…
” Cô chỉ muốn sống một cuộc đời bình thường, không muốn dính líu gì tới bọn họ nữa, đáng ra cô không nên sinh ra trong Gia Thế… “
Mạc Y tâm trạng nói, nhìn thấy sự buồn bã của nàng ta khiến ta vô cùng vui sướng, nếu là kẻ khác ta sẽ khiến nó tệ hơn nhưng vì nàng ta sẽ là phu nhân của ta nên tạm nhịn vậy.
” Em hiểu rồi. “
” Em rốt cuộc là- “
Mạc Y bị ta chặn đôi môi lại trước khi kịp nói gì thêm, móc chiếc điện thoại trong túi ra ta gọi cho một kẻ thú vị.
” Alo, tôi muốn nhờ cậu ít việc, nếu sắp xếp ổn thỏa sẽ có hoa hồng. “
” Ồ~ Cậu muốn tôi giúp gì? “
” Tôi muốn đầu tư chút ít đấy mà, tôi sẽ gửi gmail cho cậu. “
” Hiểu rồi. “
Cuộc trò chuyện kết thúc, ta nắm tay kéo Mạc Y đi.
” Tần Minh, em làm gì thế? “
” Dẫn cô đi ăn thứ gì đó, cô chả phải bị đuổi rồi sao, không còn làm nữa thì ở đây làm gì? “
” Chả phải em con tiết học sao? “
” Cúp thôi, đi chơi với Phu Nhân vui hơn. “
” Không được, tương lai vẫn quan- “
Ta chặn Mạc Y lại.
” Không có tương lai nào cả, cô cũng không còn là giáo viên nữa. “
Kéo Mạc Y vào xe, ta đưa nàng ta tới tiệm đồ ngọt cách trường không xa.
Ngồi vào bàn, Mạc Y có vẻ thiếu tự tin hơn những gì ta tưởng tượng, lần đầu hẹn hò? Nàng ta rốt cuộc đã sống thế nào trong thời gian qua thế?
” Cả sẽ làm gì? “
” H-Hả? “
” Cô nhận ra phải không? Việc bị đuổi là do Mạc Gia áp lực lên trường học. “
” Ưmm… “
” Đừng ừ, nói chính kiến của mình đi. “
” Cô không biết… “
” Cô là đang thánh nữ hay ngu ngốc đây? “
” Ý em là gì? “
” Em gái cô- ”
” Tần Minh đừng…đừng làm hại nó, nó như ngày hôm nay cũng là do có người chị gái như cô… “
” Là cô xuất sắc quá chứ gì? “
” Em! “
” Tài không hơn ngươi liền đâm ra ganh ghét, em gái cô nên bị khám bác sĩ tâm lý đi là vừa. “
” °°° °°° “
Mạc Y cúi đầu không nói.
Cùng lúc ta bắt gặp một hình bóng thân quen trong bộ đồ hầu gái, Tần Vũ em gái ta vậy mà làm ở đây.
” A! Anh làm gì thế? “
” Em gái~ xinh như thế hay là ngồi uống cùng anh đi~ “
Ồ, tên này được phết, dám sờ mông em gái của ta, dù ngươi là người sờ sau nhưng chủng bị đi tên kia.
” Xin khách nhân tự trọng. “
Cũng mạnh mẽ đấy, xem ra chịu khổ không ít.
” Cmn! Con điếm như mày cũng dám làm giá trước mặt lão tử! Nói cho mày biết, ta là người của Lâm Gia, tiền tao không thiếu! Khôn hồn từ cút qua đây, tao sẽ nhẹ nhàng với mày, hehe~ “
Tên này ném tiền vào mặc Tần Vũ nói, Tần Vũ ngược lại khuôn mặt uất ức, cảm chịu không thôi.
Cùng lúc một thân ảnh khác xuất hiện, kẻ đến có vẻ là chủ quán.
” Cô làm gì vậy? Lại khiến cho đại ca đây không hài lòng, còn không qua cút qua xin lỗi. “
” Tôi… “
” Tôi cái gì mà tôi, cô có muốn làm tiếp không!? “
Ồ thú vị quá, ta muốn xem thêm nhưng chợt nhận ra Mạc Y từ lúc nào đã tiến tới chỗ đó.
Chát!
Nàng ta vậy mà tán cho tên chủ quán một cái.
” Em gái, đừng nghe lời hắn, công việc này không tốt hay là nghỉ đi. “
” Nhưng… “
Tần Vũ vẻ lưỡng lự.
” Ồ! Lại là Mỹ Nhân, ta nhìn trúng cô rồi, ra giá đi Lão Tử muốn- Ặc!!! “
Tay chân dạo này không tốt, lỡ tay, lỡ tay thôi.
” Anh Hai! “
” Hóa ra hai người là anh em! “
Mạc Y nhìn Tần Vũ, Tần Vũ lại nhìn Mạc Y.
Cùng lúc…
” CMN!!! Thằng chó nào đánh lão tử!? “
Từ đống bàn ghế gãy, tên kia trồi lên hét lớn, thấy thê nên ta tiện chân đạp cho hắn một cái.
” Ặc!!! “
” Bố mày làm đấy? Sao nào~ gọi đại ca tới đi. CÚT! “
Để hắn có thời gian gọi Đại Ca đến nên ta đã tiện chân đá hắn bay ra cửa.
” Trời ơi! Gây họa rồi! Gây họa rồi! Các người đắc tội với người của Lâm Gia kêu tôi làm sao làm ăn đây- ”
Do tên này lèm bèm mệt quá nên ta túm lấy miệng hắn.
” Nhà hàng này ngươi mua bao nhiêu? “
Buông tay ra.
” Khụ! Khụ! 120 000 ¥ … “
” Ta mua lại 240 000 ¥. “
” Thật sao? “
” Đi làm giấy tờ đi. “
” Được, được… “
Tên chủ quán vội vã chạy đi, ta lúc này liếc nhìn Tần Vũ, cô em gái này vậy mà rụt rè kéo vạt áo ta.
” Anh…mình lấy đâu ra tiền… “
” Anh có. “
” Đừng nói dối, nhà còn không đủ ăn thì lấy đâu ra… “
Ta xoa xoa trán mệt mỏi nhìn Tần Vũ, chả phải bảo là lo học đi sao.
” Cầm lấy. “
Ta lấy tấm thẻ ngân hàng ra đặt vào tay Tần Vũ.
” Anh, đây là…anh là lấy của… “
Tần Vũ liếc nhìn Mạc Y, nhỏ này đang nghĩ ta Trai Bao đây mà.
” Sao? Nghĩ bậy đúng không? Đây là giáo viên của Anh. “
” Gi-Giáo Viên! “
Tần Vũ ngạc nhiên nhìn Mạc Y.
” Đúng vậy, cô là Giáo Viên của Tần Minh, bọn cô chỉ vô tình đến đây dùng bữa thôi. “
Mạc Y cười mỉm, tay thì thò ra sau lưng nhéo cho ta một cái, lý do? Ta cần lắm cái lý do?
” Ra là vậy… “
Tần Vũ cúi đầu nói nhỏ,
” …Anh à, Anh nên trốn đi, kẻ lúc nãy là người của Lâm Gia. “
” Anh trốn, rồi đứa em bé nhỏ này bỏ cho ai lo đây? Mạc Y, cô dẫn em ấy về trước được không? Em có chút việc… “
Mạc Y lập tức hiểu chuyện mà nhẹ gật đầu, xong cô kéo tay Tần Vũ ra xe chạy đi.
Đúng lúc cánh cửa bị đạp sập, từ bên ngoài nhóm 50 kẻ áo đen xông vào.
” Là nó đánh mày? “
” Là nó! Đại Ca phế nó! Còn có hai mỹ nhân nữa! Bọn chúng đâu rồi!? “
Đại Ca lần này là một tên chọc, dáng to cao, mặc vest đen, mắt cũng đeo luôn cặp kính đen, đen từ đầu tới chân.
” Mày con! Mày con gan lắm, dám động với người của Lâm Gia bọn ta? Không phế mày bọn a cẩu a miêu lại khinh-! “
Ầm!!!
” Nói nhiều. “
Ta vốn lười nghe nhân vật phụ đọc thoại lắm nên lỡ tay đập đầu tên Đại Ca này rồi.
” CMN!!! Chém chết Mọe nó cho tao! “
Bọn này vậy mà lấy ra dao kiếm lao lên, đúng là làm lớn thì chả ngán bố con thằng nào, tàn chữ vũ khí mà không bị bắt, cảnh sát xem ra cũng chả ra gì.
Mà thôi, ăn 50 cái linh hồn coi như bữa trưa vậy.
Binh! Bộp! Bốp! Đùng! Ầm! Leng keng~!
” Ah…tha-tha mạng … “
Rắc!
Đúng là vận động sau giờ ăn có lợi cho sức khỏe, thoải mái~
Ta đã mong chờ bọn chúng kéo đến một đám cao thủ, không ngờ lại kéo đến một đám kiến hôi.
” Khách…Khách…Nhân…Giấy tờ của …Ngài. “
Tên chủ quán run rẩy, tay vẫn con cầm đống giấy tờ nhìn ta.
” Suỵt~! “
Ta đưa tay ra hiệu im lặng, nhẹ vung tay mấy cái thi thể liền tan biến, định để lại chơi đùa với cảnh sát một chút nhưng thôi, chưa tới lúc.
” Ngươi hiểu chứ? “
” Vâng, Vâng…tôi sẽ giữ im lặng. “
…