Nhà Có “Sói” Đói – Chương 58 – Botruyen
  •  Avatar
  • 38 lượt xem
  • 3 năm trước

Nhà Có “Sói” Đói - Chương 58

★☆※☆★★☆※☆★ Mẫu chuyện xưa nhỏ ~~ ” Người thứ ba” ★☆※☆★★☆※☆★

Lạc Vũ: Ai nha! Bàn của tôi thật là bẩn! Tiểu La Lỵ, tôi có thể ngồi bên cạnh cậu không?

La Lỵ:……

Triệu Nhất Tâm: Cái gì? Bẩn? Tôi lau sạch cho cậu! Được rồi, đến ngồi đi!

Lạc Vũ: Tôi cảm ơn cả nhà cậu!

Lạc Vũ: Trời ạ! Tai nghe P4 của tôi bị hư! Tiểu La Lỵ, tôi có thể cùng nghe nhạc với cậu được không?

La Lỵ:……

Triệu Nhất Tâm: Hư? Tôi có nè! Vậy, vừa đúng lúc cho cậu mượn đó!

Lạc Vũ: Tôi đột nhiên không muốn nghe nhạc nữa!

Lạc Vũ: Chết rồi! Tôi quên mang theo sách Tiếng Anh! Tiểu La Lỵ, tôi có thể xem cùng cậu hay không?

Triệu Nhất Tâm: Lại không mang? Thôi, tôi hy sinh cùng cậu xem chung vậy!

Lạc Dương:……

La Lỵ: Họ Triệu! Xong chưa! Tôi nhịn cậu đã lâu rồi! Làm sao một chút mắt nhìn cậu cũng không có vậy! Cút!

★☆※☆★★☆※☆★★☆※☆★★☆※☆★★☆※☆★★☆※☆★★☆※☆★

Tô Y bị Triệu Nhất Tâm cùng Lạc Vũ làm tức đến mức trái tim muốn nhảy ra ngoài, một đường đi trở về tiểu khu. Vừa đi vào chuẩn bị chờ thang máy, lúc này thang máy vừa đúng lúc đi xuống, một người toàn thân quần áo màu đen nhàn nhã, cả người có một loại hơi thở thâm trầm áp bách từ bên trong đi ra.

Người này vóc dáng rất cao, Tô Y chỉ có thể nhìn đến vị trí cổ áo hắn. Hai nút áo trên cùng chiếc áo sơ mi đen không cài, nửa che phần xương quai xanh xinh đẹp. 

Người này sao lại không động đậy? Tô Y nghi ngờ ngẩn đầu lên, vừa nhìn thì ra là mặt trắng nhỏ, người yêu 5 năm của hiệu trưởng! Cũng chính là cái tên biến thái nhảy cầu kia.

Trước đó lúc Tô Y xem bộ ảnh của Hứa Dương vẫn luôn khó hiểu, bây giờ liền đối mặt với người thật. *Die^nĐ[email protected]Đ<>on* Từ trong thang máy đi ra ngoài, là tới tìm Hứa Dương sao?

Tô Y đứng trước mặt người đàn ông hoạt động đại não thật nhanh, nhất thời không di chuyển.
“Thôi đi, đừng cười, nghe giống như là vui đến quên trời quên đất. Nếu anh dám vượt rào, em sẽ cho anh cắm sừng!”

“Nếu em dám gây chuyện cho anh, anh trở về liền giày vò chết em.”

“Sâu dâm đãng!”

“Vậy mà em còn thích kìa.”

“Không cho cười! Nói, anh có nhớ em không?”

“Nhớ. Trời vừa tối nằm dài trên giường liền đặc biệt nhớ. Nhớ đến ngủ không yên.”

“Anh có thể nói nghiêm chỉnh một chút hay không, đầu óc anh không có thứ gì khác à?”

“Ha ha, lại tưởng thật, bà xã ngốc! Nói cho em biết, anh so với em càng nhớ đến em nhiều hơn. Để em ở nhà một mình anh không yên lòng, nhưng lại không có cách nào. Nếi không hay là ngày mai em đến nhà Lục Hàn Tịch ở vài ngày đi, khỏi phải ở nhà một mình em sợ.”

Tô Y nằm trên giường lớn ôm sói xám lớn lông xù, coi nó thành Tô Nhiên, cọ xát mấy cái trên người, trên mặt nó, đặc biệt yếu ớt nói: “Em không sợ, em chỉ là nhớ anh. Trước kia anh chưa từng rời khỏi nhà, em sớm đã quen rồi. Đột nhiên thình lình anh rời đi, có chút không quen. Em thích lúc ngủ anh ôm em, thích lúc đi học anh đi cùng em, thích lúc ăn cơm anh đúc em, thích ——”

“Thật là vô cùng cảm động, em học được ở nơi nào?”

“Ai nha! Người ta khó được một lần xúc động, anh làm gì muốn ăn đánh như vậy hả? *D#?#Đ”:”L~!~Q+_+Đ* Tô Nhiên, em cho anh biết, em không nhớ anh! Anh đừng trở lại, một mình em tự do hơn. Hừ! Em cúp điện thoai, không muốn nói với anh nữa.”

“Y Y, mau mở video call ra, anh muốn hôn em.”

“Thôi đi, vì sao đột nhiên gấp gáp như vậy?”

“Em thật là đáng yêu, ha ha! Anh nhặt được bảo bối!”

“Sao lại gọi là nhặt? Không thích nghe!”

“Ha ha —— Anh cưới được bảo bối, như vậy được chưa?”

“Anh nói cái này làm em nghĩ tới, anh dám gạt em hôm nay đi đăng ký. Cục Dân Chính người ta hôm nay vốn không làm việc!”

“Ha ha ha —— Đến giờ em mới phản ứng à? Thật đúng là một cô bé ngốc!”

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.