Nhật Ký – Đại Ác Ma Xin Hãy Nhẹ Nhàng – Chương 14 Ta Thích, Ta Đuổi Hết. – Botruyen

Nhật Ký – Đại Ác Ma Xin Hãy Nhẹ Nhàng - Chương 14 Ta Thích, Ta Đuổi Hết.

Ngày mới lại bắt đầu, ta tỉnh dậy cạnh Mạc Y, nàng ta có vẻ còn say giấc nên ta cũng không gọi nàng ta làm gì.

” U-um…Tần Minh…? “

Không gọi đã đành, vừa động nàng ta liền tỉnh.

” Chào buổi sáng. “

” Um…Chào buổi sáng. “

Giờ lại còn ngại ngùng, đêm hôm con ôm ta không buông, nàng ta có bao nhiêu nốt ruồi ta cũng biết sạch rồi còn đâu.

” Sao hả? Không nở rời xa ta~? “

Ta lườm đôi tay vẫn đang còn ôm lấy cổ ta của Mạc Y hỏi.

” A! K-Không phải! Ai không nở…mau cút! Cút ra khỏi phòng tôi mau! Ai cho cậu ngủ ở đây hả-! “

Nàng ta bắt đầu cáu gắt rồi ném gối tứ tung, đuổi thì ta đi, tối nay đừng có mà mò tới tìm ta đấy~

Tiến vào bếp, mùi thơm từ thức ăn phản phất, Tần Vũ sớm đã xuống bếp, đúng là siêng năng. Em có lẽ sẽ ở lại đây cùng ta và Mạc Y, việc này ta cũng đã bàn với Mạc Y, mà dù sao thì đây cũng là nhà của nàng ta, không thích thì ta đưa Tần Vũ đến nơi khác.

” Hù~! vẫn còn sức làm đồ ăn à? “

Ta ôm Tần Vũ từ phía sau hỏi, nàng ta có vẻ không còn ngạc nhiên hay giật mình như trước, thay vào đó là nụ cười dịu dàng…

” Hừ, Anh còn dám hỏi câu đó sao? “

” Vậy à, xem ra em còn rất khỏe, vậy- “

” Đừng mà, buồn quá..thật tình! Em còn phải đi học đấy! Tại anh mà…hôm qua em phải xin nghĩ đó biết không hửm? “

” Rồi, rồi. Không trêu em nữa, để anh giúp em làm nhanh rồi đi học. “

” Coi như anh còn lương tâm. “

Tần Vũ có vẻ thích thú với việc nấu canh, phần còn lại thì…có lẽ ta nên làm ít thịt mặn, tủ lạnh còn rau sạch, ta sẽ nấu súp chua cay rồi gói thịt với rau mà dùng.

” Oa! Thơm quá~! Anh à, anh từ bao giờ nấu ăn ngon như vậy. Nhớ lại thì lúc trước có bao giờ anh đi vào bếp làm món gì đâu…? “

Tần Vũ có vẻ ngây ngô hỏi, nhưng thật chất là đang dò hỏi ta, em ấy có vẻ cũng nhận ra rồi.

” Mới học gần đây thôi. Mục đích là để dụ dỗ mấy cô gái trẻ trung như em đấy~ “

Ta cười đê tiện nói.

” Hừ, đồ không đứng đắn! “

” Vậy có cần anh giúp em không đứng đắn luôn không? “

Khuôn mặt dâm dục, ta tiến lại gần Tần Vũ, em ấy lập tức có khuôn mặt sợ sệt lùi lại.

” Mồ~! Em không muốn nghỉ học nữa đâu, anh dùm ơn tiết chế lại dùm em! “

Tần Vũ bỏ chạy ra bàn ăn, ta nở nụ cười rồi đưa đồ ăn lên, cùng lúc Mạc Y cũng bước ra từ nhà tắm. Tần Vũ và Mạc Y nhìn nhau với vẻ mặt ngượng ngùng, ta mừng là họ không ghét nhau, nếu không lại phải đau đầu.

Thời hiện đại thì chế độ một vợ một chồng được tôn thờ, họ dành cho nhau sự tôn trọng và chân quý bạn đời của mình bằng cách đó. Tuy nhiên, đối với một kẻ lăng nhăng thì đời nào có việc hắn chịu nằm này qua năm khác ngủ cùng một người phụ nữ, cuộc sống gia đình cũng từ đó mà rạn nứt.

Mà chế độ chung tình, tôn thờ một vợ này không hợp với ta, bởi ta có phải con người đâu. Nếu mà thật sự là con người thì ta cũng sống quá lâu để quên mất mấy cái chuẩn mực đạo đức đó đi rồi.

Bầu không khí không căn thẳng nhưng có vẻ ngượng ngùng, không giống thường ngày, mọi khi hai người họ ngồi chung và ở phía đối diện ta, nay lại mỗi người ngồi một bên cạnh ta.

Ta xin rút lại lời nói lúc này…họ không ghét nhau là thật nhưng tranh giành là có ấy, người phụ nữ nào lại thích chia sẻ người đàn ông của họ.

À mà, ta có phải người đàn ông của họ không nhỉ…?

Ngáo cmn luôn rồi, bỏ lại việc này thì, Họa Y có vẻ sắp tiến vào gia đoạn thành hình rồi, không bao lâu nữa cô ta sẽ có hình dạng của bán nhân loại.

—÷—

Bữa cơm kết thúc trong sự bình yên, bây giờ là thế nhưng sau này có vẻ không được thế…

Trở Tần Vũ đến trường nữ sinh rồi ta đưa Mạc Y tới trường, nàng ta có vẻ ngạc nhiên khi ta đề cập muốn đem nàng trở lại trường học.

” Tần Minh em rốt cuộc muốn đưa cô trở lại trường học làm gì? “

” Gọi Lão Công. “

” K-Không được…như thế ngại lắm…với lại…với lại… “

Nghe tới đây ta tấp xe vào cạnh đường.

” Gọi hay không gọi? “

Ta nhếch mép cười.

” Em! Đồ cầm thú! Cô không gọi đấy! “

” Vậy hôm nay không đến trường nữa, ta ở đây dạy dỗ nàng. “

” Em…Em…muốn làm gì?! “

” Còn làm gì. “

” Ư~! Tần Minh…không được! Người ta nhìn thấy thì sao…! Ư~! “

” Mặc kệ! Dù sao thì em cũng chả quan tâm. “

” Nhưng cô… “

” Kệ cô. Để người Mạc Gia biết Tiểu Thư của họ bị một tên tiểu tử bắt nạt giữa đường. “

” Tần Minh…em sờ đâu thế hả-! Ah~! “

Ta luồn tay xuống chiếc váy díp của của Mạc Y ấn nhẹ, nàng ta lập tức chống cự quyết liệt miệng thì không ngừng rên rỉ khi ta dùng ngón ta cạ mạnh vào quần chíp của nàng ta.

” Ah~! Ưh…Ưh… “

” Sao hả có gọi không? “

” Được cô… “

Khi Nàng ta bắt đầu đầu hàng thì ta nhéo nhẹ hạt ke của Mạc Y khiến nàng ta cong người lên đầy khoái cảm.

” Híiiii~~~! Tần Minh…Khôngggg~~~! “

” Ra luôn trên xe à? Nàng thật sự càng ngày càng dâm đấy. Yên tâm, ta có mang quần chíp cho nàng này~ “

Ta cười đê tiện từ xe lấy ra chiếc quần chíp đen quên thuộc mà Mạc Y hay mặc.

” Cậu…! “

” Hửm? “

” L-Lão Công! Ngươi thật quá đáng! “

Gọi có tiếng thôi mà cũng khó khăn, ngại tới vậy sao?

Dù sao thì ta cũng nên nhanh tới trường, Mạc Y thuộc thể người sẽ không chịu để ta bao bọc, cho nàng ta một công việc là điều cần thiết.

” Sao, thoải mái hơn rồi chứ? Mới sáng đã được ta cưng chiều vậy rồi~ “

” Thoái mái cái đầu…Lão…Công ấy! Toàn bắt nạt người ta là giỏi, hừ! “

” Thôi, không kêu Lão Công cũng được. Ta biết nàng thích được lái mà~ “

” Cậu-! “

Lật mặt còn nhanh hơn lật sách nữa, mới nãy con kêu Lão Công đây, vừa nói một câu liền trở lại chế độ Cô Giáo rồi.

—÷—

Hướng ngược lại, Đại Học Hải Dương.

Tất cả giáo viên và hiệu trưởng của trường sớm đã tập họp, hôm nay ấy vậy mà có một cuộc họp quan trọng. Đại Học Hải Dương hơn chục năm qua vậy mà đổi chủ, Lâm Gia vậy mà thất thế trước một người thần bí đầu tư hơn 600 triệu ¥ để trở thành cổ đông lớn nhất Học Viện Hải Dương.

Dù ngôi trường này không quá lớn nhưng rất nhiều con cháu Lâm Gia học tập ở đây, việc bị người khác kiểm soát tức là leo lên đầu họ, và này chả khác nào tuyên chiến với cả Lâm Gia, sống gió chỉ mới bắt đầu mà thôi.

Người cổ đông đó vẫn chưa đến, người chủ trì hiện tại là thư ký riêng của người đó. Nhìn qua người thư ký này vô cùng xinh đẹp nhưng cũng vô cùng lạnh nhạt, cô ta có mái tóc vàng uốn lượn cơn sóng ở phần ngọn, đôi mắt màu lam nhạt bên ngoài có đeo cập kính đơn giản chỉ là vật trang trí, thân hình nàng ta cực kỳ chuẩn ba vòng khiến bao giáo viên nam liếc nhìn không chớp mắt mà thèm thuồng muốn có được sự chú ý của nàng ta.

Cánh cửa phòng bỗng mở, từ bên ngoài hai thân ảnh bước vào, kẻ đến ấy vậy mà lại là một học sinh và một người họ cực kỳ quen mặt.

” Giới thiệu với mọi người, vị Tiên Sinh đây là người vừa đầu tư 600 Triệu ¥ vào Đại Học Hải Dương, ngài ấy hiện tại là người Quyền Lực nhất ở đây. “

Người thư ký giới thiệu, Tần Minh nhìn nàng ta một cái rồi cười mỉm.

‘ Ta tò mò ai dạy cô cách ăn nói? Tuy nhiên, ta thích! ‘

Tần Minh thầm nghĩ, hắn chả nét gì là nể nang ai, trực tiếp ngồi xuống ghế trung tâm rồi gác chân lên bàn cười khinh bỉ.

” Chào quý vị, tôi hiện tại là cổ đông lớn nhất của Đại Học Hải Dương. Chắc chắn quý vị đang rất ngạc nhiên, tuy nhiên tôi sẽ không giải thích việc gì cả. Bởi, tất cả các vị sẽ bị tôi đuổi việc. “

Lời nói của Tần Minh lập tức khiến bầu không khí lặng xuống, rồi lập tức bừng bừng lửa giận.

” Ý tiên sinh đây là gì?! Tại sao lại đuổi việc bọn tôi? “

” Đúng thế! Tôi cần lời giải thích hợp lý! “

” Ngài đừng ỷ mình là cổ đông lớn nhất rồi muốn làm gì làm, chúng tôi cần một lời giải thích thỏa đáng! “

” Tần Tiên Sinh, ngài vẫn là nên giải thích hợp lý. Nếu đây chỉ là một trò đùa thì nó không vui chút nào đâu. ( Hiệu Trưởng )

Tần Minh nhếch mép cười khinh, hắn đưa tay kéo Mạc Y vào lòng ngồi, người mà nãy giờ vẫn ngơ ngác chưa hiểu việc gì.

” Ta đương nhiên là tư thù mà đuổi việc các ngươi. Trách thì trách các người dám hùa theo Mạc Gia và Lâm Gia đuổi việc Phu Nhân của ta, còn việc ta có đủ quyền hạn hay không thì, tất nhiên là không rồi! Người xử lý việc này là bộ GDQG, ta sẽ không nói với các ngươi là ta là kẻ đứng sau việc đưa chứng cứ các ngươi tham ô tiền của Trường Học đâu. “

” Cảnh sát sẽ nhanh tới hỏi chuyện các ngươi thôi nên đừng có ý định chạy trốn đấy~ “

Tần Minh thong thả nói, tay hắn nhẹ nâng cái cằm ngọc của Mạc Y lên ngắm nhìn khuôn mặt của nàng ta một cách say sưa. Tần Minh bá khí thoải mái là thế nhưng Mạc Y lại có chút lo lắng, nếu thật là lớn việc thì không có việc đám người ngại ngần bỏ trốn, họ thậm chí có thể đe dọa tính mạng của Tần Minh.

Nhìn qua tính chất nghiêm trọng của sự việc liền hiểu, đây vốn là phạm tội hình sự, kế toán tham ô đã đành, đằng này lại cả toàn bộ hệ thống giáo viên liên quan theo, Mạc Y đương nhiên không biết, có Lâm Gia giật dây sau tất cả mọi việc.

Tiếng xe cảnh sát nhanh chóng vang, từ dưới lâu có rất nhiều cảnh sát tiến vào, phía trên lập tức nhận ra tình hình, Tần Minh vốn chả phải dọa mà mọi thứ đều là sự thật.

” CMN! Tao liều mạng với mày-!!! “

Giận quá hóa ngu, một trong những Giáo Viên xông về phía Tần Minh, không những một mà tận Năm Sáu tên.

Tần Minh nhìn thấy cảnh này chỉ nhếch mép cười, hắn định ra tay nhưng…

Người Thư Ký Riêng lập tức khiến Tần Minh ngạc nhiên, cô ta vậy mà thân thủ cực kỳ lợi hại, chớp mắt liền đá gục gần hết, thậm chí tên cuối cùng còn bị cô ta quật ngã mà bẻ gãy tay.

  • Huýt sáo ~! *

Tần Minh chứng kiến một cảnh liền thích thú tán thưởng, nàng ta vốn chỉ là nhân loại bình thường, không có Sức Mạnh gì đặc biệt. Thứ nàng ta có, có lẽ là sự khéo léo của bản thân và những môn võ nàng đã học qua.

•——————————————————–

Đường Gia Hân

Tuổi 25

Trạng Thái: Xem Thường, Khinh Bỉ.

Tâm Tính: Cậy Mạnh, Ghét Kẻ Yếu Đuối, Không Thích Kẻ Thiếu Quyết Đoán, Tôn Thờ Người Thông Minh, Lạnh Nhạt Vô Cảm…

Thiện: 120 669

Ác: 98 777

•——————————————————–

Tần Minh xoa xoa cằm thầm nghĩ chả biết Trần Nguyên tìm đâu ra người như thế này, nếu có thể hắn muốn tuyển dụng thêm vài người đẻ con cho hắn.

  • Nhéo Mạnh *

Mạc Y lườm Tần Minh một cái rồi ” Hừ! ” một tiến khinh bỉ.

Ps: Chương này chém gió hơi nhiều, có cái nào thiếu hợp lý thì mấy bác nhắm mắt bỏ qua cho. ^^

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.