Nhật Ký – Đại Ác Ma Xin Hãy Nhẹ Nhàng – Chương 13 Tần Vũ Sung Sướng – Botruyen

Nhật Ký – Đại Ác Ma Xin Hãy Nhẹ Nhàng - Chương 13 Tần Vũ Sung Sướng

Trời mờ sáng, ta từ từ mở mắt, nàng cạnh là Mạ Y, nàng ta có vẻ mặt mệt mỏi sau một đêm xuân dài.

Nhìn có vẻ rất đau, dù sau thì cũng là lần đầu nhưng ta lại cực kỳ thô bạo, tay nhẹ đặt lên mông Mạc Y, vô thức khiến nàng ta chợt mở mắt.

” Tần Minh… Ư~! “

Mạc Y rên lên một tiếng rồi dần chìm vào giấc ngủ, ta chỉ giúp nàng ta hồi phục lại một ít mà thôi.

Rời khỏi phòng Mạc Y, ta tiến vào phòng bếp, Tần Vũ sớm đã thức và đang nấu nướng trong này.

” A! A-Anh hai…đừng hù em thế chứ, thật là… “

Tần Vũ giật mình khi ta ôm em ấy từ phía sau, khuôn mặt xinh đẹp liền đỏ hồng lên đầy ngại ngùng.

” Đã học được gì chưa~ “

Ta thì thầm bên tai Tần Vũ.

” H-Học, học gì chứ…! “

Em ấy bối rối khi ta hỏi thế, thật ra thì em ấy nhìn trộm ta và Mạc Y thân mật khá lâu, ta tất nhiên biết điều đó, dù sao thì Mạc Y rên rất to, nàng ta hoàn toàn không thể kiềm chế được tiếng rên la của mình.

” Còn học gì nữa, học cách thế nào làm phụ nữ. “

” Ah~! Anh…dừng lại, em đang nấu ăn đó, thật là~ “

Tần Vũ khẽ tay khi ta bóp ngực em ấy, điệu bộ dạy bảo này của em ấy cũng thật dễ thương.

” Em cũng tốt bụng thật đấy, lại nấu canh tẩm bổ cho Mạc Y… “

” Anh còn dám nói hả? Lần đầu của chị ấy anh lại thô b- “

Tần Vũ mặt đỏ bừng bừng khi lỡ lời, ta chỉ nhìn em ấy mà bật cười thành tiếng, đúng là ngây thơ vô số tội.

” Haha… Vậy mà còn chối không có nhìn trộm? Em muốn bị phạt hử? “

Ta luồn tay vào trong chiếc quần jean ngắn của Tần Vũ nhẹ ấn vào cô bé của em ấy.

” Kyaaa~ Anh, anh làm gì thế…đã bảo là…Ư~ “

” Anh thấy hay là em dùng canh này tự tẩm bổ cho bản thân đi. Sao hả…? “

” Ah…Ah… “

Tần Vũ bắt đầu rên rỉ khi ta chọc ghẹo cô bé của em ấy, lúc này tay còn lại ta luồn vào áo mà mò đến nhũ hoa đang cương lên của Tần Vũ, chạm tới liền bóp nhẹ, Tần Vũ lập tức giật thẳng người mà siết chặt răng.

” HM! Anh…không được…Ah~! Đừng nghịch nữa…haa~ haa~ “

Em ấy bắt đầu thở gấp, cơ thể cũng nóng dần lên, thấy thế ta liền cưỡng hôn em ấy. Có vẻ học được không ít thứ, em ấy vậy mà rất chịu hợp tác mà liên tục đảo lưỡi.

” Ư~! Ư~! “

Bên ngươi em ấy bắt đầu ướt dần, dâm thủy liên tục rỉ ra. Ta đưa tay tắt bếp, rồi kéo em ấy tới bàn ăn.

” Anh…Kya~! “

Đặt em sắp trên bàn ta lập tức cởi quần em ấy, chiếc quần chíp màu trắng cứ thể lộ ra.

” Anh đừng… “

Ta ấy cố chống cự khi ta cởi luôn chiếc quần chíp để lộ ra cô bé hồng hào đang ướt đẫm và co bóp.

” Đừng nhìn! Anh không được… “

Tần Vũ cố dùng tay đẩy đầu ta ra khi ta dùng ngón tay banh rộng hai mép của cô bé em ấy ra.

” Em ngại cái gì, có phải lần đầu ta nhìn thấy nó của em đâu… “

Ta lè lưỡi liếm nhẹ, Tần Vũ lập tức rên lên.

” Ah~! Anh lại nữa…nó dơ…Ah~ Ah~ “

Chụt~! Chụp~! Chụp~! Chụt…

Ra mút mạnh, Tần Vũ lúc này đã đê mê trong khoái lạc, em ấy vặn vẹo eo rồi liền tục rên lớn.

” Em xem ra quen với việc này rồi nhỉ? Vậy Anh dạy em trò mới… “

Ta đưa ngón giữa vào cái hang ẩm ướt của Tần Vũ, em ấy lập tức cong người rên lớn khi ta làm thế, tiếng rên lớn hơn khi ta bắt đầu di chuyển.

” Aah~ Aaahh… “

” Trong em chưa thỏa mãn thì phải… “

Ta nở nụ cười rồi chuyển tay đến điểm G của Tần Vũ, ngay lập tức em ấy cong người, dâm thủy xả ra như suối.

” Híiiiii~! Haa… Haa… “

Tần Vũ ra xong liền yếu ớt nằm trên bàn, sự sung sướng đã lấp đầy suy nghĩ của em ấy. Việc như thế này thật ra là do Huyết Mạch của ta Tác Động vào, dù sao Mẫu Thân của ta cũng là Chân Mị Quỷ.

” Cố gắng lên nào, em chịu thua Mạc Y sao hửm? “

Ta lật người em ấy lại cười đê tiện hỏi.

” Thật không công…bằng…hức~! “

Em ấy che mặt khóc.

” Vậy thì khiến nó công bằng đi… “

Ta lấy dương vật ra rồi cạ lên cô bé của Tần Vũ, em ấy quá nhạy cảm để mỗi lần ta cạ vào em ấy liền uốn éo cơ thể, dâm thủy lại không ngừng rỉ ra.

” Ah…Ah…Ah…Anh dừng lại, đừng trêu em…Hm~! “

” Em muốn nó chứ gì~ “

Ta cười đê tiện.

” K-Không…Không, phải! Áaaaah~~! “

Ta đẩy dương vật vào, em ấy ngay lập tức cong người đầy đau đớn, một ít máu rỉ ra từ cô bé của em ấy. Đấy, ta lại lấy trinh tiết của em gái mình, nghe thôi cũng đủ dâm loạn rồi~

” Đau quá…nó…to quá! Haa…haa… “

” Em dâm đãng quá đấy, tuy nhiên anh thích em thế này…mà, anh vẫn chưa cho vào hết~ “

” K-Không…phải chứ! Híiiiii~~~~! Em raaaaa~~~!!!! “

Ta thúc lút cán vào cô bé của Tần Vũ, em ấy cong người co giật rồi xả dâm thủy như mưa, nơi hay ta đứng cứ thế mà một mảnh ẩm ướt.

Sau khi ra lần hai em ấy trở nên yếu ớt, là do ta kích thích ham muốn của em ấy hơi quá rồi, ta rút dương vật ra rồi bế em ấy về phòng.

Lần sau em nhẹ tay với mấy người phụ nữ nhân loại hơn vậy, họ không chịu nổi kích thích quá mạnh đến từ huyết mạch của ta…mà, lấy điểm bình thường của Mẫu Thân áp đặt lên hai người họ cũng là hơi quá.

Tần Vũ phê pha đến bất tỉnh rồi ngủ thiếp đi, ta cũng không muốn em ấy kiệt sức như Mạc Y nên đã để em ấy yên lành mà ngủ, thân thì lượn đi nấu canh tẩm bổ cho hai người họ.

Không thỏa mãn xíu nào…ta có chút nhớ dung nhung Mẫu Thân rồi, không biết người giờ đang đi chơi chỗ nào. Mà, ta thấy tội cho mấy Nam Nhân ở nơi Mẫu Thân chi quá ây, sẽ không ai muốn biết Mẫu Thân ta làm thứ gì với họ đâu.

  • Rùng Mình~ *

Không nghĩ nữa, đi làm đồ ăn vậy, thiện tai thiện tai…

Và thế ngày hôm nay không ai trong hai người họ chịu ra khỏi giường, Tần Vũ thì trùm chăn vẻ xấu hổ, Mạc Mạc Y thì vẫn còn yếu nên ta đã chăm sóc nàng ta cho đến tận chiều.

Ting~!

Tin nhắn?

•——————————————————–

Trần Nguyên: Giấy tờ tớ đã chủng bị xong rồi, cậu chừng nào sẽ công bố nó? [ 17:01 ]

Tần Minh: Cứ bảo họ là Mai, tớ sẽ đến của buổi sáng.

Trần Nguyên: Ok! Nhớ tiền hoa hồng đấy~! Tớ sẽ không nương tay đâu.

Tần Minh: Sẽ gấp đôi cho cậu.

Trần Nguyên: Wow! Ta ôm được chân lớn rồi, ahaha!!!

Trần Nguyên: Tớ sẽ sắp xếp một Đại Mỹ Nhân dẫn cậu đi trình làng ~

Tần Minh: Ồ! Thú vị đấy.

Trần Nguyên: Mấy tên Lâm Gia đầu tư vào trường lần này bị cái tát đau rồi, Uhaha!!!

Tần Minh: Trong cậu còn vui hơn cả tôi nữa đấy.

Trần Nguyên: Mấy khi hạ bệ được mấy đại gia tộc, phải thưởng chứ~

Tần Minh: Gia Tộc của cậu cũng có nhỏ bé gì?

Trần Nguyên: Vậy tớ mới vui~

Tần Minh: Vô vị, tạm biệt.

Trần Nguyên: Này, cậu làm mất hứng quá đấy.

Trần Nguyên: Này!

Trần Nguyên: Này!

•——————————————————–

” Ai thế? Trong cậu có vẻ vui… “

” Nàng ghen sao? “

” Không thèm. Hứ! “

” Đừng gọi cậu này cậu kia nữa. Gọi Lão Công đi. “

” Còn lâu, tôi không thèm lấy tên cầm thú như cậu- “

” Hửm…? “

Ta trừng mắt liếm môi.

” L-L-Lão…Công… “

” Coi như nàng thức thời, đây há miệng ra. “

” Ừ-Ừm…. “

….

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.