Chap 10 : Ánh sáng
– Cô ấy sẽ thấy lại được ánh sáng – Ông cười , nụ cười lương thiện
– Thật , thật hả bác sĩ ? – Tôi lắp bắp
– Ừ , người nhà có thể vào thăm bệnh nhân – Ông bỏ cái kính ra , nhìn chúng tôi chia vui
– Cảm … Cảm ơn bác sĩ – Bác H gái ríu rít cảm ơn , tình mẹ con giữa 2 người có thễ nói là ít ai sánh được
Đẩy cửa phòng bệnh ra , tôi và hai bác bước vào , em ngồi đó , mắt đã bị che bởi một dải băng trắng tinh , nghe tiếng , em hỏi :
– Ba mẹ hả ?
– Trời ơi con tôi – Bác H gái ôm em khóc , những giọt nước mắt hạnh phúc , Bác H trai chỉ đứng nhìn không nói gì , đôi mắt bác chan chứa tình thương
– Thôi mà , thành công rồi mà bác – Tôi cười lên tiếng nhìn bác H gái , em giật mình lên tiếng
– Anh Bii hả ?
– Ừ em – Tôi cười nhẹ
– Em tưởng anh không tới chớ – Nhỏ cười , hai chiếc răng khểnh xinh xinh hiện ra nơi đôi môi nhỏ
– Sao không tới được , “ vợ anh mà “ – Tôi ghé tai nhỏ nói thầm
– Hihi – Nhỏ cười khúc khích , quờ quạng nhéo tôi
– Thôi con coi em nó nha Bii , hai bác về – Bác H lên tiếng nói với tôi
– Dạ hai bác về đi , con lo cho Phương được mà
– Thôi về bà – Hai bác đi ra cửa , bác H gái quay mặt lại nháy mắt với tôi , cái nháy mắt đầy ẩn ý
– Em có đau không ? – Tôi hỏi em sau khi hai bác ra về
– Dạ không , tại em biết ở ngoài còn có gia đình mà , hi – Em lại cười , khuôn mặt trắng hồng em dưới ánh nắng ban mai hiện rõ mồn một , tôi tự hứa trong lòng một điều mà đến bây giờ tôi còn nhớ mãi , mãi mãi .
– Ừ đau lắm mà bày đặt , cô là chúa nhõng nhẽo mà – Tôi sử dụng giọng bỡn cợt để trêu em
– Ơ , không có mít ướt nha – Nhỏ nhăn mặt cãi lại tôi
– Thế ai bữa cơm nào cũng khóc vậy ta – Tôi cười lớn
– Ơ … Tại … Tại người ta cay chớ bộ – Nhỏ đỏ mặt
– Lí sự , còn đau không hỏi thiệt đó
– Thì , cũng hơi đau – Biết ngay mà , con bé này
– Thấy chưa , ăn gì chưa ?
– Em phẫu thuật cả buổi sao ăn – Nhỏ chu môi , càng ngày càng con nít , chỉ giỏi làm nũng
– Ngồi đây chờ tôi , cô lí sự lắm – Tôi nói , chạy xuống căntin mua hộp cháo cho em
Chạy lên phòng , em đang ngồi hát khe khẽ , một thiên thần không có đôi mắt …. Đặt hộp cháo xuống bàn , tôi hỏi :
– Tự ăn hay đút – Tôi hỏi mặc dù đã biết câu trả lời
– Aaaaa – Nhỏ há miệng ra , lấy ngón trỏ chỉ vào miệng
– Eo , sao nay làm nũng ghê vậy
– Em bị bệnh mà , hihi – Nhỏ le lưỡi
– Thấy khỏe như trâu đó thôi – Tôi cười
– Nhìn vậy chứ không phải vậy
– Làm nũng thì nói đại đi , nè cô nương – Tôi múc cháo , đẩy vào miệng em
– Aaaaa. ….. – Nhỏ nhả cháo ra sàn , tay chà vào lưỡi liên tục
– Sao … sao nóng quá dzạ ? – Nhỏ le lưỡi thở
– Ủa nóng hả ? – Tôi rờ hộp cháo
– Ừ nóng thật , để anh làm cho nó nguội đã – Tôi bật quạt , để hộp cháo trước tầm ngắm của cái quạt rồi rút con 1280 ra chơi rắn
5p :
– Xong chưa anh ?
– Chưa
10p :
– Xong chưa anh ?
– Chưa
30p :
– Xong chưa anh ?
– Rồi rồi , mệt ghê – Tôi nhăn , lấy hộp cháo đã nguội ngắc đút cho nhỏ
Một muỗng , hai muỗng , ….
– Ẹ , sao giống cháo thiu dzạ ?
– Để dưới quạt nửa tiếng bảo sao không nguội lạnh , ai bảo không nhắc – Tôi gắt
– Ơ , em kêu mà anh có nghe đâu
– Do con rắn – Tôi trả lời rồi đút cháo cho em , mặc cho cái gương mặt ấy đang nhăn nhó như con tinh tinh
– No rồi – Nhỏ nhăn nhó , ra vẻ không hài lòng cho lắm về món cháo
– Ừ vậy ngủ đi , anh đi công việc tí – Tôi rót nước cho nhỏ rồi ra về
– Anh đi đâu vậy ?
– Công việc – Tôi trả lời rồi ra về
Ra cổng , tôi gọi thằng Nam :
– À nhô – Nó trả lời sau 3 nốt nhạc
– Nam Gay đi net không m ?
– Lại net à , t ngán lắm rồi – Nó nói giọng ngán ngẩm
– Vậy đi đâu giờ ? – Tôi hỏi nó
– Lên LP đi – Nó hớn hở nói với tôi
– Bữa trước dính chốt chưa sợ à
– Xoắn gì , cùng lắm chạy như hôm bữa thôi
– Ờ m ngon , đợi t qua hốt xác m
– Ngon thì qua đây con chó – Nó cười ha hả trong điện thoại
– Đợi bố m 10p – Nói rồi tôi cúp máy , leo lên con ex chạy thẳng qua nhà thằng Nam
– Gay ơiiiiiiiiiii – Tôi bấm chuông , la inh ỏi
– Gay cmm – Chưa thấy người đã thấy bóng nó
– Thôi đi – Nó dắt con wave ra nói với tôi
Tôi và nó lướt đi trên con đường đầy nắng gió , bụi trần , tới nơi , vẫn là những tiếng la hét , tiếng nẹt pô inh ỏi nhức hết cả tai
– Ê Bii , kìa – Nó chỉ về phía xa
Nhìn theo ngón tay nó , thằng Tấn khu Y đang ở trong khu LP này , tôi nhớ tới anh Tuấn , hai mắt đổi thần sắc , toan bước tới thì thằng Nam giữ tôi lại hỏi :
– M làm gì vậy Bii ?
– M còn hỏi nữa à , nó là một trong những đứa gây ra cái chết cho anh Tuấn m không nhớ hả Nam ? – Tôi hét
– Đương nhiên là t nhớ , nhưng mà m nhìn đi , đâu phải có một mình nó là khu Y sang đây , tụi mà hôm bữa mình chiến cũng còn đó kìa – (Bạn đang đọc truyện tại wapsite Haythe.US – Chúc bạn có những phút giây vui vẻ) Nó hích mặt về phía tụi nó
Vẫn là những gương mặt quen thuộc trong cuộc hỗn chiến vừa qua , tôi nóng máu , rút điện thoại ra gọi cho thằng Kiên :
– Kiên hả ?
– Ừ có gì không ?
– Ra khu LP đi , kêu đông đông anh em vào
– Chuyện gì ? Thằng nào đánh m hả ?
– Không , tụi khu Y đang ở đây nè – Tôi quát
– Thật không ?
– Nghe giọng t giống giỡn lắm à ? – Tôi gắt qua điện thoại
– Đm m đợi t , bữa bay t cho tụi nó bỏ xác ở đây – Nó hét lên rồi cúp máy , tôi cười nhạt rồi lườm tụi nó , tụi m cười đi , không lâu nữa đâu tụi m cũng như anh Tuấn thôi
Tít … tít … .tít … Chiếc điện thoại cùi của tôi rung lên , tin nhắn từ thằng Kiên :
– Ra quảng trường đi , tụi t chờ ngoài này – Giọng nó cất lên giữa bao âm thanh hỗn tạp ở đầu dây bên kia
– Oke , t với thằng Nam ra liền – Quãng trường xay cách khu LP khoảng 300m , nếu tụi nó muốn về lại khu Y thì phải đi qua đó
– Đi Nam , tụi nó chờ ở ngoài đó – Tôi nói với thằng Nam
– Có cần phải vậy không Bii ? – Thằng Nam hỏi tôi , mặt đăm chiêu
– Đm m nói gì vậy Nam , tụi nó giết anh Tuấn đó Nam – Tôi quát lớn
– À ừm đi – Nó nói sau khi suy nghĩ gì đó
– Vậy mới là anh em t chớ – Tôi cười , lên xe và chuẩn bị cho ngày màu đen
Ra cổng , tôi thấy dáng một con người bên hàng ghế đá , rất quen , cô ta , đúng như vậy , hình xăm đó không thể lầm đi đâu được . Cô ta đang ngồi xoa chân , đầu gối rách bươm , máu cứ chảy , chắc té xe . Tôi dừng lại , xuống xe :
– Ê , sao vậy ? – Tôi hỏi cô ta , giọng tỏ ra sự khó chịu
– M không thấy à , té xe đó thằng ngu – Cô ta nhìn tôi gắt , ánh mắt hơi rướm nước mắt
– Ờ vậy hả ? Kệ mẹ m – Tôi nói rồi leo lên xe lao đi thẳng , thằng Nam chỉ nhìn tôi rồi chạy theo
– Thằng chó , đmm , @#$$#!$#! – Cô ta văng tục phía sau lưng tôi , tôi cũng chẳng quan tâm cho lắm , mục tiêu bây giờ của tôi tụi khu X , nơi mà Quãng trường sẽ nhuộm màu đỏ …
Tới nơi , xuống xe thì thằng Kiên chạy ra :
– Tụi nó đâu ?
– Còn ở khu LP đó , m có đem hàng không ? – Tôi hỏi
– Có , mà m hỏi làm con mẹ gì , có bao giờ m đánh ai đâu mà giờ đòi chém với giết hả Bii – Nó cười
– Để m xem – Tôi nhếch mép rồi vào trong , quân số bên ta khoảng 20 mạng , thằng Kiên quen rộng nên kêu gọi anh em nhanh thật , toàn là những thành phần bất hủ trong xã hội
Xong màn chào hỏi thì tôi cũng cầm cái ống tuýp cho mình , nhớ lại cái cảnh mà cái ống tuýp găm vào đầu mình , tôi muốn tụi nó phải chịu nhiều hơn vậy nữa ….. Thằng Nam huých vai tôi :
– Chuẩn bị chưa ?
– Làm như ra trận không bằng , bên mình đông mà , đéo xoắn – Tôi trả lời
– Ừ m ngon , để xem m chết thì con Phương t lo cho – Nó cười ha hả
– Đm thằng cờ hó – Tôi đấm nó , nó ôm tay cười nhăn nhở
– Tới rồi kìa – Thằng Kiên chạy vào la to , phía xa xa con đường kia là tụi khu Y đang ung dng đến nơi an nghỉ cuối cùng ….