Nhật Ký – Đại Ác Ma Xin Hãy Nhẹ Nhàng – Chương 38 Mộ Tiêu Tiêu (2) – Botruyen

Nhật Ký – Đại Ác Ma Xin Hãy Nhẹ Nhàng - Chương 38 Mộ Tiêu Tiêu (2)

” Việc này, tại sao tiếng chuông lại không có tác dụng với hắn? “

” Ta có linh cảm không ổn về việc này. “

” Có cần gọi tiếp viện không? “

” Đừng ồn, việc này cứ để Mộ Cô Nương lo liệu… “

Bốn tên Đạo Sĩ Long Hổ Sơn Trang thì thầm bàn luận.

Ở hướng còn lại, Mộ Tiêu Tiêu có khuôn mặt cực khó coi trong khi Tần Minh vẫn ôm bụng cười sảng khoái.

” Ngươi cười xong chưa hả!? “

Mộ Tiêu Tiêu tức giận một chưởng đánh ra, nguồn hắc khi trên tay Mộ Tiêu Tiêu lập tức kết lại hóa thành một bàn tay to lớn bay về phía Tần Minh.

” Mới đùa xíu đã giận rồi sao~! Thật là… “

Tần Minh phất tay, chưởng pháp của Mộ Tiêu Tiêu liền tiêu tán, bầu không khí có chút lặng xuống.

” Tch-! “

Mộ Tiêu Tiêu tặc lưỡi đầy khó chịu.

‘ Quả nhiên rất mạnh…đã đến nước này thì… ‘

Mộ Tiêu Tiêu thầm nghĩ, xong nàng ta đưa tay ra hiệu với bốn tên Đạo Sĩ Long Hổ Sơn Trang.

Có sự chỉ đạo của Mộ Tiêu Tiêu, bốn tên Đạo Sĩ ngay lập tức đứng về bốn phía, đông, tây, nam, bắc mà bao vây Tần Minh.

Ở trung tâm lúc này Mộ Tiêu Tiêu, nàng ta bắt đầu chấp tay niệm chú, dưới mắt đất chẳng bao lâu xuất hiện những đường sáng màu tím nối liền với bốn tên Đạo Sĩ tạo ra một cái hình vuông với hai đường chéo giao nhau tại nơi Mộ Tiêu Tiêu đứng.

” Diệt Ma Trận! Khởi! “

Mộ Tiêu Tiêu chặt răng, máu từ khéo miệng chạy ra, lúc này từ bầu trời xuất hiện một thanh kiếm lớn đâm thẳng xuống chỗ Tần Minh đang đứng.

” Nếu đã không thu phục được ngươi thì…Chết Đi Cho Ta! “

Mộ Tiêu Tiêu đôi mắt lãnh khốc, tay vung xuống, lưỡi kiếm lập tức tăng tốc mà đâm thẳng xuống đầu Tần Minh.

‘ Người đàn bà này được đó chứ? Đúng là hợp khẩu vị của ta… ‘

Tần Minh liếm môi, tay đưa lên đỡ lấy mũi kiếm một cách ung dung, mũi liếm vừa chạm vào lòng bàn tay hắn lập tức rạn nứt chạy ngược lên, sau cùng lưỡi kiếm vỡ thành từng mảnh nhỏ lấp lánh màu tử sắc trong đêm.

Giữa bầu không khí căng thẳng vậy mà, nơi đây chớp mắt đã phủ khắp một khung cảnh nên thơ, ít ra đối với Tân Minh lúc này là thế.

Hướng ngược lại thì không tốt cho mấy, bốn tên đạo sĩ bắt đầu thở hồng hộc, Mộ Tiêu Tiêu có khuôn mặt tái nhợt, người lúc này của nàng ta cũng đã lắm lem máu.

” Hm~! Có chút cảm giác, quả nhiên là có cố gắng. Chúc mừng nhé! “

Tần Minh cười hiền lành, ngón trỏ gõ gõ cằm điệu bộ suy nghĩ nói.

” Mô Cô Nương, không ổn rồi…! Mau rút lui! “

Một trong bốn kẻ Đạo Sĩ nói.

” Rút lui? Buồn cười! Ta không có được hắn thì phải diệt hắn cho bằng được! “

” Mộ Tiêu Tiêu! Cô! “

Bốn tên đạo sĩ hốt hoảng, Mộ Tiêu Tiêu lần nữa khởi trận. Từ bầu trời thanh kiếm lớn lần nữa xuất, bốn tên đạo sĩ bắt đầu kêu la đầy đau đớn khi sinh mệnh đang dần bị hút cạn.

Mộ Tiêu Tiêu lần nữa vung tay, mũi kiếm đâm xuống xong lại biến mất khi chưa kịp chạm vào Tần Minh.

Mộ Tiêu Tiêu lập tức hoảng hốt, nhìn lại đã chẳng thấy bốn tên Đạo Sĩ Long Hổ Sơn Trang đâu, khi cô quay lại nhìn Tần Minh thì mới thấy bốn kẻ kia vậy mà bị một cái xúc tu màu đen giữ lại ở phía sau lưng Tần Minh.

‘ Từ bao giờ mà hắn… ‘

Mộ Tiêu Tiêu gục đôi chân xuống, cơ thể cô ta liên tục chảy máu, nhìn qua thê thảm vô cùng.

‘ Ta không cam tâm…thù còn chưa chả được đã phải vong mạng ở đây… ‘

Mộ Tiêu Tiêu uất ức thầm nói.

Tần Minh lúc này nhìn Mộ Tiêu Tiêu nở nụ cười, cả người hắn bất ngờ ẩn hiện đám sương đen bao trùm lấy cơ thể, một hình dạng vô định to lớn xuất hiện. Một cái miệng há to rồi bỏ bốn tên Đạo sĩ Long Hổ Sơn Trang vào miệng nhai ngồm ngoàm.

Tần Minh chớp mắt trở lại hình dạng nhân loại, miệng phun ra nhúm máu tươi rồi lấy cái khăn tay từ túi ra lau miệng.

” Mùi thịt tươi cũng không tồi. Bọn này vậy mà cuồng si đạo hạnh, không tửu, không sắc, không thịt, đúng là dinh dưỡng~ “

Tần Minh từ từ tiến tới cạnh Mộ Tiêu Tiêu, người đang đau khổ bởi nội tâm cắn xé dày vò.

Cả đời mạng mối hận diệt tộc, mang mối thù giết chồng, giết con, nay thù chưa kịp trả đã phải chết, thử hỏi nàng ta sao có thể cam tâm? Quả thật là rất không cam tâm.

” Sao thế? Thua ta tức tới vậy sao? “

” Muốn giết thì mau lên, tại sao còn lắm lời. “

” Ấy ấy~! Ngươi quả thật không cầu xin ta sao? Thế là không làm đúng kịch bản đó. “

” Hừ! Mộ Tiêu Tiêu ta xưa nay chưa từng cầu xin ai bất cứ thứ gì!. Ngươi là ai, ngươi là cái thá gì mà bắt ta cầu xin ngươi?? “

Mộ Tiêu Tiêu cương ngạnh, đôi mắt hận thù nhìn Tần Minh.

” Chặc Chặc ~! Ta vừa phát hiện, ta thích cô quá trời luôn đấy~! Loại phụ nữ như cô chỉ sẽ bộc lộ bản chất thật của mình khi bị đè ra chơi thôi nhỉ? “

Tần Minh cười đầy xấu xa nói.

” Phi-! “

Mộ Tiêu Tiêu nhổ nước bọt vào mặt Tần Minh rồi cắn lưỡi tự sát, nàng thà chết chứ không để kẻ này làm nhục.

Mộ Tiêu Tiêu chết, Tần Minh không nói gì mà chỉ lắc đầu rồi cười thỏa mãn, phất tay cái, thi thể của Mộ Tiêu Tiêu liền biến mất.

—÷—

Trở lại căn nhà của Mạc Y, nơi đây lúc này đã trở lại như trạng thái ban đầu nhờ Xích Quỷ, đến cả nó cũng không ngờ rằng việc đầu tiên nó được Tần Minh giao cho là Sửa nhà.

Nhìn khuôn mặt nó thôi là đã biết uất ức tới cỡ nào, ai đời lại bắt một con Quỷ Quý Tộc dùng quyền năng của mình chỉ để sửa nhà. Nhìn mặt nó lúc này cứ như màn hình trò chơi lúc ping cao vậy.

Tần Minh trở lại, mang theo là ba người phụ nữ của hắn, đặt ba nàng ta trong một phòng rồi hắn rời đi.

Hôm nay chỉ thế thôi, hắn cũng không định làm gì ba nàng…bốn nàng ta. Hôm nay hắn chơi với món đồ chơi mới vừa tìm được, Mộ Tiêu Tiêu.

Trong căn phòng tối, Tân Minh đặt thi thể Mộ Tiêu Tiêu xuống giường, vẫn cái nghi thức hồi sinh kỳ lạ của hắn, Mộ Tiêu Tiêu không bao lâu lấy lại nhịp thở, tim cũng đập trở lại.

[ 01:00 ]

” Hmm…đây là đâu? Ta còn…sống sao? “

Mộ Tiêu Tiêu ngơ ngẩn, nàng từ từ ngồi dậy,.lúc này nàng ta mới giật mình nhận ra phía đầu giường có đôi mắt đỏ rực đang nhìn mình.

” Tần Minh!? Ngươi-! “

” Hửm? Ta thế nào? “

Tần Minh chống cằm trên chiếc ngai hắc ám hỏi.

” Ngươi đã làm gì ta?? Tại sao ta còn sống! “

Mộ Tiêu Tiêu bừng bừng hắc khí, phía sau lưng nàng ta lập tức xuất hiện một cái linh hồn to lớn với cái mặt nạ quỷ màu đỏ.

” Manh động vậy, ta là lần đầu tiên nhìn thấy một con người tức giận khi phát hiện mình còn sống đấy. “

” Lắm lời! Nếu ta sống thì người đi chết đi!!! “

Mộ Tiêu Tiêu lao tới, cái linh hồn to lớn phía sau lưng nàng cũng một trảo to lớn đánh xuống.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.