Hàn Phong nhìn sư tôn, ẩn ẩn phát hiện có gì đó không giống, những lại không nói rõ được là ở chỗ nào. Hắn chỉ cảm thấy dường như sư tôn xinh đẹp hơn mấy phần, lại quyến rũ hơn mấy phần. Nghĩ đến đây, ánh mắt hắt không tự chủ được đảo qua toàn thân trên dưới, côn thịt sau cả đêm yên ổn lại rục rịch phản ứng. Dục hoả trong mắt lại bốc lên ngùn ngụt.
Hàn Phong đỏ mặt mắng thầm bản thân. Trước đây hắn không hề mất bình tĩnh như hiện tại.
Thanh Thủy tự nhiên cũng nhìn thấy “ác long” dưới háng kia đang dữ tợn gào thét với mình. Nàng đỏ mặt cúi đầu, hai chân khẽ khép lại.
Hành động này chẳng khác nào khiêu khích. Hai chân khép lại như thể mời mọc, nửa kín nửa hở, tam giác bóng mượt ẩn hiện tăng thêm vẻ kiều mỵ dâm diễm.
Ác long dưới háng hàn phong phình to đầy nanh ác, nó co giật liên hồi như bất mãn với chủ nhân, tại sao lại để con mồi thơm ngon thế kia đứng im khiêu khích?
Hàn Phong dục hoả xung thiên, gầm lên một tiếng lao tới sư tôn, năm ngón tay xoè ra thi triển chiêu “ngũ hổ vồ xôi” chộp tới đôi cự nhũ. Thanh Thủy lòng rối như tơ, bất chợt bị đệ tử lao tới, không thể né tránh. Nhất là đôi tay kia lại điêu liệu quá mức, một tay chộp lấy cự nhũ của nàng, tay kia không biết từ khi nào đã áp lên nhục hoa đầy nước.
“Ư ư… Nhẹ thôi!”
Nàng trực tiếp mềm nhũn, hai tay vịn lấy cổ đệ tử, mắt to tròn phủ đầy sương mù ai oán nhìn hắn.
“Không… Được khi dễ ta nha…”
Đôi môi đỏ mọng thỏ thẻ, lại vươn đầu lưỡi hồng hồng ra khẽ liếm mép. Thấy Hàn Phong đầy dục vọng nhìn mình, nàng lại đỏ mặt cúi đầu, chợt ôm chầm lấy hắn, dùng hai hàm răng trắng ngà cắn lấy vai hắn.
“Ư ư, ta mệt, tha cho ta…”
Tiếng nói nhỏ như muỗi kêu, như gãi vào côn thịt người ta.
Hàn Phong bị kích thích cực độ. Yêu nữ này căn bản không có chút mệt mỏi nào hết. Sư tôn cảnh giới cực cao, dù cho đấu pháp bảy ngày bảy đêm cũng không thể kiệt sức, cớ sao mới nhập định cả đêm khôi phục, lại có thể mệt cho được? Đây chính là khiêu khích trắng trợn!
Hàn Phong hú lên quái dị, hắn đẩy ngã sư tôn Thanh Thủy ra sàn. Hắn quỳ xuống, hai đùi kẹp lấy đầu nàng. Hàn Phong tóm lấy tóc sư tôn, côn thịt lập tức kê sát đôi môi đỏ mọng của nàng. Hắn gầm lên.
“Ăn nó!”
Thanh Thủy không ngờ rằng chính mình xin tha lại làm tên tiểu tử này phát cuồng, trong đôi mắt nàng đầy sự hoảng sợ, mím chặt môi lắc đầu.
Hàn Phong không những không thương cảm mà còn dâng lên cảm giác muốn hành hạ. Nhìn khuôn mặt như thiên tiên của sư tôn, hắn thật muốn bắn đầy lên trên ấy.
Côn thịt không được thoả mãn, vậy mà lại lớn thêm một vòng. Trong cơ thể Hàn Phong, Thánh Dục Quyết tự hành vận chuyển, lập tức toàn thân hắn bùng lên từng luồn lửa hồng rực, khắp lỗ chân lông đều phun ra lửa, bao trùm lấy cả hắn và Thanh Thủy.
Đây chính là dục hoả.
Dưới cỗ dục hoả này, một cảm giác ngứa ngáy khó chịu bỗng xuất hiện trong lòng Thanh Thủy, không ngờ ánh mắt nàng lại trở nên dại ra, đôi môi đỏ mọng không tự chủ được khẽ hé mở.
Chỉ chờ có thế, côn thịt thừa cơ tiến lên, len qua khe mở hẹp mà tiến vào miệng nàng.
Thanh Thủy đầu óc ngày càng mơ hồ, nàng đã tu luyện Thánh dục quyết trăm năm, ngày nay tu vi đã cao không thể tưởng nổi. Vậy mà hôm nay dưới chân dục hoả lại không thể khống chế bản thân. Biến thành đồ chơi cho đệ tử.
Đến bây giờ thì Thanh Thủy cũng không thể suy nghĩ gì nữa. Nàng sớm đã đắm chìm vào nhục dục rồi. Miệng nàng mở lớn ngoạm lấy côn thịt kia, hai tay cũng vươn ra xoa nắn hai hòn ngọc dương của Hàn Phong.
Côn thịt quá lớn. Hàn Phòng từ trên nhìn xuống chỉ thấy nó lấp đầy miệng sư tôn. Vẫn còn tới sáu phần ở phía ngoài.
Hàn Phong nhẹ nhàng ra vào, hắn đã coi miệng sư tôn như nhục hoa phía dưới, rất tự nhiên mà đẩy tới. Côn thịt được bao bọc bởi đôi môi đỏ mọng, mỗi lần hắn đẩy tới là lưỡi sư tôn lại quét tới quét lui trên thân côn, làm cho hắn sướng điên người.
Tốc độ càng lúc càng nhanh, những cú thúc tới cũng càng lúc càng mạnh bạo. Côn thịt đã vào được tám phần, đâm tới tận cổ họng Thanh Thủy. Mỗi lần hắn rút ra, nàng chỉ có chưa tới một nhịp thở để lấy không khí. Đến sau cùng, ngay cả thở cũng không kịp, côn thịt ra vào liên tục làm nàng choáng váng, khuôn mặt đỏ bừng.
Hàn Phong cười tà, hắn vẫn giữ nguyên côn thịt trong miệng sư tôn. Thân thể xoay lại phía sau, cúi người ngắm nhìn.
Trước mặt hắn là nhục hoa đầy khiêu khích của sư tôn. Hai mép thịt đỏ hồng ướt át, khẽ nhuyễn động. Trên ấy đã sớm đã ướt đẫm dâm thủy, vươn cao đầy khiêu khích. Một mùi dâm mỵ cùng từng trận âm khí toả ra, khiến cho côn thịt của hắn lớn thêm một vòng.
Hàn Phong ghé mũi hít một hơi thật sâu. Hắn chợt ngoạm lấy một bên môi mà mút mát. Cái lưỡi của hắn cũng đâm vào bên trong móc máy, dâm thủy tuôn trào.
Thanh Thủy có cảm giác như bay trên mây, từ hạ thân truyền đến từng trận thư sướng làm cơ thể nàng co giật liên hồi. Trên miệng bị nhục côn lấp đầy, hạ thể lại bị lưỡi đồ đệ chọc ngoáy, nhất thời làm cho nàng cảm giác bị bịt kín, bên trong dục hoả thiêu đốt không lối thoát.
Hàn Phong giờ phút này cũng bị hãm sâu vào háng sư tôn. Hai đùi nàng kẹp chặt lấy đầu hắn, làm hắn chỉ có thể tiến không thể lùi, cái lưỡi càng lúc càng tiến sâu, càng lúc càng mạnh bạo.
“Ư ư ư… Huhu… Đồ nhi, Ta chết mất…”
Thanh Thủy thở không ra hơi, vô lực rên rỉ dưới hàng đệ tử.
Hàn Phong bị kẹp cho không thở nổi, dâm thủy tuôn ra quá nhiều làm hắn uống không kịp. Trong đầu điên cuồng suy nghĩ đối sách.
“Có rồi!”
Tinh quang chợt loé lên, Hàn Phong cười tà một cái. Sư tôn này hắn đã quyết tâm chinh phục bằng được, sao có thể để nàng chiếm thượng phong chứ! Hắn hai ngón trỏ luồn xuống hạ thân sư tôn, chính là bên ngoài gảy nhẹ, mài, miết, bên trong khấy đảo.
Thanh Thủy toàn thân co giật, dưới chiêu này nàng đã trực tiếp thất thân. Dâm thủy tuôn ra ào ạt. Hai ngón tay cùng cùng cái lưỡi trong ngoài kết hợp điêu luyện làm cho nàng sụp đổ. Giống như… Giống như có ba cái lưỡi cùng tiến lên mà tấn công vậy.
Âm đạo nàng điên cuồng co rút, huyệt cực âm cũng giật giật liên hồi, dòng âm thủy trong suốt như vỡ đê trào ra thành tia, thấm ướt cả khuôn mặt Hàn Phong.
Sau cao trào, toàn thân Thanh Thủy như bị rút hết sức lực, cũng không thể kẹp được đầu Hàn Phong nữa mà cả cơ thể mềm ra như nước.
Hàn Phong cười tà, sư tôn đã bại lui, hắn không thể không thừa cơ truy kích được chứ?
Rút côn thịt ra khỏi miệng sư tôn, nhìn sư tôn khuôn mặt đỏ bừng thở dốc. Hắn chẳng những không thương hương tiếc ngọc mà còn thoả mãn vô cùng. Côn thịt kê ngay sát nhục hoa, không do dự mà tiến vào.
“Ư ư…. Chết mất….”
Thanh Thủy co cứng người tiếp nhận. Côn thịt tiến vào một nửa, chợt gặp lực cản khôn cùng mà dừng lại. Nhục hoa của sư tôn không vì kích cỡ của hắn mà bị làm hư. Vẫn bó sát chật hẹp như ban đầu.
Hàn Phong thấy sướng khoái vô cùng. Các mép thịt trong thành âm đạo quấn chặt lấy thân côn, bên trong lại truyền ra lực hút làm hắn càng thêm hưng phấn. Hai tay nắm nấy đôi kiều đồn nảy nở, dụng lực ấn vào.
“Ư ư ư…. Huhu…. Tại sao lớn như vậy….”
Thanh Thủy nỉ non rên rỉ, cảm giác như bị lấp đầy lại xuất hiện. Vừa thống khổ lại vừa khoái cảm. Nàng chỉ thấy trời đất quay cuồng, cả thế gian chỉ còn có côn thịt kia đang ra vào liên tục phía dưới.
Hàn Phong càng ra vào càng nhanh, hắn nắc như vũ bão vào nhục hoa sư tôn. Mỗi lần hắn đóng tới, thân hình sư tôn lại bị xô về phía trước một chút, trong miêng cũng nức nở một tiếng.
“Phạch… Phạch… Ư ư… Phạch phạch phạch…”
Dâm thủy theo từng nhịp ra vào của hắn tràn ra ngoài, đốt lên dục hoả cháy càng thêm mãnh liệt, thiên địa tinh khí cũng điên cuồng bị tinh luyện rồi bị Hàn Phong hấp thu. Nơi đan điền của hắn, âm dương đồ xoay tròn kịch liệt, tràn ra nguyên khí tinh thuần chảy khắp toàn thân, cải tạo kinh mạch, đả thông huyệt đạo. Hắn không ngờ đã bước một chân vào trúc cơ kỳ!
“Ư ư…. Chết ta mất… Ư ư…. Đừng…. Dừng lại….”
” Ohhhhh….”
Thanh Thủy dưới sự chà đạp của hắn hai mắt đã tràn đầy sương mù, cơ thể bải hoải mềm nhũn mặc hắn khi nhục. Nàng chỉ kịp kêu lớn một tiếng, sau đó toàn thân run rẩy, thất thân thêm lần nữa, dâm thủy ào ào tuôn ra rồi ngất xỉu.
Hàn Phong cười tà, sư tôn thật yếu đuối, nhưng hắn cũng chẳng có ý định tha cho nàng. Hắn lật ngửa nàng lại, cho nàng quỳ trên mặt đất, kiểu đồn vểnh ngược lên. Ở tư thế này, hai mép thịt càng lộ rõ dưới ánh mắt hắn. Chúng như hai cánh hoa sen e ấp lại khiêu khích, làm cho Hàn Phong điên cuồng. Hắn tóm lấy mái tóc sư phụ mà giật ngược ra phía sau, côn thịt cũng không do dự nắc như vũ bão vào nhục hoa. Một tay liên tục đánh trên kiều đồn đến đỏ ửng.
Thanh Thủy mặc dù ngất đi, nhưng khoái cảm thì dường như vẫn cảm nhận được. Miệng hé mở tràn ra dịch thủy, lại rên rỉ mê người. Khoé mắt đọng lại giọt nước trong suốt, không biết là do quá sung sướng hay đau đớn mà xuất hiện.
…
Chẳng biết qua bao lâu, Thanh Thủy mới lờ mờ tỉnh dậy. Nàng thấy mình đang nằm trên người Hàn Phong, hạ thân vẫn bị lấp đầy, nhưng đã không còn bị ra vào nữa.
“Đây là khuê phòng của ta!”
Thanh Thủy bây giờ mới để ý xung quanh, thấy đây là khuê phòng mình, chợt sửng sốt. Nhìn xuống đệ tử bên dưới đang ngủ say, có chút dở khóc dở cười mà vỗ hắn một chưởng.
“Tên tiểu tử này, không ngờ đi ngủ cũng dám xâm phạm ta, không để ta nghỉ ngơi một chút nào!”
Nàng cũng đoán ra được phần nào, tiểu tử này khẳng định hành hạ mình xong mới đem mình từ tế đàn về đây, lại chưa thấy thoả mãn nên cứ thế để côn thịt trong người mình rồi đi ngủ, thật không ra thể thống gì.
Thanh Thủy nhẹ nhàng nhấc thân thể trần chuồng dậy, lại lảo đảo xuýt chút nữa ngã xuống. Không kìm được lại đánh một chưởng lên ngực Hàn Phong.
“Tiểu nam nhân chết tiệt. Không biết đã hành hạ ta đến mức nào!”
Hai chưởng vỗ xuống dường như hơi làm Hàn Phong tỉnh giấc, ác long dưới háng cũng lớn thêm một vòng.
“Ư ư…”
Thanh Thủy yêu kiều rên rỉ một tiếng. Cái cảm giác có một vật lớn lên trong người mình thực đê mê, nhưng nàng cũng không dám làm liều. Nếu để tên này tỉnh giấc thật, chính mình quả thật không chịu nổi mất.
Nhẹ nhàng chuyển động eo thon, nhấc lên khỏi côn thịt của Hàn Phong. Khi toàn bộ thân côn đã được rút ra, Thanh Thủy mới nấc nhẹ một tiếng giải thoát. Có chút lảo đảo bước xuống giường, trong quá trình này, dâm thủy tuôn thành một đuoefng dài trên đùi nàng.
Bây giờ Thanh Thủy mới có cơ hội nhìn nhục côn của đệ tử. Đây khẳng định chưa phải kích thước lớn nhất, nhưng nhìn nó đã quá hung dữ rồi. Toàn thân côn thịt đen nhánh, dài hơn ba tấc (hơn ba mươi centimet). Gân mạch chằng chịt trên thân côn. Thanh Thủy vươn tay ướm thử, nàng thậm chí không cầm được ác long này, nó còn lớn hơn một lòng bàn tay nàng. Trên đỉnh chính là đầu của ác long hình tam giác, dữ tợn mà kiêu hãnh ngự trị. Dường như còn khiêu khích “nhìn” nàng?!
Cảm giác nóng bỏng từ côn thịt truyền tới làm Thanh Thủy giật thót, vội rụt tay lại, không dám tò mò nữa. Nếu quả thật để vật ấy tỉnh giấc, chính nàng cũng không dám nghĩ hậu quả.
“Kiêu ngạo cái gì, về sau thu thập ngươi, hừm”
Thanh Thủy quát khẽ, cũng không biết là đối với ác long hay đối với Hàn Phong nữa. Nàng có chút loạng choạng bước ra khỏi phòng. Tên này cũng thật dũng mãnh, hai ngày không ăn uống mà không chút xuống sức, đến khi mệt vẫn cố tiến vào trong nàng.
Thanh Thủy vào phòng bếp, muốn nấu cho tên kia chút gì đó. Đợi hắn tỉnh lại có lẽ sẽ đói lắm, với thân thể tráng niên, không thể để bị đói được. Nàng cũng chẳng kịp mặc đồ, vung ngón tay, nhất thời bếp lửa bùng cháy, bắt đầu nấu nướng.
Ba món đơn giản nhanh chóng được thực hiện. Trong lúc Thanh Thủy mải mê nấu nướng, ngoài cửa không biết từ bao giờ xuất hiện một bóng đen mờ ảo. Hắn nhìn thân thể trần truồng khiêu gợi, lại nhìn tới kiều đồn vểnh cao của nàng, thấp thoáng thấy khe thịt đỏ hồng còn đẫm dâm thủy lập tức cười nanh ác.
Bóng đen không một tiếng động tới phía sau Thanh Thủy, rồi bất chợt nhào lên, tóm lấy huyệt mạch môn của nàng nắm mạnh. Nhất thời cả cơ thể Thanh Thủy cứng đờ, nguyên lực lập tức đình chỉ vận chuyển, toàn thân mềm nhũn vô lực ngã ra.
Bóng đen nhếch mép cười, không ngờ lại dễ dàng như vậy, hắn không để Thanh Thủy có thời gian phản ứng. Hắn ôm từ phía sau, một tay nắm lấy huyệt mạch môn, tay kia rút chiếc khăn vắt trên dây phía trước, trùm đầu Thanh Thủy lại. Hung khí không chút do dự đâm vào mai mép thịt căng mọng sớm ướt đẫm dâm thủy phía dưới!
“Ứ ư ư ư ư…….”
Hung khí này quá lớn, lại nóng hổi cứng rắn phi thường, hai đùi Thanh Thủy lại khép chặt lại càng làm các bó cơ ép chặt lại. Hung khí tiến vào được một nửa chợt bị kìm hãm, dù có thế nào cũng không thể nhích thêm nửa tấc.
“Aaaa…. Huhu….!”
Phòng bếp chợt vang lên tiếng gào khóc của Thanh Thủy. Nàng vừa đau đớn vừa tủi nhục, chính mình không ngờ ngay tại trong sơn môn bị người ta hãm hiếp mà không có chút sức phản kháng.
Bóng đen không cam lòng, hai mắt tràn đầy tơ máu.
Hắn gầm lên một tiếng như dã thú. Phần hông dụng lực đẩy mạnh vào, nhất thời hung khí to lớn toàn bộ tiến vào thân thể Thanh Thủy.
Nước mắt nàng tuôn rơi lã chã. Muốn cố gắng quay đầu lại để nhìn mặt kẻ thủ ác. Bóng đen cũng nhận ra ý đồ, một tay tóm lấy gáy nàng, ấn ngã xuống mặt bàn.
Phần thân trên của Thanh Thủy đã ngã sấp trên mặt bàn, phần thân dưới lại vô lực buông thõng. Kiều đồn vểnh cao, hai mép thịt lồ lộ đầy khiêu khích.
Thanh Thủy bị hãm hiếp.
Hung khí rút ra rồi đâm vào, càng lúc càng nhanh, càng lúc càng thô bạo. Không ngờ cơ thể của nàng lại sinh ra cảm giác hưng phấn và thư sướng? Thanh Thủy khóc lớn, nội tâm của nàng nguyền rủa ác tặc phía sau. Đồng thời cũng hận cơ thể chính mình. Không ngờ bị hãm hiếp lại sinh ra cảm giác.
“Ư ư… Tên khốn kiếp… Ư ư ưm ưm….”
Thanh Thủy vô lực chửi bới, thế nhưng lại xen lẫn tiếng rên rỉ mê người. Chỉ làm kích thích ác tặc phía sau. Hắt rút hoàn toàn hung khí ra, rồi bất ngờ dụng lực toàn bộ đâm vào. Sau đó đóng như búa tạ vào nhục hoa Thanh Thủy.
Đầu óc Thanh Thủy đã mơ hồ không rõ, nếu không phải hình ảnh Hàn Phong xuất hiện trong đầu nàng, tâm thần nàng đã sớm sụp đổ mà hùa theo ác tặc kia. Chân khí cũng bị phong bế, không thể tự đoạn tâm mạch được… Chỉ là cơ thể không theo điều khiển. Hai chân nàng chẳng biết từ khi nào đã dạng rộng ra cho hung khí tiến vào, dâm thủy cũng tiết ra chảy ướt đẫm hai đùi.
Bóng đen càng ra vào càng hưng phấn, nhất thời một tay tóm lấy tóc Thanh Thủy, thay kia không ngờ buông huyệt mạch môn ra mà tát liên tục lên kiều đồn Thanh Thủy.
Bất ngờ được khai thông kinh mạch, Thánh Dục Quyết trong cơ thể Thanh Thủy chợt bùng lên, nàng tích tụ chân khí vào tay phải, định một chưởng vỗ nát dâm tặc phía sau.
Nhưng không ngờ chưởng phongphongphongphonphongphongpphong