Chap 8 : Cuộc gọi
Rít hết điếu thuốc cuối cùng , tôi nhàu nát bao thuốc vứt vào góc rồi thả người xuống sàn thả mình vào giấc ngủ .
Cộc … cộc … cộc , tiếng gõ cửa khô khan kéo tôi ra khỏi giấc ngủ , nhíu mày , cố mở con mắt ra tôi hướng ra cửa hỏi :
– Phương hả ?
– Dạ , em nghĩ anh ra ngoài sớm nên lên xem sao – Giọng còn ngái ngủ của Phương nói vọng vào , nhìn chiếc đồng hồ trên tay thì cũng 8h30 sáng rồi , lắc đầu vài cái cho tỉnh rồi tôi uể oải đứng lên hướng ra cửa mở cửa cho Phương , khuôn mặt thiên thần sau cánh cửa hiện ra , khuôn mặt mà tôi nhớ mãi đến giây phút này …
– Còn sớm mà , sao em không ngủ thêm đi
– Mấy giờ rồi anh ?
– 8h30
– Cũng trể rồi , anh dậy vscn đi , em xuống nhà làm đồ ăn sáng
– Ừ – Nói rồi tôi đóng sầm cánh cửa lại , lếch vào nhà vệ sinh nhìn mình trong gương thảm hại thật , da mặt nhợt nhạt , trên đầu vết sẹo lộ ra trên mảng da đầu đã bị cạo , cười nhẹ rồi tôi cũng lấy bót ra đánh răng , chuyện gì qua rồi cũng nên để nó qua đi , nhỉ ? Xong xuôi , xuống bếp thì Phương đang loay hoay đổ dầu vào chảo , tôi bước tới hỏi :
– Em định làm món gì vậy ?
– Bánh mì ốp la đó anh , mà đêm qua anh hút thuốc hả ? – Nhỏ nhíu mày hỏi tôi , ánh mắt nhìn vô định
– À vài điếu , sao em biết ?
– Lúc nãy em lên phòng anh đó , phòng với người anh toàn mùi thuốc , hôi lắm – Nhỏ nhăn mặt
– À ừm do anh có chuyện buồn mà – Tôi nói rồi cầm lấy cái chảo , cười nhẹ :
– Em tới ghế ngồi đi , làm gì mà lâu lắc
– Dạ – Nhỏ lí nhí
Lắc đầu , tôi đổ dầu vào rồi bắt đầu chiên trứng , xong xuôi tôi chạy ra ngã 3 mua mấy ổ bánh mì về ăn cùng nhỏ
– Sao không vào bệnh viện thăm anh ? – (Truyện bạn đang đọc được đăng tải miễn phí tại wapsite Haythe.US – Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ) Tôi hỏi khi đang nhồm nhoàm miếng bánh trong miệng
– Ba mẹ em đi công tác cả tuần , đâu có ai đưa em đi đâu
– Tưởng em không quan tâm anh
– Bậy , anh là chồng em mà . Anh làm gì mà người ta đánh nhập viện luôn vậy ?
– Nhầm người đó mà – Tôi cười nhẹ , lại nhớ đến người anh cả trong khu
– Lần sau anh cẩn thận tí , chết như chơi
– Sao hôm nay em nói nhiều vậy ? – Tôi gắt , nhỏ khẽ giật mình rồi cúi xuống tiếp tục ăn nữa ổ bánh mì còn lại . Ăn xong , tôi chạy lên phòng khoát lên mình chiếc áo đoàn rồi tôi leo lên con ex lao vút đi . Giỡ tờ báo tuyển dụng nhân viên ra , tôi đến quán cà phê TM , dựng xe trước quán cà phê , tôi hít một hơi rồi vào quán , vâng , tôi đi xin việc làm , tôi muốn sống bằng chính đồng tiền của mình , những suy nghĩ trưởng thành chín chắn đó đã hình thành trong tôi vào đêm hôm qua . Bước vào quán , một cậu sinh viên cũng khoảng tuổi tôi ra order :
– Bạn dùng gì ?
– À mình tới đây xin việc – Tôi cười với nó , nó quay lưng đi vào trong quầy nói gì với một chị ở quầy thu ngân , chị bước ra về phía tôi , sơ qua thì chị khá trẻ , khoảng 25 thôi , một người đàn bà quyến rũ :
– Chào em – Chị mỉm cười ngồi xuống chiếc ghế đối diện tôi- Chào chị – Tôi gật đầu nhẹ
– Em tới xin việc hả ? – Chị nhíu mày hỏi tôi
– Dạ , em có thể làm việc ở đây không chị – Tôi nhìn chị bằng ánh mắt khẩn cầu , chị cười nhẹ rồi nói :
– Đương nhiên , quán chị đang thiếu người mà , cho chị xem hồ sơ đi – Chị cười , nụ cười rất đẹp tuổi đôi mươi
– Dạ đây – Tôi chìa tập hồ sơ ra cho chị
– Ừm B , mai em bắt đầu làm luôn được không ? Việc của em là dắt xe vào bãi cho khách , khi khách về thì dắt ra thôi . Em là ca chiều nha- Chị cười nói với tôi
– Làm bảo vệ hả chị ? – Tôi hơi ngạc nhiên vì nghĩ mình sẽ làm chân phục vụ chứ không phải cái chân bảo vệ này
– Ừ em , có chuyện gì hả ?
– Dạ không , mai em qua sớm – Tôi cười gượng đứng dậy
– Ừm em
Tôi bước ra khỏi cửa , nhìn vào thằng ku ‘ Đồng nghiệp ‘ đang ngồi ngoài quán , liên tưởng đến hình ảnh của mình sẽ ngồi đó giống nó , lòng tôi xốn xang lạ thường . Ra net , tôi mở máy làm vài ván Liên Minh , dạo này toàn con nít học đòi chơi game , bị bóp nặng . Về nhà lúc 12h , vào bếp thì thấy Phương đang ngủ gục trên bàn ăn , tôi lấy hai cái nắp chảo đập vào nhau tạo nên một tạp âm không hề nhỏ , Phương giật mình bật dậy , ngơ ngác nhìn quanh hỏi tôi :
– Anh B hả ?
– Ừ , sao không ăn đi mà chờ lại còn ngủ gục nữa
– Em chưa đói – Nhỏ dụi mắt , chu môi lên cãi với tôi
– Dạ thôi được rồi , ăn – Tôi giở lồng bàn lên nói với nhỏ
– Dạ hi
Bới cơm cho nhỏ , tôi ăn ngồm ngoàm như nạn đói năm 45 . Ăn xong , tôi gọi cho thằng N :
– Đi lượn không m ?
– Rảnh quá , trưa nóng bỏ mẹ – Nó cằn nhằn
– Đi với t tí cho nó thoáng – Tôi xuống giọng năn nỉ nó
– Rồi đợi tí t qua
– Nhanh nha – Tôi nói rồi cất điện thoại vào túi , nhỏ Phương hỏi tôi :
– Anh định đi đâu hả ?
– Ừ em ở nhà canh nhà đi , tí anh đi nhớ khóa cửa cẩn thận
Tin … tin … Tiếng còi xe của thằng N ở ngoài cổng , khoát chiếc áo da lên người tôi nói với Phương :
– Anh đi nha
– Dạ
Chạy ra sân , tôi leo lên chiếc ex rồi nói với thằng N :
– Lên LP nha
– Ừ
LP là khu đua xe trái phép ở khu tôi , trong đó cũng toàn thành phần bất hủ , hổ báo , không cẩn thận nằm viện như chơi , tới nơi , tiếng còi xe , tiếng nẹt pô làm rộn cả một vùng . Trên đường đua là một thằng thanh niên chạy con Wave tàu và một cô gái , một cô gái rất đẹp , có gì đó cuốn hút tôi với cô ấy , một cô gái cá tính theo tôi cả một khoảng thời gian dài , cô gái có hình xăm bộ cạp . Đang phiêu theo tốc độ thì tiếng còi hú rất to , những mạng ở đây ai cũng chạy tán loạn , cảnh sát … Tôi và thằng N lật đật chạy xuống bờ đê rồi phóng hết cỡ , tiếng còi hú sau xe rất to … Tới cổng nhà tôi , 2 thằng dừng lại thở gấp :
– Hãi vl m ơi – Thằng Nam nói trong tiếng thở gấp
– Ờ hãi vc , lần sau xin chừa – Tôi cười
– Đéo có lần sau đâu – Nó nói rồi vọt ga chạy thẳng
– Thằng cờ hó – Tôi chửi với theo nó , cười nhẹ , mở cổng vào nhà thì trước mặt tôi là nhỏ Phương đang ngồi trong góc khóc tức tưởi , những hàng lệ tuôn trào , lật đật chạy tới chỗ nhỏ tôi hỏi :
– Phương , phương , … sao vậy em ?
– Mẹ em , mẹ em …
– Mẹ em làm sao – Tôi hỏi
– Mẹ em vừa gọi cho em , về , về chuyện …. – Nhỏ Phương khóc to hơn , tiếng khóc theo tôi đến tận bây giờ ….
P/s : Từ nay khoảng 2 hoặc 3 ngày mình post 1 chap , vì công việc và cuộc sống không cho mình nhiều thời gian , cảm ơn những ai đã theo tôi đến những dòng này … Thanks For Watching …