hơn khi nàng ta có vẻ rụt rè trước những người còn lại, im lặng và im lặng.

Họa Y thì…cười tươi thôi rồi nhưng người thì sát khí bừng bừng nhìn Mạc Y, Tần Minh lúc này cũng chả rõ đã có việc gì xảy ra trong ba ngày qua.

Người đáng quan tâm nhất lúc này có lẽ là Diệp Thu Nhi, khuôn mặt nàng ta lúc này u tối đến đáng sợ, trong nàng ta có vẻ suy sụp…

” Ăn xong rồi. “

Bịch!

Mạc Y đặt mạnh đũa xuống bà rời đi.

” Em cũng ăn xong rồi. “

Tần Vũ đặt chén cơm đang ăn dang dở xuống rồi chạy theo Mạc Y.

” Tôi cũng ăn xong rồi. “

Diệp Thu Nhi cũng đặt đũa xuống rồi rời đi.

” Chủ Nhân, Tiểu Nữ cáo lui. “

Họa Y vốn chả ăn cơm, nàng ta chỉ góp mặt cho vui mà thôi, tất nhiên là vì một số lý do nào đó.

” ??? “

Tần Minh chống cằm ngây ngô nhìn từng người một rời đi, hắn làm được gì? Không làm được gì hết, việc của họ thì để họ tự giải quyết.

Hắn không vô tâm, đây là thiếu trách nhiệm, đáng bị đâm mấy nhát.

Tần Minh quay qua quay lại thì chợt nhớ ra bản thân còn phải đi học, mà đi học làm quái gì ấy nhỉ?

Tần Minh lần nữa ngây ngô, xong hắn vẫn thay đồ mà cất mông rời đi. Tới đây lại có một vấn đề khác, Mạc Y vậy mà bỏ rơi hắn, nàng ta cùng Tần Vũ đi lúc nào chả biết.

‘ Sao tự dưng ta có cảm giác mình bị ghét bỏ ấy nhỉ? ‘

Tần Minh nhếch mép cười, thân hóa nguồn khí đen rồi chui vào lòng đất.

—÷—

Tần Minh lần nữa xuất hiện, địa điểm đã được thay đổi, hắn lúc này đang đứng trước cổng trường.

Nhanh chóng tiến tới phòng học, hắn lúc này cũng nghe ngóng được một ít việc, đại đa phần là về Lâm Gia, Đệ Nhất Gia Tộc của thành phố ấy vậy mà một ngày liền bị Diệt Tộc, già không tha trẻ không thương.

Việc Hot thứ hai là video 59s về sự việc một thanh kiếm to lớn xuất hiện ở bìa rừng đường số 58.

” Lâm Gia bị diệt tộc, chuyện này quả thật là không ngờ tới. “

” Lớp cũng vắng đi mấy người, có lẽ là người nhà họ Lâm. “

” Chặc Chặc~! Rốt cuộc là họ đã đắc tội với kẻ nào thế? “

” Không biết, nhưng có lẽ là một người cực kỳ mạnh… “

” Nói nhỏ thôi, ta nghe đồn là người diệt Lâm Gia mang họ Tân. “

” Không phải chứ! Ngươi lấy thông tin này từ đâu thế!? “

” Suỵt~! Ta truy cập vào trang wed đen trên mạng rồi đọc được nó đấy. “

” Đùa gì thế? Họ Tần…lớp chúng ta cũng có một kẻ họ Tần sao? “

Bốn mắt nhìn nhau rồi đồng loạt lắc đầu.

” Không phải đâu. Ahaha… “

” Chắc chắn rồi… “

” Ừm! Việc này tuyệt đối không thể… “

” Đời éo như mơ, bọn mày tỉnh lại hộ tao. “

Trong lúc bàn luận, cánh cửa phòng học mở, bên ngoài đi vào là Tần Minh, nhìn thấy cảnh này đám học sinh nhìn nhau cười méo mó.

” Ê, đứa nào thế? “

” Học sinh chuyển trường? “

” Khoan đã, hình như là… “

“”””””” Tần Minh! “””””””

” ĐM! Ảo vậy, chỉnh hình à? “

” Đổi Avatar chăng? “

” Đẹp trai đấy chứ~! “

” Tôi yêu rồi mấy bà ơi~! “

” Tên này…sao tự dưng vịt hóa thiên nga thế? “

” Đậu Móa! Không phải chứ, vừa nhắc nó xong. “

” Đùa Nhau à!? “

” Linh hơn thổ địa. Mới nhắc nó xong. “

” Không biết bây giờ tao ước có thành sự thật luôn không? “

” Nếu có thể…tao muốn có bạn gái. “

” Tao muốn được nắm tay thần tượng. “

” Tao muốn có một con chym to. “

” ĐM bọn mày. “

Trở lại với Tần Minh, vừa mở cửa bước vào đi chưa đầy ba bước đã có thứ gì đó va vào ngực hắn.

Nhìn xuống, Tần Minh phát hiện một khuôn mặt xa lạ, kẻ va phải hắn là Lý Phong.

” Ai mà đi không…Nhìn…Đ-Đường, thế? “

Lý Phong nhìn lên mồ hôi bắt đầu tung như ra mưa.

” T-Tần Minh…! “

Lý Phong lắp bắp với khuôn mặt tái nhợt, rồi như nhớ tới việc gì đó, hắn đột ngột bịt miệng mình lại.

‘ Tch! Sáng ra đường đã đạp phải cứt chó. ‘

Tần Minh tặc lưỡi. Xong hắn túm cổ Lý Phong một cách thong thả…

” T-Tần Minh…Mày làm…Aaaaaahhh! “

Ầm! Rổn rảng…!?

Lý Phong chưa hết câu đã bay xuyên qua cửa sổ rồi rơi từ Tầng 2 xuống mặt đất.

” Tần…Minh…tao với mày không đội trời chung!? “

Nằm trên đất, Lý Phong hét lớn rồi bất tỉnh nhân sự, xương cốt cũng gãy vài cái, mấy tháng tới e là không thể đến trường.

Trở lại với Lớp Học, đám học sinh lúc này mặt mày tái xanh, đám con gái thì che miệng sợ hãi, một ít bỏ chạy đi báo với thầy cô ngay sau đó.

” Không phải chứ!? Tên này có điên rồi không? “

” Bạo lực quá! “

” Lý Phong xui xẻo. “

” Đại Ma Đầu. “

” Hống hách như thế? Thật sự không ai đủ bản lĩnh thu phục hắn sao? “

” Ngươi lên đi. “

” Dẹp mẹ mày đi! Không nhìn thấy hắn vừa ném một cái thanh niên nặng gần 70kg như ném một hòn đá sao? “

” Đáng sợ. “

” Ta không thấy gì. “

” Ta cũng thế. “

” Tên kia là tự ngã. “

” Chính xác, hắn tự ngã đấy nhé. “

” Ahaha…tự ngã, đi đứng cẩn thận vào nhé. “

Cả căn phòng chớp mắt một mảnh căng thẳng, Tần Minh nhếch mép cười khinh cái rồi trở lại ngồi vào cái bàn học quen thuộc.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.