Nhật Ký – Đại Ác Ma Xin Hãy Nhẹ Nhàng – Chương 23 Diệp Thu Nhi – Botruyen

Nhật Ký – Đại Ác Ma Xin Hãy Nhẹ Nhàng - Chương 23 Diệp Thu Nhi

Ting~! Ting~!

[ Một Tin Nhắn Từ Số Lạ ]

[ Ai Đó Vừa Gửi Cho Bạn Một Tấm Ảnh ]

Tiếng chuông điện thoại, Tần Minh từ túi lấy ra đưa lên xem, một dòng tin nhắn cùng một bức ảnh khiến hắn cười mỉm đầy thích thú.

[ Tin Nhắn: Mẹ mày đang ở trong tay bọn tao, ngoan ngoãn đến chịu chết không, hehe… ]

Tần Minh nhìn qua bức ảnh thích thú không nguôi, tâm tư cứ thế dâng cao.

‘ Làm sao đây ta~ có nên cứu không? Cứu cũng tốt, không cứu cũng tốt. Để bà ta chết đi có khi kích phát Tần Vũ hắc hóa biến thành Ác Quỷ, lúc đó lại có kịch hay xem. ‘

” Tần Minh, việc này… “

Mạc Y liếc nhìn dòng tin nhắn cùng tấm ảnh liền lo lắng không nguôi, tay run run nắm lấy vạt áo của Tần Minh, nàng ta hối hận rồi, mọi thứ điều do nàng mà nên, nghĩ qua liền đau đớn không thôi…

” Kệ đi, đến nhà mẹ ta trước rồi nói. “

” Tần Minh, ngươi sẽ không vứt bỏ Mẹ mình đó chứ…? “

Mạc Y hơn lúc nào hết, nàng ta bây giờ cực kỳ mềm mỏng, nàng hiểu kẻ trước mặt, hắn tự xưng Ác Ma thì việc nhẫn tâm thế này cũng là bình thường với hắn mà thôi, tuy nhiên, nàng không muốn vì mình mà ai đó phải bỏ mạng, huống hồ nếu Bà ấy chết, chắc chắn Tần Vũ sẽ rất đau lòng.

” Nàng bắt đầu quan tâm mẹ chồng rồi sao? “

” Ngươi…! Đã như thế rồi còn đùa được!? “

Mạc Y bực tức đá vào chân Tần Minh một cái.

” Nàng ngại cái gì? Trên người Nàng có điểm nào ta chưa chạm vào đâu. “

” Ngươi đúng là cái đồ không biết xấu hổ!!! “

Mạc Y tức giận hét lớn, quả thật là tức chết khi nói chuyện với tên khốn nạn này, dù bị chửi bới ra sau thì hắn vẫn là chưa từng tức giận với nàng. Bây giờ vẫn thế, dù bị hét thẳng vào mặt nhưng hắn chỉ nhẹ ôm eo nàng rồi cười mỉm.

Phút chốc nơi Tần Minh và Mạc Y đứng được bao phủ bởi Hắc Ám rồi cả hai biến mất không dấu vết.

Chớp mắt cả ba người xuất hiện trong một ngôi nhà nhỏ cũ kỹ, vật dụng và trang ở đây vô cùng đơn giản, nhìn qua liền biết chủ nhân nơi này cũng không giàu có gì. Có thể cũ, có thể đơn giản nhưng lại vô cùng gọn, điều này nói lên người sống ở dầy vô cùng…

” Anh hai… “

Tần Vũ dần tỉnh lại, nhìn thấy không gian quen thuộc liền biết đã tới nơi, tuy nhiên nhưng nàng ta không nhớ mình đã ngủ thiếp đi từ lúc nào.

” Anh hai, mẹ đâu? “

” Ừ, bà đi mua ít đồ rồi. “

” Vậy sao…tại sao em.không nhớ mình ngủ từ lúc nào thế nhỉ? Chỉ là chớp mắt cái liền tới nơi. “

Tần Vũ xoa xoa trán khó hiểu, Mạc Y kế bên nhìn cô cũng là cố gắng cười méo mó, xong cô lườm Tần Minh, kẻ vẫn thong thả như chả có việc gì xảy ra.

‘ Mẹ ngươi bị người ta bắt cóc, ngươi còn ở đây cười như không có việc gì!? Đồ Ác Ma! ‘

Bóc~!!!

” Ui da~! “

Mạc Y bất ngờ bị Tần Minh búng trán một cái đau tê tái, đôi mắt uất ức ướt át nàng nhìn hắn không buông.

” Nói cho nàng biết một bí mật, ta tuy nhiên không đọc được suy nghĩ nhưng nhìn vào ánh mắt của kẻ đối diện ta có thể đoán họ đang suy nghĩ cái gì. Nàng vừa rồi nói rất đúng, ta đích thị là Ác Ma. “

Tần Minh thì thầm bên tai Mạc Y, cô nàng lúc này đơ ra không biết nói gì thêm, tên này quá là biến thái rồi…mà thật ra thì, đối với việc này cũng khá bình thường, tiêu chuẩn của Ác Ma là thế, chỉ là Mạc Y vẫn còn non nớt trong lối suy nghĩ khi không nghĩ tới việc này mà thôi.

” Anh đi đoán Mẹ đây, hai người đừng có mà chạy loạn đấy~ “

Tần Minh đừng dậy rời đi, Mạc Y khuôn mặt lo lắng trong khi Tần Vũ chỉ nghiêng đầu khó hiểu.

‘ Bầu không khí, hình như hơi căng thẳng? ‘

Tần Vũ thầm nói.

” Cẩn thận. “

Mạc Y lo lắng níu vạt áo Tần Minh nói, nàng không tin tên Ác Ma này sẽ chết, nhưng lòng vẫn thấy lo, có lẽ, nàng thực sự xem hắn là Lão Công của mình rồi, việc lo lắng cho Lão Công khi gặp nguy hiểm cũng chả phải việc gì khó hiểu cho lắm.

” Dễ thương thật~ yên tâm, ta chưa chơi chán hai nàng thì không có ý định rời đi đâu. “

Tần Minh thì thầm bên tai Mạc Y khiến cô đỏ mặt.

” Cầm Thú, miệng lưỡi không sạch sẽ. “

Mạc Y lầm bầm.

—÷—

Tần Minh mở cách cửa đi ra liền bị bao phủ bởi Hắc Ám mà biến mất, cách ngôi nhà nhỏ hơn chục km, có một nhà máy bỏ hoang, đúng lúc thân ảnh Tần Minh xuất hiện.

” Thiếu Gia, chắc chắn hắn sẽ đến chứ? “

Một tên đệ tử gia tộc nôn nóng hỏi, treo thưởng cái đầu của Tần Minh rất cao, chỉ cần lấy được đầu của Tần Minh thôi cũng đủ sống hết phần đời còn lại.

” Phải đấy Thiếu Gia, tôi nghe nói tên này rất tệ bạc với Mẹ của hắn, việc bắt bà ta để uy hiếp hắn hình như có hơi… “

Một tên đệ khác nói.

” Lắm chuyện, không đến liền cắt tay chân của mụ ta gửi cho hắn. Cảm giác đó chắc cũng không tệ…haha! “

” Thiếu gia anh minh…hehe… “

Đám đệ tử nghe xong liền nhăn nhó mặt mày, kẻ này đúng là tâm thần hết thuốc trị rồi, họ lúc này ngàn vạn lần muốn biết tên điên nào chọc phải tên tâm thần này.

” Thiếu Gia! Hình như có người đến. “

Một tên đệ tử chạy đến nói, nghe xong Lâm Tân liền nở nụ cười tà ác khiến đám đệ tử nổi da gà từng đợt, hắn cái gì tuấn tú tiêu soái? Hắn đích thị là một thằng tâm thần, ghê tởm.

” Tần Minh! Mày đến rồi~! Mày không biết tao đã phải bỏ ra bao nhiêu công sức để mua được thông tin của mày từ tay Trần Gia đâu, hê hê~! “

Lâm Tân đôi tay mở rộng tiêu soái khoe thành tích của mình với Tần Minh.

” Giề đây? Mới chơi thuốc xong à.? Nhìn mặt đẹp trai thế kia~~? “

” CMM-!!! Đừng có cố tỏa ra bình tĩnh, ta biết mày lo cho con này!? Ta đang tự hỏi, bà ta đã lên giường với bao nhiêu thằng đang ông để có thể sinh ra tên súc sinh như mày…? “

” Ừ. Tao nghĩ chắc cũng không nhiều lắm đâu, à mà, mày đến để nói với tao việc này hả? Quen tâm nhau quá đi~~! Mày không phải bê đê chứ? Thích tạo rồi sao? “

” Im Mọe Mồm đi thằng chó! Tao mới là kẻ được nói chuyện ở đây, súc sinh như mày chỉ nên ngậm mồm mà nghe!! “

” Thôi, thôi. Mày ba hoa hơn nữa giờ chỉ để đấu võ mồm với ta hả? Nhanh, tao còn về xem Thiếu Nữ Pháp Thuật. “

Bam-!!?

Tiếng súng, Lâm Tân đôi mắt đỏ ngầu, gân nổi chằng chịt trên trán, hắn tới giới hạn chịu đựng rồi…

Viên đạn vốn bay rất nhanh nhưng lại dừng lại và lơ lửng trước Tần Minh một cách vô điều kiện, đám đệ tử Lâm Gia nhìn thấy cảnh này cũng sợ hãi không thôi, tay không bắt đạn đã đủ đáng sợ rồi, đằng này còn chả thèm chạm vào.

‘ Thiếu Gia có hiểu mình đang chọc phải thứ nguy hiểm gì không thế!? ‘.

Một tên đệ tử thầm kêu, đám còn lại cũng là một mảng lo sợ, họ sợ tất nhiên vì họ không đủ bản lĩnh như Tần Minh, không hơn hắn nghĩa là kém hơn hắn, yếu hơn hắn.

” Móa!!! Mày giỏi lắm! Ta chấp nhận mày có thực lực có được con điếm đó, nhưng mày hôm nay bắt buộc phải chọn một! Tính mạng của Mẹ mày hay tính mạng của mày, chọn đi! “

Lâm Tân tay hóa trào thủ đặt lên cổ Mẹ Tần Minh hét lớn, đúng lúc, trong cơn mê man Bà tỉnh lại, chưa hiểu việc gì xảy thì Bà đã hai hàng lệ chảy dài khi nhìn thấy Tần Minh.

” Con Trai… “

” Há Há Há-!!! Tao đổi ý rồi, tao sẽ giết con điếm này, để mày cả đời phải sống trong hối hận!?? “

Nói rồi Lâm Tân dùng lực bè gãy cổ người phụ nữ tội nghiệp đang xúc động khi nhìn thấy con trai mình.

Rắc…!?

” Tần Minh…mẹ xin lỗi… “

•——————————————————–

Diệp Thu Nhi

Tuổi 39

Trạng Thái: Buồn Bã, Đau Khổ.

Tâm Tính: Hiền Lành, Cam Chịu…

Thiện: 554 876

Ác: 102

•——————————————————–

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.