…
Chơi đùa với Họa Y vài phút rồi Tần Minh rời đi, giao lại Gia Hân cho Họa Y và Xích Quỷ, Tần Minh phút chốc biến mất như cơn gió.
Trên người Mạc Y vốn có Ác Ma Ấn Mẫu, việc lần tìm ra cô và hai người còn lại vốn không phải là vấn đề.
Chớp mắt, Tần Minh xuất hiện sâu bên trong một khu rừng, khi cái ánh lửa phập phù và bầu không khí căng thẳng bao trùm thì…
Mọi thứ bỗng bừng sáng khi, những con ma trơi đột ngột xuất hiện lơ lửng khắp sáng cả một cánh rừng.
” Tần Minh, ngươi cuối cùng cũng đến rồi! “
Một giọng nói quen thuộc, nhìn qua là cái Đạo Sĩ của Long Hổ Sơn Trang từng bị Tần Minh đánh bại.
” Lại là ngươi à? Lần này xem ra định chơi lớn nhể? “
Tần Minh cười mỉm nhìn lão đạo sĩ Long Hổ Sơn Trang nói.
” Aigoo~! Thật không ngờ lại là một Tiểu Quỷ soái ca nha~! Ta thích! “
Một hình bóng ma mị xuất hiện, một người phụ nữ tóc đen và bộ trang phục đen của góa phụ, người này vừa xuất hiện liền tỏa ra sức ép chết chóc.
Nhìn kỹ thì người phụ nữ này cũng là một cái mỹ nhân, tuổi không xác định, môi đỏ trái đào, mi cong uốn lượn, đôi mắt sâu bi ai và hút hồn mỗi khi ai đó nhìn vào.
Thứ khiến người phụ nữ này đặc biệt có lẽ là Sự Thần Bí và Chết Chóc cô ta mang lại.
” Ừm. Ta cũng thích mấy cái góa phụ lắm, những người đàn bà mất chồng thường có ham muốn rất cao, việc của ta là vắt kiệt họ trên giường và ngắm nhìn vẻ mặt đau khổ quằn quại của họ trong dục vọng của bản thân. Xin lỗi, ta hơi cao hứng~! “
Tần Minh liếm từng ngón tay đầy khiêu gợi, khuôn mặt dâm tà khiến bốn tên đạo sĩ nhíu mày. Về phần người phụ nữ áo đen, cô che miệng cười duyên dáng.
” Thật không ngờ nha~! Nhìn mặt Soái Ca thế kia mà lại là một tên khổ dâm a~! “
Người phụ nữ áo đen cười khinh bỉ, đôi mắt kinh tởm nhìn Tần Minh.
•——————————————————–
Mộ Tiêu Tiêu ( Nhập Ma )
Đẳng Cấp: Diệt Hồn Sư Cấp 7
Tuổi 61
Trạng Thái: Khinh Bỉ, Ghét Bỏ.
Tâm Tính: Tàn Độc, Nhẫn Tâm, Sa Ngã Trong Chữ Tình.
Thiện: 12 999
Ác: 511 233
•——————————————————–
Tần Minh nhìn xong lúc này mới để ý, trán của Mộ Tiêu Tiêu có chấm đỏ giữa thái dương, đó là biểu tượng cho sự sa ngã của Nhân Loại vào con đường tà đạo.
” Ôi miệng lưỡi đàn bà, ta thật là trông chờ để xem khuôn mặt đau khổ của cô khi bị ta hiếp đấy. “
Tần Minh bất ngờ ngã ngồi xuống, ngay lập tức một cái ngai bóng tối hiện lên, hắn cứ thế ngồi vào rồi chống cằm nhìn năm người Mộ Tiêu Tiêu.
” Ahaha~! Không cần phải dùng biện pháp mạnh thế đâu, ta vốn có thể sa vào lòng của người bất kỳ cứ nào, chiều ngươi bất kỳ thứ gì, chỉ là… “
” Chỉ là? “
Tần Minh hứng thú, hắn lúc này ngời ngời bá khí, sự kiêu ngạo hùng mạnh của bậc Đế Vương này không lẫn vào đâu. Chỉ cái liếc nhìn thôi đã đủ thấy hắn nắm trong tay vô vàn Quyền Năng.
” Ngươi phải gia nhập Long Hổ Sơn Trang của bọn ta, giúp bọn ta hoàn thành cơ nghiệp. Ngươi thấy thế nào? Giao Kèo này có phải quá rất tốt không? Ngươi có ta phục vụ hàng đêm, việc người cần làm chỉ là bỏ ra ít công sức. “
Mộ Tiêu Tiêu ma mị, nàng ta vừa nói vừa cử chỉ quanh tay nâng bộ ngực to lớn của mình lên, cơ thể uốn éo đầy dục vọng mời gọi Tần Minh.
” Chặc Chặc~! Vô vị. Trong người quả thật không tồi, những ngươi nghĩ một món hàng sứt mẻ như ngươi có giá trị lắm sao? “
Tần Minh nhếch mép cười khinh thường, xưa nay chỉ có hắn mê hoặc phụ nữ, chưa từng có phụ nữ nào mê hoặc được hắn, thậm chí cả Mẫu Thân của hắn cũng không thể.
” Vậy xem ra phải dùng biện pháp mạnh a. “
Mộ Tiêu Tiêu búng tay, ba cây thánh gia treo Mạc Y, Tần Minh và Diệp Thu Nhi xuất hiện. Phía dưới ba cây thánh gia là một cái ngôi sao năm cánh rực lửa, ngọn lửa nhấp nháy yếu ớt những chỉ cái niệm của Mộ Tiêu Tiêu thôi nó liền cuồng bạo thiêu chết Ba người.
” Trong có vẻ ba người phụ nữ này rất được lòng ngươi a, đã đến tận đây cứu họ kia mà, ngươi chắc không trở mặt bỏ rơi họ chứ~? “
Mộ Tiêu Tiêu che miệng cười đầy ma mị, đôi mắt sắc bén quan sát nhất cử nhất động của Tần Minh.
” Ngây thơ. Ngươi nghĩ ta sẽ vì họ, những món đồ sưu tập ấy mà phục tùng các ngươi? “
Tần Minh nhếch mép cười tà ác.
” Aigoo~! Thật tàn nhẫn mà~! Nhưng ta sớm đã đoán ra sẽ như thế này. Tuy nhiên ta không tin, ngươi sẽ vứt bỏ họ như thế? Họ giữ thứ ngươi cần? “
Mộ Tiêu Tiêu cười đầy tự tin nhìn Tần Minh.
” Xem ra ngươi đặc biệt? Có chút đầu óc, họ quả thật nắm giữ thứ quan trọng. ”
” Ahaha~! Vậy chúng ta bắt đầu suy nghĩ lại cái giao kèo chứ? “
” Tại sao ta phải làm vậy? “
” °°° °°° “
Mộ Tiêu Tiêu câm nín trong vài giây trước khi đôi mắt hiện lên tia lạnh lẽo vô tình đến tàn khốc.
” Vậy, ta phải dùng lửa thử vàng rồi. “
Mộ Tiêu Tiêu miệng lẩm bẩm, ngọn lửa phía dưới ba cây thánh giá bừng cháy dữ dội.
Tuy nhiên, ngọn lửa chưa cháy quá ba giây liền biến mất, Tân Minh từ lúc nào đã ở cạnh phía ba người Mạc Y, Tần Vũ và Diệp Thu Nhi. Đưa tay chạm vào, kết giới liền sụp đổ.
” Ngươi nghĩ rằng mấy cái nhận loại các ngươi? Ngăn được ta? “
Tần Minh đưa tay bế Mạc Y xuống nhưng ngay sau đó hắn phát cánh tay bế Mạc Y liên tục đau rát.
” Á há há-!!! Ngươi nghĩ ta không nhìn ra ngươi là một Ác Ma? Trên người đám nữ nhân đó sớm đã được rải nước Muối, thứ mà Ác Ma các ngươi không thể chạm vào! “
Mộ Tiêu Tiêu cười đầy châm chọc tên ngu dốt tự cao phía trước mặt, lúc này, bốn tên đạo sĩ Long Hổ Sơn Trang cũng bay lên cao đồng thanh niệm chú.
Lập tức, bốn cái chuông vàng lơ lửng xuất hiện giữa không trung, bao quanh bốn hướng của Tần Minh.
” Biết Ác Ma các ngươi cực kỳ sợ âm thanh của Chuông, nên ta đích thân chủng bị bốn cái cho ngươi, sao nào, có thích không? “
Mộ Tiêu Tiêu lãnh khốc nhìn Tần Minh hỏi.
” Đúng là góa phụ có khác, lòng dạ cũng thật nham hiểm. Ngươi muốn có ta đến như thế? “
Tần Minh cười mỉm.
” Muốn ngươi? Ngươi bớt tự cao đi! Thứ Ta chỉ muốn một con chó phục vụ cho ta mà thôi. “
” Miệng lưỡi thật chua ngoa, ngươi khiến ta thích ngươi rồi đấy? “
” Thật buồn nôn. Thay vì lắm lời, sao người không ngoan ngoãn ký giao kèo làm sủng vật cho ta? “
” Ngươi thật tự tin, mấy cái chuông nhỏ xíu này thì làm được gì? “
Tần Minh nhẹ nhàng đặt Mạc Y xuống đất.
” Vậy thì phải thử xem sao, gõ chuông!? “
Ngay lập tức bốn tên đạo sĩ Long Hổ Sơn Trang niệm chú, bốn cái chuông lập tức rung lắc tạo ra âm thanh vang dội.
” Aaaaaahhhhhh–! “
Tần Minh lúc này ôm đầu kêu la thảm thiết, hướng ngược lại Mộ Tiêu Tiêu cười đầy sảng khoái.
” Á Há Há! Ngươi cũng chỉ được cái mõm thôi hả!? Bản lĩnh củ- “
Mộ Tiêu Tiêu dừng lại khi thấy Tần Minh che miệng cười khúc khích, nàng ta ấy vậy mà bị hắn cho ăn quả lừa.
” Phụt-! Haha! Xin lỗi, xin lỗi, ta thật sự không nhịn được. “
Tần Minh vẫy vẫy tay nói.
Mộ Tiêu Tiêu lúc này sát khí bừng bừng, nội tâm liền muốn đem Tần Minh ra lột da xẻ thịt.
…