Nhật Ký – Đại Ác Ma Xin Hãy Nhẹ Nhàng – Chương 29 Diệt Lâm Gia (2) – Botruyen

Nhật Ký – Đại Ác Ma Xin Hãy Nhẹ Nhàng - Chương 29 Diệt Lâm Gia (2)

” Gia Chủ! Không xong rồi!? C-có…việc lớn rồi!? “

Vinh Thự Lâm Gia, thanh niên ăn mặc lam y hớt hải chạy vào, khuôn mặt hắn nhợt nhạt vì sợ hãi, mệt nhọc thở không ra hơi.

” Có chuyện gì? “

” T-Tân Minh…hắn chưa chết!? “

” Cái gì??? “

Giọng kinh ngạc, Lâm Tân đứng bật dậy khỏi ghế, tay vỗ mạnh đánh nát cái bàn bên cạnh.

” CMN!? Thằng chó đó đúng là sống dai như đỉa! “

Lâm Tân.

Lâm Gia-Lâm Gia chủ nhíu mày suy ngẫm, Lâm Tân không được như ông ta mà hậm hực định tìm Tân Minh tính sổ.

” Đứng lại! Ai cho ngươi tự ý hành động! “

” Phụ Thân! Người đây là có ý gì hả? “

” Ngươi đúng là ngu ngốc, kẻ một cái phất tay liền giết 10 Luyện Khí Tam Tầng, ngươi nghĩ ngươi đánh lại hắn? “

” V-Vậy người muốn thế nào? “

” Tập hợp trụ cột trong gia tộc lại, cái đinh này nhất định phải nhổ, nếu không sẽ là họa cho Lâm Gia ta mai sao? “

” Được. “

Lâm Tân nghe xong liền vội chạy đi, người Lâm Tân khi tập trung đầy đủ cũng là lúc một tiếng nổ vang ở phía cổng ngoài.

Cánh cổng bằng sắt cứ thế bị đạp bay, kèm theo đó là hai tên thuộc hạ bị Tần Minh bẽ lọi cổ.

Tần Minh ung dung đi vào, phút giây thôi hắn liền bắt gặp cả đám đệ tử Lâm Gia đợi sẵn, yếu nhất Tam Tầng, Cao nhất cũng chỉ Tứ Tầng.

” Tần Minh! Ngươi thật to gan!? Dám đến tận đâ-!? “

Tần Minh lười nói chuyện với mấy con kiến hôi của Lâm Gia, búng tay một cái đám đệ tử Lâm Gia chớp mắt đã không thấy đầu đâu, chết không kịp ngáp.

‘ Đáng sợ…hắn rốt cuộc là loại quái vật gì thế?! ‘

Đường Gia Hân sợ hãi thầm thét, cô sau cũng vẫn chỉ là một kẻ bình thường, một con tốt thí của Trần Gia, thứ cô vừa nhìn thấy tất nhiên đi ngoài sức tưởng tượng.

” Nhìn dáng vẻ sợ hãi của cô cũng được quá đây, Ta thuận mắt rồi đấy nhé~! “

Tần Minh tiêu soái, ngón tay nhẹ nâng cầm ngọc của Đường Gia Hân lên, phút chốc Đường Gia Hân bị hắn làm cho ngượng đỏ mặt.

Nhếch mép cười khẩy Tần Minh tiếp tiến vào trong, bỏ lại phía sau một cảnh máu tanh.

—÷—

Tiếng la hét cứ thế tiếp diễn, chớp mắt Tần Minh tới được Đại Sảnh của Lâm Gia.

” Tần Minh-!!! “

Tần Minh bước vào, Lâm Tân đã từ bên trong xông ra đánh một chưởng.

Chưởng chưa chạm vào Tần Minh, Lâm Tân đã bị đánh bay, không có động tác nào quá cầu kỳ, chỉ đớn giản là một cái tát vào mặt.

” Phụt! Tần Minh…!? “

Lâm Tân lăn trên đất phun ra ngụm máu kèm theo vài cái răng, đôi mắt đỏ ngầu hận không thể xé xác Tần Minh.

” Lâm Nhi! Con không sao chứ? “

” Phụ Thân, Người mau giết hắn! Giết hắn cho con!? “

” Được, ta giúp con xả giận, mau đứng dậy. “

Trần Gia-Trần Gia chủ liếc nhìn Tần Minh đầy sát ý, lúc này bất ngờ xuất hiện thêm bốn cái thân ảnh già nua khác, tất cả đều là trưởng lão của Lâm Gia.

•Trưởng Lão Lâm Bá-Luyện Khí Lục Tầng.

•Trưởng Lão Lâm Nghiêm-Luyện Khí Lục Tầng.

•Trưởng Lão Lâm Khiêm-Luyện Khí Lục Tầng.

•Trưởng Lão Lâm Túc-Luyện Khí Lục Tầng.

•Gia Chủ Lâm Ngạo-Luyện Khí Thất Tầng.

Bốn kẻ vừa xuất hiện liền khí thế bừng bừng, tay cầm trường kiếm liếc nhìn Tần Minh.

” Hừ! Một cái Nhân Loại tầm thường dám tới Lâm Gia ta gây chuyện? “

Lâm Nghiêm cười khinh nói.

” Không tồi, giết bao đệ tử Lâm Gia ta nhưng không hề bị thương, ta thật sự muốn xem ngươi có bí mật gì? “

Lâm Bá hiện vẻ tham lam nói.

” Cô nương kế bên nhìn không tồi, lát nữa lại có trò vui rồi, hehe~! “

Lâm Khiêm dâm tà nhìn Đường Gia Hân không rời mắt.

” Các ngươi cẩn thận một chút, tiểu tử này có chút kỳ quái. “

Lâm Túc trừng mắt nhìn Tần Minh.

” Aizz, các ngươi có lời thoại nào đỡ chán hơn không hả? Nhân vật phụ gì mà ra như cho có thế? “

Tần Minh thở dài đầy chán nản, trong lúc không tập trung liền bay tới một viên đan màu đỏ, vừa chạm vào viên đan liền phát nổ một tiếng lớn, nới Tân Minh đứng lập tức nổ tan tành.

” Xong! Về ngủ, đúng là vô vị. Tập hợp ta để đánh nhau với một con sâu, haiz! “

Lâm Bá thở dài, viên đan vừa rồi là do hắn ném tới.

” Này Lâm Bá, ít ra phải để nữ nhân kia lại cho ta chứ? ” (Lâm Khiêm)

” Ta còn đang suy nghĩ hành hạ tiểu tử kia ra sao? ” (Lâm Ngạo)

” Hahaha! Hâhhâhhâhha! Tần Minh! Mày cuối cùng cũng chết!? ”

Lâm Tân cười trong vui sướng.

” E-hem! Mấy bé làm gì thế? Anh đa chết đâu. “

Tần Minh từ đám khói bụi hiện ra, hắn lành lặn, Gia Hân đứng phía sau cũng chả bị làm sao.

‘ Bóng lưng…to quá, ta làm sao thế này, tim lại có chút đập nhanh. ‘

Đường Gia Hân suy nghĩ.

“” Hừ! Chịu chết đi! “”

Lâm Bá và Lâm Túc đồng thanh, hai kẻ này chả biết từ bao giờ xuất hiện phía sau mà mỗi kẻ đâm cho Tân Minh một kiếm xuyên người.

” Cẩn thận! Là tàng ảnh!? “

Lâm Ngạo hét lớn, khuôn mặt biến sắc.

” Cái gì?? Hự!!! ” (Lâm Bá)

” Mau tránh!? Hự!!! ” (Lâm Túc)

Không ai trong hai kẻ kịp phản ứng, cả hai lập tức bị Tần Minh đập đầu xuống sàn đá, chết ngay lập tức do lực tay của Tần Minh quá mạnh mà bóp nát cổ hai kẻ này.

” Cái gì…? Bá Thúc và Túc Thúc…chết ư. “

Lâm Tân sắc mặt nhợt nhạt, hắn chả dám tin vào những gì mình nhìn thấy.

” Ngươi dám giết Lục Đệ, Ngũ Đệ!?? Ta phải phanh thây ngươi cho chó ăn!? “

Lâm Khiêm thân bừng bừng lửa hận, hai ngón tau đặt lên lưỡi kiếm kéo một đường khiến nó phát ra ánh sáng màu xanh nhạt.

Lao tới, kẻ này vung kiếm bổ đôi Tần Minh, tuy nhiên. Kiếm chưa chạm tới đầu đã bị đấm nát, máu bắn tung té, Tần Minh nở nụ cười thiên thần nhìn ba kẻ con lại.

” Tấu hài hả mấy huynh? Ta còn tưởng Lâm Gia ghê gớm lắm, hóa ra là hổ giấy. “

” Tần Minh, ngươi giết người Lâm Gia ta còn đứng đấy xem thường bọn ta! “

Lâm Nghiêm thân ẩn hiện linh khí vung kiếm chém mạnh, lính khí hóa hình thành lưỡi kiếm tách đôi mặt đất cứ thế bay về phía Tần Minh.

Đối diện trước đòn tấn công của Lâm Nghiêm, Tần Minh không có vẻ gì là muốn tránh, hắn cứ thế để bị chém.

Xẹt…!?

Căn phòng phút giây trở nên yên lặng, bởi thứ họ thấy như một trò đùa. Đường kiếm chém lên người Tần Minh như muỗi đốt inox, vừa chạm vào thân liền tiêu tán.

” V-Việc này k-!? “

Ầm!?

Lâm Nghiêm chưa hết câu đã bị Tần Minh một đạp nát đầu, Lâm Ngạo kịp phản ứng liền điên cuồng lùi về phía sau, Lâm Tân lúc này đã không nói thành lời.

‘ Đây, đây có thật sự là Trưởng Lão Lâm Gia. Những kẻ được ca tụng Tiên Nhân?! ‘

Đường Gia Hân thầm thét.

” Ngươi không chơi à? Gia Chủ gì mà cứ núp phía sau thế kia? Mất mặt quá đấy. “

Tần Minh cười khinh bỉ.

” Tần Minh! Ngươi đừng nghĩ là mình hay, Lâm Gia bọn ta có Cưỡng Giả tọa trấn! Ngươi cũng chỉ là một con kiến với Sư Tổ Mà thôi, ngươi cũng có bản lĩnh, nếu chịu Gia Nhập Lâm Gia, ta liền cho ngươi một chức Trưởng Lão, tiền, địa vị, phụ nữ, ngươi sẽ không thiếu thứ gì. “

Lâm Ngạo trán lấm tấm mồ hôi, khuôn mặt sợ sệt mà bắt đầu mềm mỏng thương lượng với Tần Minh.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.